Liên Hoa Bảo Giám

Chương 256 : Bọn cướp? Kẻ hầu?

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






- Ngươi nói là Andy đã mất tích?

Đỗ Trần nhìn Harry một cách cổ quái.



Tiếu Bối Bối ngồi trong lòng Đỗ Trần, gật đầu cười quái dị nói: 

- Ân, ba ba, Andy vừa mất tích.



Harry nhận tội quỳ xuống, nhỏ giọng nói: 

- Đúng vậy, Andy lại mất tích, ta biết bây giờ Andy rất trọng yếu, xin ngài trừng phạt ta đi...



Tại sao nói "lại"? Andy không phải là một tiểu lang rất đẹp, hành vi rất giống chó sao? Có chỗ nào trọng yếu? Porter bị làm cho hồ đồ.



Hào khí trong phòng ngủ rất cổ quái, Andy bây giờ danh phó kỳ thật là thần sủng, ít nhất là thần sủng tương lai! Một thần sủng như vậy chạy mất, chủ nhân hẳn là lo lắng hoặc phẫn nộ, nhưng Đỗ Trần hết lần này tới lần khác không có loại cảm giác này ngược lại cảm thấy buồn cười... còn có một tia chờ mong! Kinh nghiệm qua một lần Andy đi mất, trở về thành thần sủng chiến lực thông thần, tiềm lực vô hạn, lần này hắn có thể có kỳ ngộ gì?



Về phần an toàn của Andy... nếu ai thật có gan giết Andy, vậy hắn sẽ thể nghiệm, hoàng kim bỉ mông cùng quý tộc tuyết lang "Có giấc mộng, có khẩu vị" trong lúc sinh tử tồn vong, đạt thành hợp thể hiệp nghị tạm thời kinh khủng đến mức nào.



Phillip cùng Brockman dụng máu để chứng minh, Andy đã mất, xui xẻo nhất định không phải là Đỗ Trần.



Không đợi Đỗ Trần hỏi tới, Harry sợ hãi nói: 

- Là ba ngày trước, a, chủ nhân ngài hôn mê đã bốn ngày... ngày đó, ta đang ở trong viện huấn luyện cho Andy một số công phu nhỏ, thì có một người bịt mặt đột nhiên từ trên trời hạ xuống, đoạt đi Andy, khi đó Brook đại nhân ở ngoài hiệp trợ thành phòng, Harry, Harry liều mạng cũng không có ngăn người kia lại được a.



Hắn nghẹn ngào, rơi lệ: 

- Harry có tội, Harry không đúng, xin chủ nhân trừng phạt nặng Harry, Harry tuyệt không có gì oán hận...

Hắn nhìn trộm vẻ mặt Đỗ Trần.



- Tốt lắm, đừng nói nữa! Nói như vậy, Andy là bị người cướp đi. Ân, lại một lần nữa bị cướp đi.

Đỗ Trần ôm nữ nhi ngồi trên giường, hỏi: 


Adams đồng ý gật gật đầu, lại nhíu mày nói: 

- Chúng ta dựa theo mệnh lệnh của tam gia, bắt Andy tới, nhưng hắn tuyệt thực kháng nghị, dù chết đói cũng không mở miệng... tam gia lập tức sẽ tới, chúng ta nói gì với tam gia đây.



Đạp, đạp! Cửa sơn động đột nhiên vang lên tiếng bước chân, tiếp đó là một thanh âm nghi vấn, lạnh như băng, không mang theo một tia cảm tình của nhân loại.

- Adams, các ngươi còn không có tra ra chuyện của Andy sao?



Một người đi đến, hắn toàn thân mặc hắc bào của giáo sĩ, thân hình cao lớn, khuôn mặt bao phủ trong miếng vải màu đen, không rõ dung mạo, lưng hắn thẳng tắp, tựa hồ kiêu ngạo, hắn không phải cúi đầu trước bất kỳ ai.



Adams cùng Baru lập tức theo tay đứng lên: 

- Tam gia.



Tam gia bước chậm vào động, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Andy đang ngủ: 

- Tình huống thế nào?



Baru thấp giọng nói: 

- Tam gia, Andy rất có cốt khí, bị bắt ba ngày, mặc dù chúng ta không dụng hình bức cung, nhưng hắn cũng tuyệt thực kháng nghị, một lời không nói! Chuyện ngài muốn biết, nhưng chúng ta còn không rõ.



Thanh âm tam gia mang theo kinh hãi cùng hài lòng: 

- Tốt lắm, hắn nếu tùy tiện bị dọa sợ, ta thật ra xem thường hắn! Các ngươi đi ra ngoài, ta tự mình hỏi hắn.



Tam gia phất phất tay, đợi thủ hạ ra khỏi, cước bộ hắn đột nhiên trở nên chần chừ, chậm rãi, từng bước từng bước đến gần, ánh mắt đột nhiên hạ xuống đầu Andy...



Tinh quang chớp động, trong sơn động trống rỗng đột nhiên xuất hiện một thanh âm chói tai, đánh úp về phía Andy.

Liên Hoa Bảo Giám