Liên Hoa Bảo Giám
Chương 32 : Tống Biệt
Ngày đăng: 01:01 19/04/20
Đỗ Trần không nhịn được, sửng sốt hỏi:
"Đấu thần học viện do thần thánh giáo mở ra cơ mà?"
"Đúng, là do thần thánh giáo mở ra nhưng viện trưởng đấu thần học viện và giáo hoàng có đẳng cấp ngang ngửa nhau, chúng ta không quản lý được bọn họ! Hơn nữa..." - Thomas đột nhiên hấp tấp ngậm miệng lại - "Ai, cũng tại ta mở mồm ra là nói thật, tiểu tử, bây giờ ngươi còn chưa lấy được sự tín nhiệm hoàn toàn của ta, ta không thể nói cho ngươi nhiều bí mật được. Ta chỉ nói một câu, ngươi đến đấu thần học viện thấy có sự việc gì cổ quái thì báo lại cho người của chấp pháp thần điện chúng ta là được. Ngươi đồng ý chứ?"
Cái này không phải là làm gián điệp sao?
Gián điệp là một công việc cực nguy hiểm...
Đỗ Trần còn đang suy nghĩ, Thomas lại nói:
"Nghe nói ngươi không có đấu khí? Vậy thì ta khẳng định là ngươi không thể vượt qua được các cuộc khảo thí bên trong đấu thần học viện, chắc chắn là ngươi sẽ sớm bị đuổi học, chỉ cần ngươi giúp ta, ta sẽ giúp ngươi vượt qua các đợt khảo thí."
Đỗ Trần suy nghĩ rồi hỏi lại:
"Việc này có nguy hiểm không?"
"Đấu thần học viện và thần thánh giáo tuy không cùng địa chỉ nhưng đều là người một nhà, nếu họ định trừng phạt ngươi, chỉ cần ngươi không làm gì thái quá thì nhiều nhất chỉ bị đuổi học thôi!"
Làm gián điệp để được thông qua các đợt khảo thí.
Giao dịch này không có vấn đề:
"Được, ta đáp ứng yêu cầu, công việc cụ thể như thế nào?"
Thomas rút từ trong người ra một quyển trục da dê, nói:
"Ngươi vào học viện sẽ có người của chấp pháp thần điện tìm ngươi, hiện tại chưa có việc gì, nếu sau này có việc lão tử sẽ tìm ngươi. Cái này để ghi thành tích khảo thí, ngươi muốn kết quả thế nào cứ ghi vào đây là được."
Đỗ Trần tiện tay cầm lấy bút trên bàn, viết vào quyển trục, giao cho Thomas rồi hỏi:
"Từ nay về sau ta gọi ngươi là gì?"
"Cứ gọi ta là lão đại là được, người ở chấp pháp thần điện đều gọi ta như vậy."
Hai người thương lượng một lúc về việc chẩn tế thủy tai rồi Đỗ Trần ra khỏi giáo đường.
……
Hiện tại, Đỗ Trần vẫn đang chuẩn bị cho cuộc sống tại Đấu thần học viện.
Sáng sớm hắn đã bị Steven lôi đến bức tượng trước cửa trang viện St. Kain.
Anginus đang ở đó, thấy hai con trai tới thì lạnh lùng hỏi:
"Steven, Francis, hai người các ngươi đều đi sớm, không đợi để đi cùng Charles à?"
"Đúng vậy cha à, thần thánh giáo cấp cho tam đệ một khoản tiền lớn để tam đệ đi cứu trợ nạn dân, không thể chờ nhị đệ được."
"À, ta cũng đã nghe qua, Giáo phụ Ferdinand vinh diệu người cùng tồn tại với ta, Steven, ngươi đi trên đường nhớ tự bảo vệ khi gặp bọn cướp." - Anginus chúc Steven vài câu, từ đầu đến cuối không nhắc gì đến Đỗ Trần.
Đỗ Trần nghiêm mặt, không để ý đến Anginus.
Khi mọi người uống xong tống biệt tửu thì Anginus đi vào trang viên.
Nhìn theo lưng lão, Đỗ Trần bĩu môi:
"Đại ca, đi thôi, chúng ta còn phải chuẩn bị xe ngựa để đi."
Steven không chuyển động mà nhìn Đỗ Trần một cách kỳ lạ.
"Ai, đại ca, sao ngươi không đi vậy, có phải là không quên được các tiểu thư ở thành St. John không vậy?"
Steven mỉm cười, lắc đầu nói:
"Đệ đệ của ta, không phải ta không quên được mà là có người không quên được ngươi a, ngươi xem ai đến tiễn ngươi kìa!"
Đỗ Trần quay đầu lại, hai mắt tối sầm.
Trời ạ, Avril sao lại tới? Hơn nữa công chúa Yuna cũng đang đứng bên cạnh nàng.
Liên Hoa Bảo Giám