Liên Hoa Bảo Giám

Chương 4 : Thánh Khí

Ngày đăng: 01:01 19/04/20






Hẻm nhỏ chỉ rộng hai mét nhưng có rất nhiều người đang tụ tập.



Những người vây quanh đều ăn mặc theo kiểu người hầu, người nào người đấy thân thể cường tráng. Trong đám đông có hai người ăn mặc theo lối quý tộc, còn những người khác bao quanh hai thiếu niên đó, cả hai đang đánh đập một đôi vợ chồng già.



Đôi vợ chồng già này trông không giống người có tiền, quần áo mặc toàn bộ là vải sơ màu đất. Cụ ông còn đi chân đất, cụ bà cũng chỉ có đôi dép cỏ, đoán niên kỷ cũng phải sáu bảy mươi tuổi.



Bên cạnh họ còn có một cái xe, một bánh lăn kềnh ra, rau trên xe rơi vãi tứ tán trên đất, hiển nhiên lão phu phụ vừa bị người khác đạp đổ xe rau.



Đó là một vụ điển hình việc quý tộc bắt nạt bình dân.



Đỗ Trần lần đầu tiên thấy vụ việc như trong phim này, chăm chú nhìn, cũng cảm thấy lạ lạ.



Lúc này Ariza đã chạy đến đầu hẻm, Đỗ Trần đột nhiên vỗ vai hắn, từ trên lưng nhảy xuống, kêu hắn dừng chân: 

"Ây, Ariza, ngươi biết hai tên đang đánh người kia không?"



"Đó là Kaman và Frisbie, chúng cũng biết chúng ta." - Ariza nắm tay xát xát, bực tức nói - "Bọn chúng thường hay bắt nạt thiếu gia, bị ta đánh. Thiếu gia, có cần đánh bọn chúng nữa không?"



"Không vội." - Đỗ Trần cười gian đánh giá Kaman và Frisbie, đặc biệt để mắt đến chất liệu y phục và trang sức trên người chúng.



Ừm, xem qua là biết ngay con cháu thế gia.



"Ariza, nhà bọn chúng ở đây làm nghề gì đấy?"



"Frisbie là con tài chính đại thần, Kaman là con lễ pháp đại thần, hơn nữa còn là hậu duệ của Bạo Phong đấu thần."



Đỗ Trần chiếu theo sự chỉ điểm của Ariza, để ý Kaman hơn một chút, tên tiểu tử này khoảng mười năm tuổi, tóc dài xanh da trời, mặc một bộ giáp bó sát người màu vàng chanh, mặt mũi trắng trẻo kể ra cũng anh tuấn.



Tên tiểu tử này cũng là hậu duệ của phong hiệu đấu thần, quý tộc của quý tộc.



Đỗ Trần hỏi: 

"Phụ thân hắn và phụ thân ta, ai quan chức cao hơn?"



"Đương nhiên là Anginus lão gia rồi." - Ariza không do dự trả lời - "Lão gia là phó tổng trưởng bộ thống soái của đế quốc, trừ quốc vương và thủ tướng ra thì không ai to bằng."



Ai da, chẳng ngờ cái lão Anginus đối với mình lạnh như băng, lại là nhân vật số ba của Lanning đế quốc. Vậy thì tốt rồi, cái việc tốt này làm không sợ phiền phức nữa.


"Mẹ ơi, thằng Ariza khỏe hơn trước đây nhiều." - Frisbie chưa kịp phản ứng, Ariza đã tới gần, một vị ma đấu sĩ cùng một tên dã man cận chiến...



Binh binh, bốp bốp! Ai da, mẹ ơi!



Frisbie bị đánh đến mặt mũi xưng vù.



Lúc đó Đỗ Trần mới yên tâm, hắc, Ariza quả là đấu vật hạng nặng, mười mấy người, còn có hai đấu sĩ, nhưng chỉ mấy phút hắn đã đánh ngã lăn hết. Không tồi!



Hắn chầm chậm bước lại gần, cười nhìn hai người nằm dưới đất, chỉ thấy thánh khí của Kaman và Frisbie cùng với lúc chủ nhân ngã ra, biến thánh quả cầu kim loại. Bọn chúng vẫn giữ chặt quả cầu, bị đánh mấy cũng không buông tay.



"Kaman, Frisbie, hôm nay thiếu gia Francis dạy các ngươi một bài học, bắt nạt người già là sai. Hiểu chưa? Ariza, dừng tay, để bọn chúng cút."



Kaman phủi quần áo đứng lên, bỏ quả cầu kim loại vào túi, căm hận nhìn Đỗ Trần:

"Francis, hôm nay ta đánh không thắng nổi Ariza, nhận thua, Frisbie, chúng ta đi."



Nói xong, hắn đỡ Frisbie đang rên rỉ đứng dậy, quay người bước ra khỏi con hẻm nhỏ.



Xem ý của hắn, sau này có khi còn tìm bản thiếu gia tính sổ. Có nên thịt hắn để trừ hậu hoạn không?



Đỗ Trần vừa nghĩ thế, ký ức của Francis liền đề tỉnh hắn. Kaman là hậu duệ của Bạo Phong đấu thần Alouma, hắn làm gì sai, có thể giáo huấn, nhưng không thể giết, tru sát một vị hậu duệ có phong hiệu đấu thần sẽ bị thánh giáo thẩm phán, có khi bị tống lên giàn hỏa thiêu.



Vậy thì dùng phương thức khác dạy dỗ hắn cũng được.



Đỗ Trần vuốt mũi, bước nhanh tới vỗ vai Kaman: 

"Kaman thiếu gia, nhất định phải nhớ, không được bắt nạt người già nữa."



Kaman bực tức, đẩy bàn tay Đỗ Trần đặt lên vai hắn, quay người bỏ đi: 

"Hôm nay ta thua rồi, ngươi nói gì chẳng được."



"Vậy không tiễn nữa." - Đỗ Trần nhếch mép cười, nụ cười tươi đẹp như ánh nắng.



Đỗ Trần chắp tay ra sau lưng, trong tay hắn còn cầm một quả cầu kim loại, chính là quả của Kaman.



Không sai! Lúc Đỗ Trần đưa tiễn, đã tiện tay trộm thánh khí của Kaman.

Liên Hoa Bảo Giám