Liệp Ái Đích Nam Nhân

Chương 7 :

Ngày đăng: 01:12 22/04/20


“A, nguyên lai là cái dạng này a! Cái này có ý nghĩa gì? Cùng với những cái khác không giống nhau?” Bồi bàn đưa đồ ăn tới, Âu Bách Xương không động dĩa, hắn tiếp tục cầm lấy tài liệu, hỏi Khúc Tường.



Khúc Tường nhìn tài liệu, giải thích: “Cái này hoàn toàn không giống, bởi vì đây là hệ thống tân tiến, mới ra từ Mỹ, đây quả thực là tư liệu hiện đại, ngay cả trong sách vở cũng không có, chỉ có lên mạng mới có thể tìm được số liệu cùng quy cách này.”



Câu trả lời của Khúc Tường tựa hồ làm cho Âu Bách Xương hài lòng, hắn lại hỏi thêm mấy vấn đề, không bao lâu, bồi bàn đưa món khai vị tới trước mặt Khúc Tường, Âu Bách Xương cất tài liệu: “Ăn cơm trước, lát sau bàn!”



Khúc Tường buông tài liệu, dùng đồ ăn trên bàn, Âu Bách Xương cũng ăn phần của hắn, cậu ăn đồ này nọ, sau nói: “Âu tiên sinh, tay chân ngươi đã tốt hay chưa?”



Âu Bách Xương ngẩng đầu: “Tuần trước đã khỏi hẳn, liền lo tới công việc, bởi vì lúc bị thương, có rất nhiều việc ta không thể giải quyết, tuần trước thật sự là rất bận rộn, hơn nữa kế hoạch này ta xem không hiểu, thật sự làm ta hao tổn tâm trí, may mắn là có ngươi giúp.”



Nói đến đây, hai người không nói gì thêm, vì thế đành phải vùi đầu vào ăn, bồi bàn đưa tới món chính, bọn họ im lặng ăn, mãi cho đến ngay cả hồng trà cũng đã uống xong, hai người bọn họ cũng nói với nhau không hơn mấy câu. Khúc Tường không biết nên nói gì với Âu Bách Xương mới tốt, mà Âu Bách Xương tựa hồ cũng rất cẩn thận trong việc lựa chọn lời nói, vì thế không khí trở nên có chút kỳ quái.



Cơm nước xong, Âu Bách Xương thanh toán tiền, đứng trước cửa quán nói: “Đã gần tám giờ, nếu ngươi bận việc, ta sẽ hỏi sau ——”



Khúc Tường vội vàng lắc đầu: “Ta không bận, đêm nay ta cũng không có việc gì.”



“Đêm nay ta cũng không có việc gì, không bằng chúng ta đi xem cảnh đêm đi!” Âu Bách Xương đưa ra đề nghị, lại nói nhanh: “Đương nhiên nếu ngươi mệt, hoặc là ngươi không có hứng thú......”



“Ta không phiền, hơn nữa xem cảnh đêm cũng rất thú vị.” Khúc Tường thốt ra.



Âu Bách Xương nhìn cậu mỉm cười: “Thật tốt quá, ta còn nghĩ ngươi chán ghét việc ở bên ta.” Hắn xoa tóc rối, có chút không được tự nhiên: “Ta tốt nghiệp đã lâu, không hiểu được người trẻ như các ngươi nghĩ cái gì? Nếu ngươi có đề nghị gì, có thể nói với ta.”



Khúc Tường mê luyến nhìn Âu Bách Xương, trên mặt cậu có điểm nóng lên: “Ta cảm thấy xem cảnh đêm cũng tốt, nếu tiện có thể ghé cửa hàng mua đồ ăn.”



“Có thể a, ta đi trước lấy xe, ngươi chờ ta một chút.” Âu Bách Xương lập tức đi lấy xe, bóng dáng toát ra vẻ khẩn trương cùng sung sướng, chờ cửa  xe mở, Khúc Tường ngồi vào trong, Âu Bách Xương Đưa cậu lên núi Dương Minh ngắm cảnh đêm.



Cảnh này rất đẹp, nhưng Khúc Tường biết mình đối với cảnh đêm căn bản là không mấy hứng thú, cậu rất thích ngắm Âu Bách Xương, mà Âu Bách Xương cũng vô tình chạm phải cậu vài lần, làm cho tâm tình cậu nhảy loạn.



Kết quả là nói phải thảo luận về tài liệu, cũng không có thảo luận xong, Âu Bách Xương đưa cậu về nhà, đối với cậu nói: “Ta đã quên đem vấn đề kia hỏi xong, ngươi mấy ngày nay có rảnh hay không? Nếu có thời gian, chúng ta chọn ngày, đem vấn đề kia hỏi rõ ràng.”



Có thể gặp lại Âu Bách Xương, làm cho Khúc Tường xúc động, cậu rất nhanh trả lời: “Ta rảnh, trên thực tế ta ngày mai không có buổi học, nếu ngày mai ngươi có thời gian, có thể tới tìm ta, ta đều ở nhà trọ.”



Âu Bách Xương tựa hồ rất cao hứng, hắn toát ra một tia hưng phấn: “Tốt quá, hy vọng hôm nay đã không khiến ngươi cảm thấy nhàm chán, ngày mai gặp, Khúc Tường.”



“Hẹn gặp lại, Âu tiên sinh!”




Một tay ôm lấy Khúc Tường, cậu cơ hồ thở không nổi, Âu Bách Xương đem đặt cậu trên giường, mặt cậu nóng rực, tim đập rất nhanh, bị dục hỏa của Âu Bách Xương áp chế, cậu bám trụ đầu vai hắn, nhìn đôi môi Âu Bách Xương khêu gợi, thần trí cậu thanh tỉnh chủ động hôn hắn.



Cậu vẫn là hôn có chút ngốc, nhưng Âu Bách Xương tựa hồ đối với nụ hôn của cậu không có cự tuyệt, cậu hưởng thụ cái cảm xúc trên môi Âu Bách Xương, rõ ràng biết đối phương là nam nhân, hơn nữa cũng biết bọn họ gặp nhau bất quá là hiểu lầm, nhưng Khúc Tường không có cách nào quên nam nhân này, còn gọi điện thoại đến công ty hắn.



Mà cảm giác khi bị nam nhân này ôm, làm cho toàn thân cậu giống như có dòng điện chạy qua, mà đây là lần đầu tiên bọn họ thân mật mà không có hiểu nhầm, chứng tỏ Âu Bách Xương đối cậu cũng có cảm tình.



Trước kia cậu không dám chạm vào Âu Bách Xương, đều là hắn chủ động vuốt ve cậu, hiện nay cậu bỗng nhiên muốn đụng chạm Âu Bách Xương.



Cậu vươn tay ôm lấy cổ Âu Bách Xương, sau đó trượt đến ngực, mỗi một chỗ tiếp xúc đều nóng như lửa, Khúc Tường nhịn không được dựa vào … cảm nhận hương vị trên người Âu Bách Xương. Cậu hôn trong chốc lát, Âu Bách Xương chịu không nổi đem cậu đẩy ra: “Đủ rồi, ta đã bị ngươi làm điên rồi.”



Âu Bách Xương kịch liệt thở dốc, Khúc Tường nhìn hạ thân hắn dựng đứng, không ngừng rung động, Khúc Tường nhớ nó đã gây cho cậu khoái cảm mãnh liệt, mặt lại thêm hồng.



Nhưng là cậu học theo động tác của Âu Bách Xương, nhẹ nhàng cầm dục vọng đã ngẩng đầu của hắn. Âu Bách Xương hưng phấn đến cực điểm gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên ôm lấy Khúc Tường, mất đi tiết tấu, cuồng nhiệt hôn Khúc Tường, Khúc Tường bị cuốn hút theo nụ hôn đó, cũng phi thường nhiệt liệt đáp trả, nhưng tay cậu vẫn vuốt ve hạ thân Âu Bách Xương.



Âu Bách Xương xoay người cậu, tiếp tục nhu lộng phía sau Khúc Tường.



Mặt Khúc Tường đỏ ửng, vặn vẹo thắt lưng, ý bảo chính mình nguyện ý, lúc Âu Bách Xương tiến vào trong cơ thể cậu, cậu thở dốc nắm chặt chăn, đã lâu chưa cùng Âu Bách Xương chung một chỗ, cái địa phương kia trở nên rất chặt, Âu Bách Xương cơ hồ không vào được.



“Thả lỏng!” Thanh âm Âu Bách Xương mang theo hơi ấm, Khúc Tường đã muốn thả lỏng, vẫn rất khó đi vào, cậu nhăn mặt nhíu mi, nhượng Âu Bách Xương chậm rãi tiến vào trong cơ thể mình, cậu đem mặt vùi vào chăn, Âu Bách Xương bắt đau tiến nhập.



“A ——” Khúc Tường nhịn không được phát ra tiếng thở dốc. Âm thanh kia chứa bao phiến tình, cảm thấy không giống với thanh âm của chính mình, mà giống với thanh âm phát ra khi Lí Nghĩa Tín xem A Phiến, tràn ngập kích tình cùng khoái hoạt.



“Thoải mái không?” Khúc Tường đã muốn gật đầu nhưng cậu vẫn lắc đầu, vừa mới bắt đầu còn đau đớn, Âu Bách Xương chỉ tiến nhập phía sau vài lần, thân thể cậu liền mở ra giống như muốn nghênh đón toàn thân Âu Bách Xương, hơn nữa là khoái cảm mãnh liệt, cậu lại tiếp tục hôn.



Khúc Tường không ngừng yêu cầu, Âu Bách Xương không ngừng thỏa mãn  yêu cầu của cậu, cuối cùng cậu không chịu được khoái hoạt, anh anh khóc, tìm kiếm miệng Âu Bách Xương, hôn.



“Đáng giận, rõ ràng ta phải phỉ nhổ ngươi, nhưng biểu tình của ngươi—— đáng chết!” Vật thể trong thân Khúc Tường lại động: “Ta tiêu phí nhiều thời gian như vậy, tìm một cái cớ để tới gặp ngươi, kết quả phát giác ngươi vẫn là một quả táo nát, thế nhưng ta còn ở nơi này với ngươi. Ta quả thực là thần kinh không bình thường, ta hẳn là phải đến khoa thần kinh khám gấp mới đúng.”



Đối với lời nói đầy căm hận của Âu Bách Xương, Khúc Tường đã không thể nghe thấy, bởi vì thân thể nhạy cảm làm cho cậu không chịu nổi, Khúc Tường không ngừng khóc, mà động tác của Âu Bách Xương tuyệt đối không mềm nhẹ, Khúc Tường chỉ cảm thấy trong cơ thể mình như bị lửa đốt. lại tê liệt mềm yếu.



Khúc Tường ngẩng cao thét chói tai, trên giường một mạt xuân tình, cậu bị khoái cảm khống chế, có lẽ lần này là do cậu chủ động, cho nên khoái cảm so với trước kia còn mãnh liệt hơn, mà lâu như vậy, sau lại có thể cùng Âu Bách Xương, thật sự làm cho thân thể cậu hưng phấn không thôi.



Cậu siết chặt Âu Bách Xương, một khắc trước khi rơi vào kích động nhất, cậu chịu không nổi khoái cảm bốc lên nơi thân thể, nắm lấy cánh tay Âu Bách Xương, dùng sức cắn một cái, cắn đến khi để lại dấu răng trên tay Âu Bách Xương, khoái cảm lại vọt tới làm cho cậu kích động bắn ra.