Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 382 :

Ngày đăng: 22:27 21/04/20


Đều nói lòng vua khó dò, đều nói quân ân như nước, đều nói… Đều nói rất nhiều, tóm lại một câu là nếu muốn sống vẻ vang, sống nở mày nở mặt trong hậu cung thì ân sủng của Hoàng thượng là điều không thể thiếu. Kể từ khi Lạc phi nổi lên thì trong hậu cung chưa bao giờ náo nhiệt như thế.



Hoàng quý phi chỉ mong giữ được vị trí hiện tại, tương lai đi theo con mình xuất cung hưởng phúc tuổi già vì vậy đối với ý định tranh thủ tình cảm đã sớm phai nhạt, ngược lại phần lớn thời gian đều ở trong tẩm cung tu thân dưỡng tính. Kính phi hôm nay cũng cực kỳ an phận, con trai của mình đã nộp khí giới đầu hàng thì nàng cũng không có mục đích chiến đấu, cuối cùng lại trở nên thân cận không ít với Hoàng quý phi. Mẫn phi vẫn một dạng giống như trước kia không thay đổi gì. Chỉ có Mị phi gần đây là cảnh tượng đắc ý, cùng với số lần thị tẩm tăng lên nhanh chóng của nàng chính là thế nước của Lạc phi đi xuống. Cho nên mới nói, hậu cung bây giờ a, gà bay chó sủa!



Kể từ sau sự việc của Minh Khải quốc, Đỉnh Nguyệt quốc cũng không có chiến sự gì, quốc gia thái bình, dân chúng an khang, quả là một bức tranh an cư lạc nghiệp thời bình. Các vương gia mặc dù đã được ban cho phủ đệ riêng biệt nhưng mỗi ngày vẫn chăm chỉ vào cung thỉnh an, vì vậy trong hậu cung lại càng sôi động, ngày nào cũng có tin tức mới mẻ truyền ra.



Hoạt động yêu thích gần đây của Thường Hy chính là nằm nghe Triêu Hà và Vãn Thu kể lại chiến tích của Mị phi và Lạc phi. Một người căn cơ thâm hậu, có hoàng tử bên thân, sống lưng cao thẳng là Mị phi; một người chim sẻ biến phượng hoàng, một bước lên trời, rất được Hoàng thượng yêu thích là Lạc phi. Hai người coi như thực lực ngang nhau, kỳ phùng địch thủ.



Mặc dù không giống như bách tính ngoài kia chỉ chó mắng gà, chỉ cây hòe mà mắng cây dâu, không vừa mắt thì lôi nhau ra đánh một trận thống khoái nhưng các nàng mỗi ngày cũng thay đổi một biện pháp để chà đạp đối phương, không ngừng tìm kiếm chỗ sơ hở của đối phương, tìm cơ hội cạn tàu ráo máng, khiến cho sóng ngầm trong hậu cung càng thêm mãnh liệt.



Từ lần trước nói chuyện với Lệ Bình xong vẫn không có tin tức truyền đến. Thường Hy biết Thẩm Phi Hà là người cẩn thận, không nắm chắc mười phần tuyệt đối sẽ không tiến lên phía trước một bước. Nếu nàng muốn mưu tính cái gì thì vạn bất đắc dĩ mới đánh động đến Lệ Bình, bởi vì nàng ta biết Lệ Bình có quan hệ rất tốt với nàng, sẽ không dễ dàng mạo hiểm.



Vì để cho Thẩm Phi Hà nhanh chóng hành động, Thường Hy gây không ít phiền toái cho Dương Lạc Thanh, hơn nữa cũng không từ bỏ việc tìm kiếm bí mật khiến cho Dương Lạc Thanh có thể một bước lên trời.




Nhưng Thường Hy biết Dương Lạc Thanh sẽ không dễ dàng nhận thua, nhẹ giọng nói: “Gần đây Mị phi khí thế dâng cao, căn cơ của Dương Lạc Thanh lại cạn, chỉ sợ cứ tiếp tục như vậy thì nàng ta sẽ không địch lại nổi. Nàng ta hẳn là đang tìm đường lui cho mình đấy.”



Tiêu Vân Trác nheo mắt, cẩn thận nhìn Thường Hy hỏi: “Nàng có ý gì?”



“Dương Lạc Thanh huấn luyện một đám cung nữ trẻ tuổi, dung mạo xinh đẹp, chàng nói xem nàng ta muốn tặng cho người nào? Đưa cho Hoàng thượng chỉ sợ nàng ta sẽ không hào phóng như vậy, để cho nữ nhân khác tranh thủ tình cảm cùng mình. Vậy dư lại cũng chỉ còn một khả năng.” Thường Hy nhìn Tiêu Vân Trác, cười như không cười, trong mắt mang theo mấy phần hài hước.



Tiêu Vân Trác cả kinh, thần sắc dần dần trở nên ngưng trọng, nhìn Thường Hy nói: “Nàng ta cũng dám tính toán. Nàng định như thế nào?”



Thường Hy than nhẹ một tiếng: “Không biết a. Nàng nếu như nhất định muốn tặng cho người nào đó, ta còn có thể không đồng ý sao? Đây chẳng phải nói cho thiên hạ biết ta là nữ nhân ghen tuông mù quáng sao?”



Nghe nói vậy nhưng Tiêu Vân Trác lại quả quyết Thường Hy sẽ không dễ dàng nhẫn nhục chịu đựng. Nhìn hai tròng mắt lóe sáng của nàng, Tiêu Vân Trác thở dài không biết nàng lại nghĩ ra chủ ý gì. Dương Lạc Thanh chỉ sợ sẽ ăn không ít xui xẻo!