Liên Hoa Bảo Giám

Chương 268 : Lưu môn khiêu tỏa cực phẩm

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






Trong lòng nghĩ, tiểu Bối Bối trong ngực Đỗ Trần cười híp mắt nhìn Bairu.



Bairu tự nhiên biết Đỗ Trần đang đợi cái gì, nhưng hắn vẫn cười, cười có chút khó coi: 

- A a, Francis huynh đệ, ta Bairu tự xưng một câu đại ca, huynh đệ, ai, lần này ngươi sao lại mang theo chất nữ? Như thế nào lại còn bị mấy...



Hắn thấp giọng nói, cười quái dị: 

- Còn bị mấy lão yêu bà biến thái thấy được!



Lão yêu bà? Lại còn biến thái?



Đỗ Trần trong lòng biết Bairu ý chỉ mấy bạch y nữ tử là vì mình có quan hệ gần gũi, còn cảm thấy kỳ quái là Bairu không có nói thẳng ra như Thomas vô lo vô nghĩ, có thể để hắn nói ra "Lão yêu bà" ba chữ, vậy, mới rồi bốn bạch y nữ tử kia mười phần thì có tới tám chín là lão yêu bà! Hơn nữa dám chắc không phải cấp bậc bình thường.



Đỗ Trần cười nói: 

- Tiểu Bối Bối nhà ta đáng yêu như vậy, ta không thể tách ra khỏi nàng.



Hắn nói lời nói thật, - thúi lắm, quân đội nhà ta chẳng lẽ không mang theo lôi đạn? Hơn nữa đây là một tiêu chí tiêu chuẩn - ta không có tâm xấu, ta mang theo tiểu nhà đầu không có sát thương lực tới.



Hắn thấp giọng nói: 

- Lão yêu bà? Các nàng thoạt nhìn không quá già, cái từ "Yêu kia"... có chút giống thôi.



- Cái gì mà giống, căn bản là vậy.



Một kẻ mà mồm miệng kín như bưng lại phá lệ nói vậy, nguyên lai, Thomas lão đại vừa rồi không có biện pháp đã trở lại, hắn ngồi giữa Đỗ Trần cùng Bairu, sắc mặt cũng đỏ như râu mép, rụt cổ nhìn Đỗ Trần, cũng tính là hành động xin lỗi.



Sau đó nói: 

- Ngươi ngẫm lại, một mẹ mìn, từ nhỏ bị người nuôi như nuôi chó, lớn lên, trong đầu chỉ biết chủ tử các nàng nói là chân lý, lại cả đời chưa từng gả ra ngoài, vậy khi nàng mười bảy tuổi, không phải là lão yêu bà thì còn là gì? Nói lão yêu bà đều là tiện nghi cho các nàng rồi!
Nếu dụng lời Bồ Đào nói, đây là thân ngoại hóa thân, nguyên thần bất diệt, phân thân bất tử.



- Đỗ Tư, a, là ngũ ca, giúp chút được không?

Đỗ Trần bất đắc dĩ đầu hàng.



- Làm gì? Không thấy ta đang giúp sao? Quẻ thứ 3 lập tức nghiên cứu ra...

Hắn một mặt nói, thân thể một mặt thiên biến vạn hoá, tự nhiên không có quần áo.



Đỗ Trần tiện tay móc ra một bộ quần áo phủ lên người hắn, sau đó nhìn Đỗ Tư từ trên xuống dưới, miệng than thở không thôi: 

- Thật tốt, thật sự quá tốt! Ca ngợi Bồ Đào sư phó, Đỗ Tư quả thực là lưu môn khiêu tỏa, đạo kim thiết ngân tất bị pháp bảo.. chỉ cần ta tay chân sạch sẽ, không bị bắt quả tang, vậy có chứng cớ vắng mặt hoàn mỹ.



- Ta chỉ biết, ngươi tìm ta không có chuyện tốt.

Đỗ Tư hai mắt vừa mở, phi thường cứng ngắc.



Đi tới đi lui vòng quanh Đỗ Tư, Đỗ Trần vuốt mũi cười nói: "Đỗ Tư, ngươi nhớ kỹ, bây giờ ngươi biến thành hình dáng của ta, động tác phi thường cứng ngắc, vậy, ngươi khi xuất hiện bên ngoài trước mặt người khác, sẽ...



Hắn thấp giọng nói vào tai Đỗ Tư.



- Tốt, cứ như vậy, ngươi nhớ kỹ.

Đỗ Trần nói xong, lại đắc ý đánh giá Đỗ Tư, một chứng cớ hoàn mỹ, quả thực là một pháp bảo mơ tưởng của tiểu thâu.

Nhưng Đỗ Trần còn lẩm bẩm: 

- Đáng tiếc, ngươi chỉ là hóa thân, mà không phải là bảo bối có bảy mươi hai phép biến hóa như sư huynh của ta, nếu không...



Lời còn chưa dứt, chỉ nghe lão ngũ nói thầm: 

- Sao? Nhớ lấy một chuyện, ta có thể biến hóa thành một người khác...

Liên Hoa Bảo Giám