Liên Hoa Bảo Giám

Chương 114 : Ma nữ đã trở lại

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






Đỗ Trần vừa về tới túc xá, trong lòng còn có chút bất an. Mặc dù Tuyết Ny a di đã khiến Đỗ Trần yên tâm, khúc phổ của nàng ít nhất có thể cam đoan trong thời gian ngắn không khiến Roland tái phát bệnh, nhưng Đỗ Trần không muốn Ariza mạo hiểm. 



Đối với Ariza, địa vị người hầu này trong mắt Đỗ Trần không phải người bình thường có thể so sánh, không khách khí nói một câu, nếu Ariza cùng cha mình đồng thời gặp nguy hiểm, bản thân tuyệt đối sẽ không lo lắng cứu công tước phụ thân, bởi vì Ariza mới chính là thân nhân của mình, là người mà mình nhận là thân nhân.



Nếu không phải tính tình cùng thực lực của Roland khiến Đỗ Trần tạm thời không có biện pháp, hoặc là Bác Bì, Dịch Cốt, Helen, Susan thực lực bọn họ gộp lại, hoặc là có phương pháp khác chế trụ được Roland thì Đỗ TRần tuyệt đối sẽ không lăn tăn! Bất quá bây giờ, hắn chỉ có thể thỉnh cầu Tuyết Ny a di trong lúc không có việc gì thì chơi cầm chữa thương cho Roland, ngàn vạn lần không thể để cho hắn lại phát bệnh nổi điên, cho dù nổi điên cũng không sao, chỉ cần không thương tổn tới Ariza là tốt rồi.



…………….



Chờ Đỗ Trần trở lại túc xá đã là giữa trưa.



"Ba ba, ăn cơm!" 



Tiểu bối bối ngồi trên cổ Harry tiến đến. Tiểu tử kia mặc trang phục thật đáng yêu, hai bím tóc kết hình con bướm khiến nụ cười của tiểu nha đầu càng tăng thêm vài phần ổn trọng, mà bên hông của bộ quần áo màu đỏ còn có một dải lụa trắng quấn quanh, mặt trước còn có đầy hạt cơm. Tiểu tử kia nhếch miệng cười, lao vào lòng Đỗ Trần:



"Ba ba, bối bối làm cơm trưa! Bối bối rất ngoan!"



Đỗ Trần nhớ tới hai khối thịt lúc sáng sớm, không khỏi nhíu mày:

"Bảo bối nhi, ngươi lại làm "chuyện tốt" phải không?"



Tiểu bối bối mân mê: 

"Không có a, bối bối rất nghe lời, bối bối muốn nấu cơm trưa cho ba!"



Harry cũng cười nói: 

"Chủ nhân tôn quý, tiểu thư biết buổi sáng người ăn thịt rất vui nên đặc ý tự mình vào bếp nấu cơm trưa cho ngài."



Hắn nhìn thoáng qua tiểu nha đầu, vừa cười vừa nói:

"Tiểu thư lần này nướng thịt chín, hơn nữa còn bỏ thêm gia vị."



"A, bảo bối nhi thật thông minh, biết nấu cơm nữa!"



Đỗ Trần ôm lấy tiểu nha đầu đi tới bên cạnh bàn, hắn thấy trên bàn thịt bò cả sắc lẫn hương đều rất tốt không khỏi sửng sốt:

"Harry, thật sự là tiểu thư làm sao? Nướng… $#^$^#… những thứ này đều do tiểu thư làm sao?"


Thần sắc trên mặt Đỗ Trần hòa hoãn lại một chút, tà nhãn của hắn nhìn Helen nói:

"Các ngươi muốn làm gì? Nói ta nghe! Ta phải biết rõ. Các ngươi chưa đủ tư cách cùng ta bàn điều kiện! Rõ không?"



"Vâng!" 



Không có phân phó của Đỗ Trần, Helen không dám dứng dậy, nàng ngẩng đầu nói:

"Miện hạ nhân từ mà thần kỳ, Helen nghe nói ngài dễ dàng phá chuyện của LGriffins. Helen mạo muội hỏi một câu, ngài là địch nhân của LGriffins sao?"



Chẳng lẽ chuyện của phụ tử các ngươi có quan hệ tới L"G sao? Đỗ Trần trong lòng khẽ động, thầm nghĩ vấn đề của Helen. Bây giờ nhìn lại, quan hệ của mình cùng L"G tương đối xấu, nhưng nếu L"G thật sự là thành viên của Da Tát giáo hội, hơn nữa là bằng hữu của ngoại công mình vậy hắn cũng là bằng hữu của mình, nếu hắn cùng ngoại công mình không quan hệ, vậy tùy tình huống mà định.



Nghĩ vậy Đỗ Trần cười lạnh nói: 

"Bớt nói nhảm đi, nói mau, ta cùng với ai là địch nhân hoặc bằng hữu với ngươi không quan hệ! Chỉ cần ta cao hứng, địch nhân gì cũng có thể biến thành bằng hữu, ngược lại cũng giống vậy!"



Kỳ thật lúc này đây phụ tử Helen chính là nhằm vào L"G mà tới, hơn nữa bọn họ nghe nói trong một lần đổ đấu ở Hồng Sa đổ trường, Đỗ Trần cùng L"G mặc dù không phải địch nhân nhưng cũng không có khả năng là bằng hữu, cho nên mới đến thỉnh giáo ý kiến, thật ra là thám thính thử xem có thể một lần nữa xin vị "cao nhân" rất mạnh này động thủ.



Helen nhìn Đỗ Trần, đột nhiên cắn răng nói: 

"Năm đó, trong số cừu nhân giết mẫu thân ta, có L"G."



Đỗ Trần vuốt mũi mỉm cười, chuyện này thật thú vị.



Tình báo đưa đến miệng, dù là kẻ ngu cũng biết phải tận dụng.



Đỗ Trần tiếp tục ra vẻ cao thâm, lại nhấp một ngụm rượu: 

"Nói như vậy L"G là cừu nhân của ngươi? Nói đi!"



"Đúng vậy, miện hạ!" - Helen mừng rỡ, chỉ cần hắn có hứng thú tiếp tục nghe là tốt rồi.



"Miện hạ, sau khi phụ tử chúng ta cùng Susan chạy khỏi Đấu Thần đảo, tại hải vực nam phương gặp Ross - cũng chính là Beieralex của ngài. Vốn chúng ta không có nhận ra L"G bởi vì hắn dịch dung, nhưng như ngài đã biết, Susan là xà loại dị thú nên khứu giác linh mẫn vô cùng, nàng từ mùi trên đường nhận ra L"G chính là một trong những hung thủ sát hại mẫu thân ta trước kia!"



Mắt Helen có chút đỏ lên, thanh âm cũng nghẹn ngào:

"Vốn cha con chúng ta định lập tức động thủ giết hắn nhưng bên người hắn còn rất nhiều cao thủ, mà cha lại vừa thụ trọng thương... cho nên, chúng ta quyết định chờ cơ hội ba tháng sau đấu thần tụ hội là thời cơ tốt nhất để giết chết hắn!" 

Liên Hoa Bảo Giám