Liên Hoa Bảo Giám

Chương 298 : Ta thật sự chỉ muốn trộm một kiện thánh khí nhỏ mà thôi

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




Dịch Cốt vừa muốn xoay người rời đi, Đỗ Trần đột nhiên khoát tay: 

- Chờ chút, nếu không mang theo Đỗ Tư, ngươi có nắm chắc không?



Dịch Cốt rất cẩn thận nói: 

- Cho dù không có Đỗ Tư giúp ta biến hóa lớn nhỏ, Long thần hành cung giờ phút này, Samuel chữa thương, tứ đại thần thánh cự long thủ hộ mà xem, ta cho dù không thành công, nhưng an toàn trở ra cũng mười phần nắm chắc, hơn nữa có thể cam đoan không để lại dấu vết gì.



- Vậy là tốt rồi, Đỗ Tư lưu lại, ta cần hắn giúp một việc khác... nhưng ngươi cũng phải lưu lại một chút dấu vết! Để cho người ta biết có cao nhân tới bái phỏng mới tốt! Làm người phải biết như vậy, không nên khiêm nhường.



Đỗ Trần cười rất chân thành, thật sự phi thường chân thành.



Dịch Cốt cũng mơ hồ.



- Nếu ngươi có được tin tức chính xác về Constantine, nhớ kỹ tại phụ cận hành cung Long thần tạo xuất một chút hỗn loạn, trọng yếu một chút, cần dùng thủy hệ đấu khí chế tạo một chút hỗn loạn... nhất định phải làm cho nước sôi trào, sang trong suốt, càng giống bí pháp của Brockman tại Thấm Thủy doanh ngày trước càng tốt... nếu như không có tin tức của Constantine, vậy không cần chú ý với Constantine nữa, chỉ cần chế tạo cho ta một chút hỗn loạn là được, hiểu chứ?



Dịch Cốt cười lạnh, có ý vị du hí: 

- Ta hiểu rồi, ta chẳng những cho Brockman thêm chút phiền toái, hơn nữa còn chế tạo cho thiếu gia một cơ hội đục nước béo cò.



Dịch Cốt lưu lại một đoàn hắc vụ tiếp tục che giấu Andy dị biến, sau đó tiến hành cuộc "bái phỏng" của hắn.



Đỗ Tư lại thích thú nói: 

- Francis, ngươi lại có ý tưởng xấu xa gì hả? Chẳng lẽ lưu ta lại giúp ngươi tạo bằng chứng giả, mà ngươi thừa dịp hỗn loạn trộm đồ?



Đỗ Trần lấy thân thể nhu nhuyễn của ngũ ca xuống, nặn nặn nơi tay: 

- Cái gì mà ý tưởng xấu? Ta đang làm việc thiện! Ai nha, ta vì làm việc thiện mà trộm đồ, vậy bảo giám có thể tính là công đức không?

Đỗ Trần vội vỗ cái trán của mình, nghĩ tới điều này rất có thể a.



Câu hỏi khiến cho Đỗ Tư có chút phát mộng, hắn suy nghĩ một chút, nói: 

- Tính cái rắm! Cái gì gọi là trộm? Lấy thứ người khác còn không nói cho người ta, cái gì gọi là thâu! Nhưng ngươi muốn trộm đồ đã có chủ sao? Ngươi bắt nó về, vậy gọi là nhờ bản lĩnh của mình có được thiên tài địa bảo, nhân gian thánh khí! Đấy không phải là trộm.



Đỗ Trần suy tư một chút, cười tự giễu, thói quen chức nghiệp, a a, vậy thánh khí mới xuất thế ngay trước mặt là vật vô chủ, ai có bản lãnh sẽ thuộc về người đó, vậy mình bằng chân bản lãnh lấy về, quan hệ cái rắm gì đến trộm chứ.
Bờ nam Nguyệt hồ, thánh chiến đấu thần, thủ hộ đấu thần, Bairu ba vị giáo phụ suất lĩnh bốn ngàn hắc giáp võ sĩ chú mục mà đứng, mà điều binh, đương nhiên có cả viện trưởng đấu thần học viện, Ziege.



Xem ra phía giáo đình cũng cắt cử trọng binh trấn giữ.



Bờ tây, Donna thần sứ chỉ có bốn người, thế đơn lực mỏng, nhưng cũng đứng bên, không chịu rời đi! Nói ra, phòng thủ ở mặt đông của Nguyệt hồ là yếu nhất.



Đây toàn bộ là thủ vệ, Đỗ Trần trong lòng kích động phát run, một thập cấp Ziege, hai thần thánh cự long, ba giáo phụ, còn có mấy trăm cự long mấy ngàn võ sĩ, trước mắt bọn họ trộm đi bảo vật mà chúng thần tranh đoạt... kích thích! Khiêu chiến, đã lâu không có khiêu chiến như vây, quá kích thích, chỉ có một từ để hình dung - sảng khoái.



Tâm thần kích động, nhưng ý nghĩ của Đỗ Trần lại phi thường tỉnh táo, tiếp đó hắn nhìn quanh, Nguyệt hồ sâu tới ngàn thước, hình thành một cái hố phương viên ba bốn trăm thước, hôm nay bên bờ bị mười mấy tầng oanh địa vây lấy, bên trong không cho ai tiến vào - mà mấy nhà đã đạt thành hiệp nghị, ngày mai bắt đầu thương đàm, bất luận kẻ nào dám tiến nhập hố thì giết không cần tra xét.



Hơn nữa nguyệt hỏa của Long thần vừa mới tẩy lễ Nguyệt hồ, vậy nước trong hồ toàn bộ bốc hơi, bên trong đừng nói nhân loại, ngay cả côn trùng, thảo diệp đều không có.



Có thể tưởng tượng, nếu lúc này Đỗ Trần thao khống Liên Hoa bay vào, dù chỉ nhỏ như côn trùng, vậy cũng sẽ bị Ziege cùng thần thánh cự long cùng các cao thủ khác phát hiện, sau đó giết chết.



Thấy rõ tình thế, kế hoạch của Đỗ Trần cũng thành hình.



Dịch Cốt còn không có truyền tin đến, Đỗ Trần nhìn bố cục Nguyệt hồ, sau khi ghi nhớ tình hình mỗi nơi, thúc dục Liên Hoa tới gần Nguyệt hồ, bất quá hắn không có từ phía đông, mà đi tới phía tây nơi phòng ngự bạc nhược nhất tiến vào, lặng lẽ trốn trên người thần sứ Donna...



Thời gian lặng lẽ trôi qua.



Nguyệt hồ tuy có mấy ngàn người ở, nhưng lại không chút tiếng động, chỉ là ngẫu nhiên nghe được tiếng Donna thần sứ, mà nham thạch màu đen sau khi vỡ ra, bầu trời không có ánh trăng, trên mặt đất cũng không có ngân nguyệt huyễn tượng, chỉ dựa vào những tinh tú mỏng manh chiếu sáng, Nguyệt hồ một mảnh hôn ám. Đúng lúc này thì phương đông vang lên tiếng hò hét, tiếp đó, phía bắc Nguyệt hồ xuất hiện một đoàn quang mang màu lam, thoáng chốc chiếu rọi một mảnh Thiên Mục lâm.



Dịch Cốt động thủ rồi.



Đỗ Trần hai tay run lên, kim chúc ti, vạn năng thược, bách hợp tỏa, nhuyễn giao, dao mỏng nhọn,... các công cụ mở khóa xuất hiện trong tay hắn, theo đó...



Đỗ Trần thành thật nấp trên người Donna, căn bản là không có ý động thủ.

Liên Hoa Bảo Giám