Liên Hoa Bảo Giám

Chương 419 : Vụ trộm ở đảo Borg - Lời mời khánh điển

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Hai cha con thương lượng chốc lát, lại lần nữa quan sát cả tòa huyệt động dưới đất...



Tám trăm binh sĩ hải tộc mang chiến tranh thánh khí, mỗi người ít nhất đều có thực lực trên tam cấp đấu sĩ, con mắt không di chuyển nhìn chằm chằm vào mục tiêu. Một tầng toàn phong bế pháp trận chính tay Hải Hoàng bố trí, ngay cả một tia không khí cũng đừng mong tiến vào, còn có trăm cao thủ cùng mục tiêu liên hệ chặt chẽ, vừa chạm vào mục tiêu bọn họ lập tức sẽ cảm thấy.



Mấu chốt nhất là, hộp thánh khí kia và cây Sinh Mệnh liền một thể, trừ phi ngươi có năng lực cắt đứt cây Sinh Mệnh, nếu không chớ mong mang nó đi.



Thực tế, Đỗ Trần gắng sức có lẽ có thể thử một lần, nhưng cái giá thế nào? Một khi thất thủ, đối diện sẽ là sáu vạn đại quân hải tộc phụ cận đảo Borg! Tiểu thâu thông minh, tuyệt sẽ không chơi loại trò mức nguy hiểm cao!



Cái mũi của Đỗ Trần đều sắp bị nắn đến xanh lét rồi, nhưng hắn cuối cùng cũng chỉ có thể u ám thở dài.



Tiểu Bối Bối nhìn bộ dạng mặt mũi nhăn nhó của ba ba, dẩu miệng buồn bực nói: 

- Chơi chẳng vui gì cả! Không nghĩ rằng ba ba cũng có lúc không cách nào trộm...



Đỗ Trần đột nhiên cười, trong mắt tinh quang lóe lên, trong lòng đã có chủ ý:

- Bối Bối, con đường thâu đạo có ba tầng cảnh giới, tầng thấp là móc trộm gần người, bằng nghề trên tay và kỹ thuật tự mình trộm đi mục tiêu. Tầng trung là sắp đặt chính xác, xuất kỳ bất ý, chẳng phí chút sức lấy đi mục tiêu…



Đôi mặt to của tiểu Bối Bối long lanh long lanh:

- Con biết, con biết, lợi hại nhất chính là kẻ trộm làm người ta ngoan ngoãn đem mục tiêu đưa đến trên tay mình! Ba Ba, người nói...



- Đại đạo bất thao qua!

Đỗ Trần đưa ngón cái tay phải quẹt mũi, chỉ về hướng chiếc hộp sắp được mài dũa hoàn tất:

- Đợi bọn chúng mở ra rồi, ba ba khiến chúng ngoan ngoãn đem thứ đó đưa đến trên tay ta!



Tiểu nha đầu nắm lấy bím tóc, cả mặt mê mang.



Chẳng biết vì sao, trong lòng Đỗ Trần sau khi có sắp đặt hoàn chỉnh, đột nhiên thở dài một tiếng.



Hai tay trống không rời khỏi huyệt động, Đỗ Trần uốn người phi thân về phía Beierkesi đậu bên bờ biển, vừa tiến vào khoang thuyền, hắn không khỏi bật cười.



Porter ngực ôm thụ cầm, ngẩn ngơ ngồi ở bên cửa sổ, ánh mắt lạc lõng, không biết đang nghĩ cái gì.



Đỗ Trần đột nhiên xuất hiện sau lực hắn, khe khẽ vỗ gáy hắn:

- Vương tử điện hạ, nghĩ gì đó?



Porter cả kinh, quay ngoắt đầu lại vừa nhìn:

- Là ngươi à? Ta không sao. Chỉ là nghĩ đến tình hình khi còn nhỏ dạo chơi ở chỗ này... việc có gì tiến triển không?



Trong miệng lấy bừa một lý do, nhưng trong lòng Porter lại cay đắng cười thê thảm. Ta nghĩ cái gì? Ta đang nghĩ chủ nhân của lọn tóc trong ngực ngươi rốt cuộc là ai?



Muộn rồi, hết thảy đều muộn rồi...



Không lâu trước đây, ta tự tin giả nam trang trước tiên làm huynh đệ, có thể được trái tim của ngươi. Không lâu trước đây, ta mộng tưởng ngày phục quốc thành công, dùng trường bào nữ vương xuất hiện ở trước mặt ngươi. Không lâu trước đây vị trí nhiếp chính thân vương công quốc Mickey, ở trong lòng ta, trong mắt ta ngươi đã ngồi nhiều lần...


Đỗ Trần nghi hoặc nói: 

- Vậy bây giờ Avril đang ở đâu?



Nhưng Anne lại lắc đầu, khéo léo cười một chút, cho đến lúc này, Đỗ Trần mới mơ hồ tìm được bóng dáng của nữ hài tử nhu thuận rời nhà đi ra năm đó:

- Nha đầu ngốc đó nói, nàng ta sẽ thực hiện lời hứa năm đó với ngươi, tóm lại khi ngươi gặp lại Avril, ngươi sẽ kinh ngạc lớn!



Đỗ Trần bây giờ lấy làm kinh hãi! Avril còn nhớ kỹ lời hứa năm đó sao!



Ba năm rồi…



Không đợi Đỗ Trần hỏi tới, Anne thay đổi đề tài:

- Lần trươc thấy bên người ngươi có rất nhiều người hầu, rất nhiều lời không thể nói, Francis, bây giờ ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?



- Xin mời!



Anne cười cười, đối mắt màu xanh da trời nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Đỗ Trần cùng màu với nàng, chậm rãi nói: 

- Ta bây giờ là đấu khí và tinh thần lực song trọng lục cấp đấu thần! Tự nhiên hiểu được nhiều thứ hơn trước, ví như... ký ức của ta bị người khác động tay chân!



Đỗ Trần cắn chặt răng, tới rồi, theo thực lực tăng lên của Anne, cái vấn đề này vốn không cách nào tránh được! Helen đáng chết, di chứng năm đó ngươi lưu lại rốt cuộc cũng bạo phát rồi!



Anne thấy Đỗ Trần né tránh ánh mắt của mình, nhún vai:

- Vật đổi sao dời, ta bây giờ không muốn truy cứu trách nhiệm bất kỳ ai, hệ thống tình báo của nhà ta đã đánh giá, có người ở trong ký ức của ta lưu lại sự kính sợ và sùng bái đối với ngươi, loại cảm giác này chuyền hóa thành tình yêu, mà việc này hẳn là không liên quan đến ngươi, bởi vì ngươi cự hôn rồi, cũng chằng từ điểm này kiếm lấy lợi ích gì, ngược lại làm cho gia tộc của ta không vui...



Đỗ Trần lẳng lặng nghe, trong lòng lo lắng bất an, nhanh chóng tính toàn ý tứ chân chính của Anne.



- Ta muốn hỏi ngươi, năm đó lý do ngươi cự hôn là ngươi đã có người trong lòng, câu đó của ngươi... là thật sao?



--------------------------



Chú Thích:

Phủ để trừu tân (Rút củi dưới đáy nồi)

Kế "Phủ để trừu tân" là bớt lửa dưới nồi, ý nghĩa là giải quyết trên căn bản một vấn đề, chủ ý không cho nó phát ra (bớt lửa cho nước khỏi trào).



Khi có một việc đã bùng nổ ra rồi thì tìm cách làm cho nó dịu đi, không để nó tiếp tục ác liệt.



Chỗ diệu dụng kế "Phủ để trừu tân" là không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, vô cùng như trời đất, khó hiểu như âm dương, khiến cho kẻ thù rơi vào kế của mình mà họ không biết.Cái đức của người quân tử không thể không cho thiên hạ biết, nhưng cái mưu kế của trượng phu không thể không giấu thiên hạ



Kế "Phủ để trừu tân" lúc nào cũng là kế rất âm độc, lớn mang hiệu quả lớn, nhỏ có hiệu quả nhỏ.

Liên Hoa Bảo Giám