Liên Hoa Bảo Giám

Chương 420 : Cuộc chiến vì đảo Borg - Người trên tháp Linh Lung

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Đây là một vấn đề Đỗ Trần khó có thể mở miệng trả lời. Dưới ý thức, hắn nhớ lại lời nói dối năm đó, nhưng lúc này Anne chuyển tới trước mặt hắn, một đôi mắt mang theo chút đau thương và thê lương mà nhìn.



Một lúc lâu, Đỗ Trần mới gian nan mở miệng:

- Thứ lỗi, năm đó là ta nói dối...



Anne nở nụ cười, phong tư nhu mì, phong độ của tiểu thư quý tộc khiến lòng người say đắm, nàng xoay người, váy áo như dải màu bay múa, mặt hướng biển rộng khẽ giang hai tay, hít một hơi gió biển:

- Cám ơn ngươi, ba năm rồi, ngươi cuối cùng cũng cho ta một lời nói thật lòng! Hôm nay mùi vị gió biển thật sự rất khác biệt!



Nàng chỉ có một câu nói này, còn về phần sau khi biết lời nói năm đó của Đỗ Trần là nói dối thì nàng tức giận, hay là thương tâm, hoặc là mờ mịt, tất cả Anne che giấu ở trong lòng.



Phảng phất, nàng chỉ nghĩ muốn một câu nói thật lòng của Đỗ Trần...



Đỗ Trần cúi đầu trầm mặc, hắn thật sự không biết nên nói thế nào mới tốt, nhưng Đỗ Trần của ba năm sau cũng không còn là thiếu niên không hiểu chuyện nữa, không còn là kẻ đối với tình cảm do do dự dự, lời cự tuyệt chỉ nín ở trên mồm không dám nói ra nữa.



Anne không biết trong lòng nghĩ gì, nhưng Avrill khổ sở chờ đợi ba năm, ta phải cho nàng một câu trả lời thuyết phục rõ ràng.



Nha đầu ngốc kia chớ đợi nữa!



Đỗ Trần ngẩng mạnh đầu lên, mỉm cười nói: 

- Nếu như gặp được Avril, xin giúp ta chuyển cáo tới nàng ấy, ba năm trước ta đích xác là nói dối! Bất quá ba năm sau... trong tim ta đã không thể chứa được bất kỳ người nào khác được nữa!



Anne đang hít thở gió biển kinh ngạc quay đầu lại:

- Ngươi bây giờ thật sự có người trong lòng rồi?



Đỗ Trần mau lẹ dứt khoát gật đầu.



Anne cười nói: 

- Lời này của ngươi là cho Avrill, đồng thời cũng là nói cho ta sao?



Một câu nói, khiến Đỗ Trần xấu hổ không thôi, ngược lại Anne rộng rãi nói: 

- Ta rất vui, mặc kệ thế nào ngươi rốt cuộc chịu nói thật với ta rồi! Francis, có thể lại nói cho ta một câu thật lòng nữa được không?



- Nàng muốn hỏi cái gì?



- Nếu... ta nói chỉ là nếu. Bây giờ trong lòng ngươi không có nữ nhân khác, ta và ngươi, còn có thể không?


- Là việc mấy ngày nay…

Hải Hoàng vui vẻ nói còn chưa dứt lời, đột nhiên nhíu mày, ánh mắt dừng ở "Tháp Truyền hình" trung tâm thành.



Đỗ Trần cũng cảm ứng được, ngay ở thời khắc Đỗ Trần và Hải Hoàng tiến vào trung tâm, một cỗ sát ý ngập trời đã tập trung vào đoàn người.



Hải Hoàng xéo mắt nói: 

- Phu nhân Betty, xem ra trong tháp Linh Lung có người muốn giết chết ta đó!



Betty có chút vui trên tai họa của người khác cười nói: 

- Ai bảo cừu nhân của ngươi đầy đất? Lần này bên trong khách nhân của nhà ta có không ít người muốn thu thập ngươi!



Dừng một chút, nàng nghiêm chỉnh nói: 

- Bệ hạ, còn có Francis nữa. Lần tế điện này là đại sự ngàn năm của gia tộc chúng ta, lão gia tử lên tiếng rồi, ân oán bên ngoài chớ mang vào thành Emerald, cho đến trước ngày lễ điển kết thúc, ai để thành Emerald thấy máu, Lôi Đình quân lập tức cho hắn tung huyết.



Đỗ Trần mìm cười gật đầu, Betty nói ra loại lời hung hãn này, nhưng so với người khác dưới khuôn mặt tươi cười chính là chủy thủ thì còn dễ tiếp nhận hơn rất nhiều.



Hải Hoàng ngược lại khinh thường cười mỉa, quay đầu hỏi: 

- Không thấy máu là được, Đúng không?



Betty thống khổ che trán:

- Lão thiên a, cái tên cuồng quyết đấu nhà ngươi không phải lại muốn làm việc gì đó chứ? Nói cho ngươi, ngàn vạn lần đừng để vấy máu, nếu không lão gia tử thật sự nổi giận ai cũng không ngăn được!



Từ mấy câu ngắn ngủn có thể nhìn ra, quan hệ giữa gia tộc Tucker và Hải Hoàng không phải chỉ là tốt bình thường -Betty dám cùng hắn nói chuyện một cách tùy tiện, Sainz càng không hề có một chút tư thái Hải Hoàng.



- Hiểu rồi!

Hải Hoàng hét một tiếng quyết đoán, đột nhiên bay sang ngang, nhằm vào hướng tháp Linh Lung:

- Tên gia hỏa nào không khách khí như vậy, Sainz ta vừa mới vào thành đã khóa chặt ta rồi?



Đỗ Trần cũng hiếu kỳ, người này rốt cuộc là ai... rồi mỉm cười ôm hài nhi đi xem náo nhiệt.



Đỉnh tháp Linh Lung vang lên một tiếng cười vang sắc lạnh:

- Sainz, ta cùng ngươi tranh đấu ba tháng rồi, hôm nay cuối cùng gặp được chân dung Hải Hoàng, món lẽ mọn nhỏ nhoi không đủ nói lên thành kính ý, xin vui lòng thu nhận.

Liên Hoa Bảo Giám