Liên Hoa Bảo Giám

Chương 265 : Cột cờ, mây trắng, Mặt hóa xanh!

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






Porter hung dữ ném quyển tông lên mặt bàn: 

- Francis, ta thay ngươi lo lắng, ngươi sao lại còn nói giỡn?



- Được, tiểu đệ của ta! Thật sự không có biện pháp sao?

Ranh mãnh nhìn Porter, lại nhìn nhìn vào ngực hắn, tay đấm lên...



Porter tức giận, mở tay Đỗ Trần ra: 

- Long thần không giống Constantine, hắn có mục tiêu rõ ràng, chính là bắt ngươi hỏi tội! Ta xem ra, lần này nếu không có giáo hoàng nhúng tay vào, thì không phải chiếu lệnh, mà là cao thủ của long tộc rồi.



- Ân, đúng vậy!

Đỗ Trần nói tiếp: 

- Long thần phát chiếu lệnh mà không phải phái người tới bắt ta, còn thật sự nể mặt giáo hoàng.



Porter trắng mắt liếc hắn: 

- Ngươi hiểu là tốt rồi, long tộc núi Miguel, ngoài long thần còn có tứ đại thần thánh cự long, mười hai long thần, một chỉnh biên chi tinh duệ long thần cận vệ, còn có hằng hà cao cấp cự long! Trừ phi ngươi có thể chứng minh Andy không phải nhi tử của Constantine, nếu không, mưu kế gì đều không có thể đối kháng với thế lực cường đại như thế.



Đỗ Trần ngẩng đầu nhìn lên một chút, than vãn: 

- Nhưng nếu ta chứng minh Andy không phải nhi tử của Constantine, vậy lừa gạt tam tỷ muội, thành viên long tộc hoàng thất, tội này cũng thật, long thần cũng sẽ có lý do đầy đủ để thu thập ta.



- Đúng vậy, đối với Constantine, ngươi có thể trước tiên kết bằng hữu, sau đó âm thầm xuống tay! Nhưng đối phó với long thần, ngươi ngay từ đầu đã đứng phe đối lập với hắn, chuyện không có đường để giảng hòa.



Porter nhíu mày suy nghĩ một chút: 

- Ta không từng gặp qua long thần, càng không có nghe nhiều lời đồn về hắn, căn bản là không rõ tính tình của hắn, như vậy, rất nhiều chuyện đều không thể làm được.



Đỗ Trần thích ý gác chân lên bàn, cười nhìn Porter đang bồi hồi suy tư, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh nhạt.



- Ngươi sao lại còn cười?

Quân tâm sẽ loạn! Porter giận dữ hỏi một câu sau khi giật mình phản ứng: 

- Francis, ngươi có chủ ý rồi sao? A a, ta cũng nghĩ tới...



Đỗ Trần nhảy xuống bàn, vỗ vai Porter: 

- Ta sẽ không tính tới ý nghĩ của long thần, không biết hắn sẽ giở thủ đoạn gì đối phó ta, càng không rõ thủ đoạn nào có thể đối phó long thần! Ngươi biết một số chuyện, ta có thể cho Giáo hoàng giữ vững áp lực với long hoàng và bảo hộ ta, hết sức đáng giá là... hơn nữa ta còn có vốn lớn, Constantine còn sống.



- Khoản vốn này rất tốt, ngươi có thể để cho long thần, giáo đình, các thế lực tại rừng Thiên Mục chuyển chú ý vây bắt ngươi! Nhất là ngươi còn có một trợ thủ giúp ngươi có được khoản vốn này! Tuyệt đối không ai dám động tới viện thủ.


- Ha ha, tiểu huynh đệ của ta, rốt cục ngươi cũng tới.

Thủ trưởng trực tiếp của Đỗ Trần, chấp pháp đấu thần giáo phụ cấp, Thomas râu đỏ đã vọt lên, ôm chặt hắn.



- Thomas lão đại, nhẹ chút, nhẹ chút.

Lên tiếng rồi, Đỗ Trần kỳ thật rất chán ghét người giáo đình, nhưng duy đối với Thomas xuất thân cường đạo, hào sảng thống khoái, sự tình gì đều lộ trên mặt này là có chút hảo cảm.



- Cái gì cũng đừng nói, càng đừng hỏi.

Thomas phất tay, lôi kéo Đỗ Trần đi vào trong: 

- Ziege lão tử, đáng chết, lũ sâu bọ cánh dài khiến cho bệ hạ hạ lệnh sẵn sàng chiến đấu, nghiêm cấm uống rượu tiêu khiển! Lão tử một tháng không có uống rượu, ha ha, lần này thật vất vả nhờ cơ hội tới đây đón ngươi, mới được uống thống khoái.



Uống rượu? Đỗ Trần cho tới giờ không có sợ.



Hai người từ hoàng hôn uống tới đêm khuya, Thomas không cần đấu khí giải rượu, mắt mơ hồ, nhưng hắn cười rất vui: 

- Tiểu tử, người hầu kia của ngươi Ariza cũng tại rừng Thiên Mục, tiểu tử đó vừa nhìn là biết uống được... ách, người nào?



Cửu cấp đấu thần Thomas phát hiện dị trạng trước.



- Thomas các hạ, Francis các hạ, không tốt rồi.

Một giáo sĩ vội vàng chạy tới, nhìn thoáng qua Thomas, ánh mắt dựng lại trên người Đỗ Trần: 

- Bạch y đại giáo chủ các hạ, ngài, thần sủng cùng nữ nhi của ngài đã trở lại, nhưng... nhưng lập tức có mấy người tới cửa đòi người, khiến cho, bắt đi tiểu thư Bối Bối...



- Oanh!

Thomas một quyền đấm nát bàn rượu: 

- Dám đụng đến chất nữ của ta? Người đó gọi tên là gì? Cùng ta đi diệt bọn chúng.



- Không, không thể.

Giáo sĩ sắc mặt nhanh chóng biến xanh: 

- Người bắt tới bắt người, là mấy vị tiểu thư có vân kỳ.



- Đương.

Thomas đang say ngồi phịch xuống ghế, sắc mặt... cũng nhanh chóng xanh lét.

Liên Hoa Bảo Giám