Liên Thành Quyết
Chương 22 : Hảo nhân muốn giết, ác nhân giải cứu
Ngày đăng: 14:17 18/04/20
Nguyên bọn ác tăng giống như Bảo Tượng mấy bữa nay nổi tính cuồng dâm gây ra bao nhiêu án mạng tiền gian hậu sát theo dọc dải sông Trường Giang.
Bọn ác tăng này ỷ mình võ công cao cường, chúng đã gây án mạng rồi không úy kỵ gì nữa. Xong việc chúng vẽ đồ hình huyết đao lên tường. Những sự chủ nếu không phải là nhà quan, nhà phú hộ thì cũng là những nhân vật nổi danh trong võ lâm.
Trong mấy huyện hai bên bờ sông Trường Giang, hễ nghe nhắc đến bốn chữ "Huyết đao ác tăng" là ai nấy đều cả kinh thất sắc.
Những người tróc nã hung phạm chẳng những chỉ là bọn công sai ở nha môn, mà cả hào kiệt, tiêu sư, kỳ túc võ lâm ở Lưỡng Hồ cũng tới tấp xuất mã truy tầm.
Tên công sai kia bảo chính mắt gã nhìn thấy Địch Vân vào nhà Lý Cử nhân gây nên án mạng dĩ nhiên là nói láo. Nhưng bọn chúng thấy Địch Vân bị thương trầm trọng chẳng thể nào chạy trốn được, liền quyết định chủ ý đem bao nhiêu tội trạng đổ hết lên đầu chàng, một là làm tiêu hết mọi vụ huyết án, hai là bắt được trọng phạm, dĩ nhiên công lao rất lớn.
Trong Linh Kiếm song hiệp thì chàng công tử tên gọi Uông Khiếu Phong, thiếu nữ họ Thủy tên Sanh. Hai người là biểu huynh biểu muội.
Phụ thân của Thủy Sanh là Thủy Đại, nổi tiếng hào kiệt vùng Tam Tương.
Lão là một trong bốn đại hiệp Lạc Hoa Lưu Thủy.
Uông Khiếu Phong cha mẹ mất sớm. Y được mẫu cữu Thủy Đại thu dưỡng từ thuở nhỏ, lại truyền thụ võ nghệ cho.
Thủy Đại thấy gã ngoại sanh này phong tư tuấn nhã, học nghệ chuyên cần, đã có ý muốn gả con gái cho gã ngay từ thuở nhỏ.
Đôi biểu huynh biểu muội này cùng học nghệ với nhau, khi khôn lớn lại kết bạn ra ngoài hành hiệp. Hai người ý hiệp tâm đầu, tuy không nói ra nhưng đều biết là cặp vợ chồng tương lai. Những nhà võ học không tỵ tiểu tiết đó.
Hai người học được môn võ chân truyền của Thủy Đại, mấy năm nay len lỏi vào chốn giang hồ đã nổi tiếng. Khắp giải Hồ Nam Hồ Bắc, ai nghe nhắc tới Linh Kiếm song hiệp cũng chĩa ngón tay cái lên ca ngợi:
– Hay lắm!
Huyết đao ác tăng gian sát lương gia phụ nữ, tiếng tăm đồn đến tai Linh Kiếm song hiệp.
Địch Vân ra tay cứu gia nhân ở Thủy phủ là Thủy Phúc, nên song hiệp còn nể nang chưa hạ thủ giết chàng, nhưng nghĩ tới đã cho ngựa xéo lên hai lần thì tưởng là chàng chẳng chết cũng bị trọng thương. Không ngờ nay lại thấy chàng gây chuyện ở tiểu trấn này.
Bốn tên công sai lớn tiếng kể tội Địch Vân, hai người đều hoài bão tấm lòng nghĩa hiệp, càng nghe càng phẫn nộ.
Địch Vân thấy những người ngoài cuộc bu lại mỗi lúc một nhiều, càng khó bề thoát thân. Chàng giơ đao lên quát:
– Mau tránh đường cho ta đi!
Dưới nách bên trái chống một cái mái chèo, chàng nhằm mé đông xông ra.
Những người bao vây trên đường phố la lên một tiếng rồi chạy tán loạn.
Bốn tên công sai kêu réo:
– Thái hoa dâm tăng! Chạy đâu cho thoát?
Chúng đánh bạo rượt theo.
Địch Vân phóng đơn đao chênh chếch ra, xoay tay một cái đã hớt trúng một tên công sai làm gã bị thương nơi cánh tay.
Tên công sai đó la rùm:
– Bắt tên giết người! Bắt tên giết người!
Uông Khiếu Phong cả giận thúc vế vào bụng ngựa cho nó vọt tới. Gã vung roi ngựa đánh véo một tiếng, quấn được thanh đơn đao trong tay Địch Vân giựt mạnh một cái.
Cánh tay Địch Vân bất lực, thanh đơn đao tuột tay bay đi.
Uông Khiếu Phong vươn tay trái chụp lấy cổ áo sau gáy chàng, nhấc bổng lên, quát:
– Tên dâm tăng này! Ngươi đã gây nên nhiều án mạng ở vùng Lưỡng Hồ thì đừng hòng sống nữa.
Tay mặt gã cầm đốc kiếm rút ra khỏi vỏ. Ánh thanh quang lóe lên, thanh trường kiếm nhằm chém xuống cổ Địch Vân.
Những người bàng quang đồng thanh hoan hô:
– Tuyệt diệu! Tuyệt diệu!
Người thì reo:
– Giết chết tên dâm tăng rồi!
Có kẻ hô:
– Chúng ta lại cắn mỗi người một miếng cho hả giận.
Địch Vân lơ lửng trên không, chẳng còn chút sức lực nào kháng cự. Chàng liếc mắt ngó gương mặt xinh đẹp của Thủy Sanh thấy nàng lộ vẻ vui mừng một cách ngây thơ. Bất giác chàng ngấm ngầm buông tiếng thở dài, nghĩ bụng:
– Số mạng ta đã chưa rõ bị chết oan về tay người thì còn làm thế nào được?
Chàng ngó lại thấy Uông Khiếu Phong tay cầm trường kiếm giơ lên không, liền nhăn nhó cười lạt, miệng lẩm bẩm:
– Ác tặc! Ngươi cầm đao chém bản cô nương một nhát giết quách đi. Không thì buông bản cô nương ra.
Lão tăng nổi lên tràng cười khanh khách hỏi:
– Thằng nhỏ khốn kiếp kia! Ngươi làm gì mà nóng nảy thế? Ngươi định ăn cắp tiểu cô nương của sư tổ chăng?
Lão vừa nói vừa tiến lại chụp lấy sau lưng Địch Vân nhấc bổng người chàng lên đem ra xa mấy bước rồi bỏ chàng xuống.
Lão cười nói:
– Hay lắm! Hay lắm! Ta rất ưa những kẻ tham hoa lớn mật như ngươi. Thật là hợp với tỳ vị của ta.
Địch Vân bị hai người hiểu lầm thật là dở cười dở khóc, bụng bảo dạ:
– Nếu ta nói rõ sự thật thì lão ác tăng này nhất định phóng một chưởng để kết quả đời ta. Ta đành tạm thời ẩn nhẫn rồi sẽ tìm cách thoát thân, đồng thời giải cứu cả vị cô nương này nữa.
Bỗng nghe lão tăng hỏi:
– Ngươi mới được Bảo Tượng thu làm đồ đệ, có đúng không?
Lão không chờ Địch Vân trả lời, toét miệng ra cười nói tiếp:
– Chắc Bảo Tượng thích ngươi lắm. Chẳng những y cởi Huyết đao tăng y ban cho ngươi, mà còn đem cả Huyết hoa bí lục truyền cho ngươi nữa.
Lão nói rồi thò tay vào bọc Địch Vân móc cuốn sách giấy vàng ra mở coi.
Lão lại vỗ đầu chàng hỏi:
– Hay lắm! Hay lắm! Tên họ ngươi là chi?
Địch Vân đáp:
– Tại hạ là Địch Vân.
Lão tăng nói:
– Hay lắm! Hay lắm!
Lão chuồn sách vào bọc trả lại chàng và hỏi:
– Sư phụ ngươi đã truyền phép luyện công cho ngươi chưa?
Địch Vân đáp:
– Chưa.
Lão tăng hỏi:
– Ồ! Cái đó không cần. Sư phụ ngươi đi đâu rồi?
Khi nào Địch Vân dám nói thật Bảo Tượng chẳng phải là sư phụ của mình và hắn đã chết rồi, chàng đành theo chiều đáp:
– Ỵ.. y ngồi thuyền ở dưới sông.
Lão tăng lại hỏi:
– Sư phụ ngươi đã nói pháp danh của sư tổ cho ngươi biết chưa?
Địch Vân đáp:
– Chưa.
Lão tăng nói:
– Pháp danh ta là Huyết Đao lão tổ. Ngươi la một đứa nhỏ tinh ma khéo chiều lòng ta. Ngươi đã đi theo Tổ sư gia thì tha hồ mà hưởng thụ. Về mỹ nữ giai nhân trong thiên hạ ngươi muốn đứa nào là lấy được đứa ấy.
Địch Vân lẩm bẩm:
– Té ra lão này là sư phụ của Bảo Tượng.
Chàng liền hỏi:
– Bọn họ thóa mạ lão... thóa mạ chúng ta là bọn Huyết đao ác tăng. Vậy ra sự.. sư tổ là chưởng giáo ở phái ta hay sao?
Huyết Đao lão tổ cười đáp:
– Ha ha! Bảo Tượng thật là con người kín tiếng. Đối với tên đồ đệ thân ái mà hắn cũng không cho biết về lai lịch gia môn. Chúng ta là một chi trong phái Mật Tông ở Tây Tạng, kêu bằng Huyết Đao Môn...