Liên Hoa Bảo Giám
Chương 115 : Tiến bộ của Athur
Ngày đăng: 01:02 19/04/20
Đỗ Trần cười nói:
"Ba tháng sau sẽ có vô số cao cấp đấu thần tụ hội tại Đấu Thần đảo, phụ tử các ngươi định không coi ai vào đâu, trước mặt nhiều cao cấp đấu thần như vậy giết chết L"G sao?"
"Không, miện hạ vô cùng cường đại, chúng ta không có thực lực của ngài cho nên chỉ có thể dùng một chút thủ đoạn!"
Helen nói:
"Bằng hữu của Susan đã theo dõi L"G trong một khoảng thời gian dài, phát hiện hắn thường ngày thâm cư giản xuất chỉ ở chung với thủ hạ trong thuyền, như thế chúng ta căn bản là không có cơ hội xuống tay. Mà Đấu Thần đảo ba tháng sau mặc dù có nhiều người nhưng tràng diện nhất định rất lớn, rất loạn, đến lúc đó nhất định sẽ có nhiều cơ hội. Theo kế hoạch bước đầu của chúng ta thì Susan sẽ tìm cơ hội hạ độc!"
Ân, cũng là một biện pháp tốt! Susan độc xà này ngay cả đến Ziege cũng có thể hạ độc, vậy thì L"G cũng không thể may mắn thoát được.
Nhưng Đỗ Trần không quan tâm thủ đoạn của phụ tử Helen, điều hắn quan tâm chính là thân phận của L"G.
Helen nói:
"Miện hạ, chuyện là như vậy, nó có ảnh hưởng tới kế hoạch của ngài không?"
Kỳ thật trong lòng nàng muốn hỏi: "Ngài có thể giúp chúng ta không?", nhưng với tính tình cao nhân của Đỗ Trần, Helen đã được kiến thức qua rất nhiều lần, có trời mới biết tâm tình của hắn bây giờ thế nào. Chỉ cần một câu nói không chú ý có thể mang tới họa sát thân! Tự nhiên nàng không dám nóng lòng nói ra những lời này.
Đỗ Trần sờ sờ cái mũi, lạnh nhạt nói:
"Các ngươi cứ làm, chỉ cần ngày sau không đến quấy rầy ta là được. Bất quá có một việc ta bây giờ cảm thấy rất hứng thú..."
Đỗ Trần bắt đầu lợi dụng thân phận cao nhân.
"Miện hạ nhân từ xin cứ nói!"
"Mấy ngày trước đây ta nhàn nhã vô sự cùng L"G tùy tiện đổ một tràng, ta thắng hắn một con thuyền, cũng chính là Ross!"
Đỗ Trần tùy ý nói vài câu về tình huống lúc ấy, lại nói:
"Bất quá, mặc dù ta nhìn thấu thuật dịch dung của L"G, nhưng còn không biết mặt thật của hắn là thế nào. Ta không thích như vậy, phi thường không thích... ta thích hết thảy đều trong lòng bàn tay ta!"
Helen lập tức nói:
"Năm đó trong lúc sát hại mẫu thân ta, dung mạo của L"G là một lão nhân sáu mươi tuổi, lông mi màu tím, mắt phải có một vết sẹo."
"Uhm, tốt lắm!" - Đỗ Trần lại cầm chén rượu lên.
Helen chờ một chút, nàng đang suy nghĩ ý tứ của Đỗ Trần khi hỏi chân diện mục của L"G, chẳng lẽ Francis đối với L"G cảm thấy hứng thú sao? Nếu thật như thế thì chính mình quá may mắn rồi.
Nghĩ vậy nàng lập tức tiếp tục:
"Mặt khác, năm đó L"G cùng bang thủ của cừu gia xuất hiện, lúc ấy hắn cũng không có nói tính danh, chỉ sử dụng cùng một loại hình thánh khí."
"Biết rồi, ngươi bây giờ có thể rời đi!" - Francis phất phất tay.
Helen không có lập tức rời đi mà tiếp tục nói:
"Miện hạ tôn quý, nếu ngài cảm thấy hứng thú với L"G thì ta có thể mang tất cả tin tức tình báo cung cấp cho ngài. Dù sao chúng ta muốn đối phó hắn thì nhất định phải điều tra chi tiết về hắn!"
Đỗ Trần mỉm cười lắc đầu:
"Ta không thích ngươi nói nhảm với ta, hiểu không?"
Arthur cuống quít gật đầu, hắn bây giờ tràn đầy hi vọng, mà mông đít Đỗ Trần cũng tràn ngập… ngứa ngáy...
Cho vương tôn một nước hi vọng, đây cũng là việc thiện thật lớn sao? Dù sao trạng thái của Arthur cũng quan hệ tới sự yên ổn của một đế quốc.
Arthur ghi nhớ kế hoạch rèn luyện xong liền quay về huấn luyện. Đỗ Trần để cho Arthur gặp nữ nhi của mình, sau đó tiễn Arthur cùng Lee ra cửa:
"Francis, tái kiến! Ta sẽ tiếp tục cố gắng! A a, tiểu bối bối cũng tái kiến!"
Arthur phất tay từ biệt. Hắn vừa mới chuyển mình, đột nhiên chỉ vào đá vụn trước túc xá của Đỗ Trần cười, sau đó cùng Lee nhanh chóng rời đi.
Theo phương hướng ngón tay của Arthur, một người đi tới, ánh mắt mê ly nhìn Đỗ Trần, vẻ mặt... sùng bái? Ái mộ? Tương tư?
Dù sao trên mặt nàng mập mờ cũng khiến Đỗ Trân dựng tóc gáy. Thật là đáng sợ!
Là Anne.
"Francis, Francis đồng học, ngươi khỏe chứ?" - Anne đi tới trước mặt Đỗ Trần, cúi đầu mặt đỏ lựng vươn tay ra.
Đỗ Trần có chút nhíu mày, cả giận nói:
"Helen, ngươi còn làm cái gì vậy?"
Chờ một chút, Helen lần thứ hai trở lại Đấu Thần đảo chỉ dùng thân phận nữ đệ tử của Đệ Tử Hội. Anne kia… lão thiên, đây là Anne thật mà không phải do Helen mạo danh thế thân!
Đỗ Trần cười cười, vừa rồi hắn tưởng rằng Anne chính là Helen nên tự động nói lên phong phạm cao thủ, còn lớn tiếng hét Anne.... Quá thất lễ rồi, cùng hình ảnh đẹp đẽ của mình không phù hợp.
Đỗ Trần khiếm ý giơ tay ra, cầm tay Anne… đây là lễ tiết thuần túy.
Nhưng, Anne nắm được tay Đỗ Trần rồi hình như không có ý buông ra....
Làm gì đây? Anne muốn tự mình ăn đậu hũ sao?
………
Đúng lúc này, trong một túc xá của Đấu Thần đảo, Ted đang ngồi chữa thương, hắn mở con mắt, trầm giọng nói:
"Helen, lần trước ngươi dụng nhiếp hồn thuật khống chế Anne kia, có thể ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta không?"
"Cha, tuyệt đối không, ta đã hoàn toàn xóa đi trí nhớ của nàng."
Ted có chút lắc đầu:
"Không, nhiếp hồn thuật của ngươi còn chưa được, rất có thể trong trí nhớ của Anne còn lưu lại một ít. Susan, đi giám thị Anne!"
Susan hình rắn nghi hoặc nói:
"Chủ nhân, nhiếp hồn thuật của tiểu thư rất mạnh, loại tình huống này hẳn là không xảy ra đâu..."
Liên Hoa Bảo Giám