Liên Hoa Bảo Giám

Chương 116 : Ký ức mơ hồ của Anny

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






"Tiểu thư, ta nói rất thất lễ, nhưng mong ngươi tự trọng!"



Đỗ Trần bị dọa kêu lớn, lập tức rút tay từ trong tay Anne ra, sau đó quái dị nhìn nàng.



Nàng muốn làm gì?



Ai, nha đầu kia không phải là bị nhiếp hồn thuật của Helen khiến đầu bị thương tổn chứ? Sao lại vừa đến đã bắt tay nam nhân xa lạ vậy? Cho dù là Mina giáo thụ cởi mở nhất Đấu Thần đảo cũng không có cử động đến bậc này.



Nhìn kỹ Anne, nàng một đầu tóc dài màu vàng kim tung bay theo gió, ánh mắt màu lam hàm tình, thẹn thùng cúi đầu, hai tay không ngừng nắm lấy quần áo trắng của mình, bộ dáng này nhìn qua cũng không giống là một cô gái phóng đãng a!



Sao lại nhìn cứ như là một cô gái chớm bước vào tình yêu đầu thế!



Harry ôm tiểu bối bối đứng ở cửa, thấy tình cảnh trước mắt, tiểu bối bối vỗ vỗ đầu Tuyết Bỉ Nhân, tiểu đại nhân tự miệng nói:

"Ba ba còn nhiều công việc bề bộn, chúng ta đi vào, không nên quấy rầy ba ba!"



"Đúng vậy, tiểu thư duệ trí, Harry cho rằng ngài nói quá chính xác!" - Harry ôm bối bối bước nhanh vào phòng.



Anne nhìn Đỗ Trần, trong lòng bối rối chẳng biết mở miệng thế nào.



Đỗ Trần mờ mịt, khóc cười không được nhìn Anne nói: 

"Anne đồng học, ta không nên nói quá mức như vậy. Xin lỗi!"



Thấy bộ dáng bối rối của Anne, hắn hiểu được chính mình nói đích xác quá nặng, liền sửa lời nói:

"Ngươi tìm đến ta có việc gì không?" 



Anne cúi đầu do dự nửa ngày mới ngắc ngứ, nói:

"Trong khoảng thời gian này... trong khoảng thời gian này đầu ta có chút không thoải mái, trí nhớ có chút hỗn loạn. Ta… ta vốn tưởng sớm đến gặp ngươi nhưng các sự phụ ở tế tự viện muốn ta ở lại viện xem xét, chờ đến hôm nay mới xuất viện hồi túc xá...."



Vậy liên quan gì tới lão tử? Đỗ Trần bĩu môi, lại hổ lại vấn đề của mình:

"Ngươi đến tìm ta có việc gì?"



Đúng vậy, mình tìm hắn có việc gì?



Trong đầu Anne mờ mịt, nàng nhớ kỹ chính mình sau khi tới Đấu Thần đảo báo danh đã uống một chén mật tửu rất thơm rất ngọt, sau đó trong đầu hết thảy đều bắt đầu mờ hồ, nàng chỉ nhớ rõ mình tới báo danh, đã đi học và quen rất nhiều đồng học cùng sư phụ...



Nhưng, Anne cảm giác trong trí nhớ của mình thiếu đi cái gì đó, ngoại trừ cuộc sống của đệ tử bình thường thì nàng hẳn đã quên những chuyện đặc biệt, nàng hoàn toàn không nhớ rõ.
"A di, ta muốn từng bước dáo vị, trực tiếp bỏ ra một lượng tiền thưởng lớn cho một cao cấp thánh khí ngoài lục cấp, ngài xem, ta có thể có không...?"



Không đợi Đỗ Trần nói xong, Tuyết Ny lắc đầu:

"Không có khả năng, bởi vì thánh khí ngoài lục cấp đã có hồn khí, hồn khí của nó… ngươi không có đấu hồn thì căn bản không cách nào cùng nó câu thông được."



Nói như thế, nhất định phải đợi mình tu luyên xuất ra đấu hồn thì mới có thể sử dụng Vân Vụ Tỏa Liên?



"Di, chờ một chút! Francis, nếu ngươi thật sự có một kiện hồn khí, vậy tạm thời không có câu thông với đấu hồn của nó... A di không biết giải quyết vấn đề này thế nào, nhưng có một người có lẽ biết!"



Đỗ Trần nhãn tình sáng ngời: 

"Ai? A di, người mau nói đi!"



Dám chắc là một đại nhân vật trên Đấu Thần đảo a!



"Người này rất có học thức trên Đấu Thần đảo, hơn nữa có thể nói là người tinh thông thánh khí nhất Đấu Thần đảo, hắn đối với thánh khí còn hiễu rõ hơn so với Phillip hiểu thuật luyện kim!"



Đỗ Trần hứng thú, bị câu dẫn, trong lòng hắn có chút lo lắng, Tuyết Ny a di sao lại học vẻ quan trọng như vậy?



Tuyết Ny nhíu mày nói: 

"Nhưng tính tình người này hết sức cổ quái, chỉ sợ hắn khó có thể giúp ngươi!"



Đỗ Trần vội la lên: 

"Ta có thể trả giá cao, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề! A di, người nói thẳng đi!"



"Kim tệ không nhất định hữu dụng, ai, ta cũng không rõ lắm cái gì mới có thể đả động được hắn!"



Tuyết Ny đột nhiên nói: 

"A a, a di có chút không đúng, bất quá Francis, a di nói nhiều như vậy là muốn nhắc ngươi, thân phận người kia cực kỳ đặc thù, ta không tiện nói ra, nhưng nếu ngươi đi tìm hắn hỏi thì mặc kệ hắn có chịu giúp ngươi hay không, đều có thể dễ dàng đắc tội với hắn."



"Ta ghi nhớ rồi, đa tạ a di nhắc nhở!"



"Thế là tốt rồi, người kia gọi là Bowen."



Bowen? Đỗ Trần nghĩ tới trước cửa nhà mình có lão già răng vàng ố, lưng đeo túi lớn, cả ngày chỉ biết ăn cơm uống rượu.... 

Liên Hoa Bảo Giám