Liên Hoa Bảo Giám

Chương 311 : Là ta giết

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




- Khiêu khích! Đây là khiêu khích trắng trợn.

Baergena vỗ bàn kêu to, khâm sứ của hắn trở lại, nói lại một câu của Ferdinan... hiểu lầm, à, ngoài ý muốn!



Cho dù là tiểu hài tử cũng không tin điều này là ngoài ý muốn! Baergena không thể nuốt nổi cơn giận, bàn đá kim cương đã bị hắn đập vỡ, thực lực của Lanning vương cũng không kém.



Antoine yên lặng nhìn bệ hạ phát hỏa, trong lòng không chút nóng nảy, Baergena mặc dù xem ra kém thượng cổ thánh vương, nhưng cũng không phải hôn quân, điểm này, hắn từ trạng thái cuồng nộ cũng không có hạ mệnh lệnh gì là có thể nhìn thấy… mình không cần phải lo.



Chỉ chốc lát, hỏa khí của Baergena nhỏ đi, Antoine tiến lên một bước, thi lễ: 

- Bệ hạ, đích thật là Francis khiêu khích ngài, nhưng.



Baergena vừa mới bình tĩnh một chút lại bị một câu nói này làm phát hỏa ngùn ngụt, oanh một tiếng, một chưởng vỗ tan cái bàn. Nhưng hắn cắn răng, phẫn nộ ngồi trên vương tọa, hừ lạnh nói: 

- Francis giỏi lắm, hắn một bá tước nho nhỏ, lĩnh chủ tám trăm dặm, dám thị uy với ta.



- Quan tước của Francis trong đế quốc tự nhiên không cao, nhưng thân phận bên ngoài của hắn...

Antoine cúi đầu nói: 

- Vừa rồi người từ giáo đường trở về nói, Francis lần này thân phận là Đỗ Trần thần sứ, bạch y đại giáo chủ trở về, hơn nữa, phong hào đấu thần "Minh Đao" Brook cũng bên người hắn...



Khóe miệng Baergena run run, tức giận tự giễu: 

- Đích xác, bằng thân phận của hắn cùng phong hào đấu thần, Francis có vốn để thị uy với ta, nhưng mang theo thánh khí pháo bay qua đầu ta là "Ngoài ý muốn".... hừ! "Ngoài ý muốn" này là nói cho ta biết - Steven bây giờ không thể giết, nếu không, bạch y đại giáo chủ các hạ sẽ mang theo một phong hào đấu thần tìm ta gây phiền toái.



Hắn cúi người cầm lấy hoàng quyển trên mặt đất - lại viết mấy dòng vào cuối thông điệp giết Steven, nhẹ nhàng bóp nát.



Antoine hô to: 

- Bệ hạ thánh minh.



Baergena cười lạnh nói: 

- Nếu ngay cả một chút đều không nhịn nổi, ta sao có tư cách sánh cùng vĩ nghiệp của thượng cổ thánh vương? Antoine, ngươi tự mình đi một chuyến tới đại giáo đường, hoan nghênh Francis lĩnh chủ hồi đế đô thuật chức, cũng biểu dương cống hiến của hắn cho việc kiến thiết lãnh địa. Được rồi, đem công lao Ngư nhân bị diệt tính lên đầu hắn, cho hắn tiến thêm một bậc, tứ phong tam đẳng Duerkesi hầu.



- Ai nha, bệ hạ thánh minh!

Dáng vẻ Antoine suy nghĩ một lát, lại giật mình hiểu ra, vui vẻ nói: 

- Bệ hạ ngài biểu dương Francis, lại cho hắn gia quan tiến tước, cứ như vậy, Francis nếu dám cùng ngài vô lý động thủ, ý đồ xúc phạm cứu đi Steven là có tội, vậy bổn sự lớn nhất của hắn là - dân vọng cũng sẽ hoàn toàn bị hủy.




Thanh âm ẩn chứa đấu khí, như sét đánh bên tai, Steven mở ra hai mắt, một đôi mắt ảm đạm vô thần, mặc dù hai mắt nhìn Đỗ Trần, nhưng đồng tử tán loạn, cho thấy hắn vốn không lưu ý tới thân đệ đệ.



Ilan nghe được tiếng hô của Đỗ Trần, vội tiến đến, khó khăn nói: 

- Đại nhân xin cẩn thận một chút... xin ngài mau một chút, mặt trên tử lao là thẩm phán sở Lanning, bọn họ nghe được thanh âm của ngài sợ rằng rất nhanh sẽ tới xem xét.



- Giúp ta ngăn trở bọn họ.

Đỗ Trần vung tay lên: 

- Bối Bối, có thể dụng tinh thần lực trấn an tâm tình đại bá không? Nào, mau chút.



Steven thanh tỉnh một chút, tinh thần lực của Bối Bối bắt đầu phát huy tác dụng rồi.



Đỗ Trần vôi la lên: 

- Đại ca, cho ta một câu nói chuẩn xác, Sharon có đúng là ngươi giết? Nếu ngươi bị oan, tam đệ ta giúp ngươi tiêu diệt cừu nhân, mặc kệ hắn là ai.



Steven đồng tử tụ thần, thấy rõ Đỗ Trần, nhưng hắn liền run run, thoát khỏi tay Đỗ Trần, hét lớn: 

- Là ta giết, ta, ta giết Sharon.



Nói xong, hắn ngã quỵ trên mặt đất, lại khôi phục hình dáng co quắp, trong miệng còn lẩm bẩm: 

- Ta, là ta, là ta giết Sharon...



Tiểu Bối Bối không đành lòng: 

- Ba ba, đại bá sau khi tâm tình bị ép dễ chịu hơn chút, vì hắn cái gì đều không biết. Nhưng bây giờ hắn đã thanh tỉnh, cũng rõ ràng cảm nhận được tâm tình này... càng, càng khó chấp nhận.



Đỗ Trần ngửa mặt lên trời thở dài: 

- Bối Bối, giúp đại bá ngươi khôi phục hình dáng vừa rồi...



Steven rốt cục an tĩnh lại.



Đỗ Trần không cam lòng, nhẹ nhàng cởi vạt áo Steven, xem xét thân thể hắn, lắc lắc đầu, Steven đích xác không bị người ta hãm hại! Đột nhiên, đầu ngón tay Đỗ Trần huyễn hóa ra một đạo băng nhận, dài hai tấc, sắc bén vô cùng, nhắm vào ngực Steven.

Liên Hoa Bảo Giám