Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Chương 190 : Tình nhân hoài bảo
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Lý Ngọc, chuẩn bị tất cả tốt chưa?" A Mật Y từ trong nhà lao bước ra, trực tiếp hỏi lưỡng đại hộ pháp Thái Âm giáo.
Lý Ngọc nói:" Tỷ tỷ, đã chuẩn bị xong tất cả rồi."
" Lạc Hùng không thể dễ dàng tìm ra chúng ta. Tỷ một ngày không chết, Lạc Hùng hắn sống cũng không yên." A Mật Y nói. Bà ta đang đi trên hành lang, Lý Ngọc và Minh Ngọc cả hai ở sau bà ta," Muội biết hôm nay tỷ gặp quái sự gì không?"
Minh Ngọc nói:" Không biết"
Lý Ngọc hỏi:" Tỷ tỷ, việc kỳ quái gì vậy?"
A Mật Y nói:" Tỷ đã thấy qua Hoàng Hy Bình, hắn và Khiếu Thiên rất giống nhau"
" Có việc đó ư?" Minh Ngọc kinh ngạc.
Lý Ngọc trầm tư:" Muội cũng nghe nói hắn ta cũng rất thanh nhã, nhưng không biết hắn có phải là Lâm công tử."
A Mật Y đáp:" Tuy giống ông ta nhưng không phải ông ta. Bất quá, các ngươi năm đó cũng thầm yêu Khiếu Thiên phải không? Tỷ nghĩ Hoàng Hy Bình có thể thay thế Khiếu Thiên"
" Tỷ tỷ, với tuổi tác chúng ta như thế này, tỷ sao nói ra câu đó?" khuôn mặt hai phụ nhân đỏ hồng, giống khuôn mặt mềm mại của xử nữ. Kỳ thật bọn họ vẫn còn là xử nữ, chỉ vì tuổi tác đã lớn.
Ai nói tuổi tác lớn không là xử nữ, tuổi nhỏ là xử nữ? Đó là nói hoang!
" Nhưng các ngươi trong mắt tỷ không chút thay đổi" A Mật Y nói ra lời cảm thán của mình. "Thời gian không hào phóng với người, năm tháng đã để lại dấu vết trên khuôn mặt chúng ta. Một thời gian là mỹ nhân, có lẽ ít nhiểu được khoan dung như thế?"
Thanh xuân chính là ước mơ của thiếu nữ, tuy nhiên đến ba mươi bốn mươi tuổi vẫn bảo trì được thanh xuân, chắc nữ nhân cảm thấy an ủi.
Minh Ngọc nói:" Tiểu tỷ trong mắt chúng ta cũng không có gì thay đổi, vẫn hấp dẫn như năm nào, vẫn còn trẻ."
A Mật Y cười ảm đạm.
Lý Ngọc xen vào:" Muội có cảm giác tỷ có chút thay đổi. Thay đổi trước sau thành thục hơn, có mùi vị nữ nhân, là loại mùi vị bị nam nhân câu dẫn tính dục."
" Lý Ngọc, muội nói cái gì vậy? Muội ở đây hơn mười năm, đã học hỏi ăn trộm được những gì?"
" Không có, muội không có"
" Vậy sao muội biết nam nhân câu dẫn tính dục là như thế nào?"
Lý Ngọc đáp:" Nữ nhân nào thì không biết! Tuy nhiên chúng muội không rõ việc đó, nhưng cũng là nữ nhân, sống đến tuổi này, cũng đã biết được không ít."
A Mật Y cười cười:" Có lẽ như thế, các muội nhìn Hoàng Hy Bình rất trẻ, tỷ nghĩ chúng ta chân chính trở thành nữ nhân."
Lý Ngọc hiếu kỳ:" Hắn thật sự có nhiều điểm giống Lâm công tử?"
" Không giống nhiều như thế. Chính tỷ cũng có cảm giác nhiều như thế. Kỳ thật hắn so với Khiếu Thiên muốn hấp dẫn hơn, nhưng tuyệt không giống Khiếu Thiên. Hắn giống như bầu trời xuân đầy sức sống, nhưng Khiếu Thiên là bầu trời đông rất lạnh lẽo!"
Nếu đặt Hy Bình tại đây, nghe mọi người hình dung hắn như bầu trời xuân đầy sức sống, hắn nhất định hát xuân ca. Hừ, hình dung thật mục nát làm sao!
" Đầy sức sống?" Minh Ngọc kinh ngạc hỏi.
A Mật Y nói:" Đúng như lời nói của tỷ. Hắn là một thanh niên cường tráng, toàn thân mang đầy không khí mùa xuân, tán phát một thứ ánh như là một khí thế dụ hoặc."
Lý Ngọc rất mộc mạc:" Muội không thích loại này, Minh Ngọc thì rất thích."
" Muội không có" Minh Ngọc kháng nghị:" Muội thích vẻ tan nhẫn, giống như Lâm công tử."
Lý Ngọc cười cười:" Nguyên lại tỷ thích Lâm công tử.Hi hi, Minh Ngọc, tỷ bị bắt quả tang rồi."
Mimh Ngọc đột nhiên minh bạch lời nói đó của Lý Ngọc, đỏ mặt, mắng lại:"Tử Lý ngọc, muội hảm hại tỷ. Tỷ không tha thứ cho muội."
" Các muội -" A mật Y vừa muốn nói, đột nhiên nghe bên ngoài truyền lại âm thanh hỗn tạp.
Tử Ngọc từ trước cửa chạy vào, nhìn thấy bọn họ, lập tức dừng lại, khẩn trương báo:" Bọn họ đã đến, ở đây tất cả đã bị bao vây"
" Thật sự tới thật nhanh!" A Mật Y lạnh lùng.
Lý Ngọc và Minh Ngọc thần sắc cũng thay đổi lạnh lùng, Lý Ngọc hỏi:" Tỷ tỷ, chúng ta ra ngoài đối phó bọn họ hay …"
" Cùng với họ chính diện giao phong!"
" Nhưng xung đột ngay chính diện, muội không có khả năng đối kháng." Lý Ngọc lo lắng nói.
A Mật Y nói: " Lý Ngọc, kỳ thực muốn đối phó với Đại Địa Minh, Thái Âm giáo không phải cô lập."
"A?" Lý Ngọc bắt đầu mê hoặc.
" Chúng ta ra ngoài!" A Mật Y không giải thích, trực tiếp đi ra cửa.
Lý Ngọc nhìn Minh Ngọc, thấy Minh Ngọc với nụ cười duyên dáng của bà ta, rồi cười cười, nhanh chóng đi theo A Mật Y.
Đối với vận mệnh, hiện tại, chỉ bằng một nụ cười!
A Mật Y bên ngoài cảm thấy ngạc nhiên, bao vây là Lạc Thiên, nhưng không phải Lạc Hùng. Bà công nhận đúng là Lạc Thiên là nhi tử của Lạc Hùng, chỉ vì hai phụ tử rất giống nhau.
Mẹ, tiểu tử giờ lại ca hát, thật xú khí.
Lạc Thiên đánh với A Mật Y một thời gian. A Mật Y võ học tuy cao, vì võ học Thái Âm giáo thích hợp cho nữ nhân tu luyện, giống như Minh Nguyệt Phong là võ học của nữ nhân. Nhưng đối với Lạc Thiên mà nói, hắn đã học hết tất cả võ học của Thái Âm giáo. Môn tối lợi hại của Thái Âm giáo là " Tuyết Vực chi quang". Tuy nhiên "Tuyết vực chi quang" cần có " thái âm thánh kiếm" thì mới phát huy hết tác dụng.
Thái âm kiếm do mỗi đại thánh nữ mới có, A Mật Y đã thật sự giao cho Âu Dương Đình Đình.
A Mật Y không có Thái Âm thánh kiếm, thật sự không còn là đối thủ của Lạc Thiên. Lạc Thiên quả là thiên tài học võ, phương diện võ học rất thiện nghệ, có thể có khả năng cùng tổ tiên hắn nghị luận, không chỉ võ học mà còn si mê tình cảm, hơn nữa hoàn toàn là ngộ tính của thiên tài. Vì vậy nhiều lúc hắn rất giống phụ thân hắn Lạc Hùng. Lạc Sơn dưới cửu tuyền có lẽ cảm thấy xấu hổ vì hai phụ tử bọn họ.
Lúc hai người đánh nhau, bảo kiếm trong tay Lạc Thiên liên tiếp bức lui A Mật Y. Kiếm của hắn nhanh không thể tả, có thể đồng nhất với tất cả các loại kiếm pháp của các môn phái khác nhau, linh biến nhưng có sức mạnh. Dù A Mật Y võ học học tu vi tuy cao, nhưng cảm thấy vô cùng vất vả.
Lạc Thiên biết tất mỗi chiêu biến hoá của bà ta, nhưng bà ta không thể hiểu được võ kỹ của Lạc Thiên. Hơn nữa, tu vi nội lực rất cao, Lạc Thiên tự hồ so với bà ta hơn hẳn một tầng.
Tuy nhiên, bà không hiểu, tự nhiên Lạc Thiên có năng lực kích sát bà, vì sao chậm xuất toàn lực đối phó bà, tựa hồ như muốn bức bà vào tuyệt cảnh?
Bà ta không biết từ đâu, Lạc Thiên tự thân kinh lịch võ học Thái Âm giáo. Dù cho hắn có quan hệ với Nguyệt Như Sương, hắn biết tất cả võ học Thái Âm giáo. Tuy nhiên, hắn tịnh không để mắt cảnh giới tối cao của võ học Thái Âm giáo, nhưng từ tay của A Mật Y thi triển, không còn nghi ngờ đó là cảnh giớ tối cao của võ học Thái âm giáo.
Hơn nửa, Lạc Thiên tuy có năng lực kích sát A Mật Y, nhưng hắn thật sự muốn A Mật Y toàn lực thi triển cực hạn. Nhân vì A Mật y mà chết, hắn không khả năng hiểu được cánh giớ tối cao của võ học Thái Âm giáo, cũng không thể lĩnh ngộ được những thứ hắn cần.
Toàn bộ cuộc sống của Lạc Thiên, để hắn tìm hiểu vô số võ học tinh vi. Tuy nhiên hắn thật sự không thể để hết tâm trí vào Lôi Kiếp thần đao, cũng không thể biết thân hoài lôi kiếp thần đao là Hoàng Hy Bình….
Có lẽ do hắn đối đãi Hy Bình nhất thời, nguyên lai sau này cảm thấy không được trọng thị, đến bây giờ dần dần không còn tin đó là nguyên nhân!
Hoàng Hy Bình là người mà Lạc Thiên tuyệt không có khả năng hiểu được. Giống như hắn không thể nhìn qua Lôi Kiếp thần đao….
" A Mật Y, ta biết biến hoá của bà. Bà trong mắt ta, bất quả chỉ là tiểu hài tử để chơi đùa. Không thể phủ nhận, bà đùa giỡn rất hay, tuy nhiên, bà có thể dừng lại. Tiếp ta chiêu này "Đại Địa liệt ngân"! chết đi! A Mật Y, thật lãng phí cho bà là một đại tuyệt sắc!"
Kiếm của Lạc Thiên biến đổi bá đạo vô cùng. Đó chính là một chiêu bá đạo của võ học tối cao duy nhất của Đại Địa Minh "Đại địa chi kiếm" vào năm đó. Toàn thân hắn phát ra cương khí tàn bạo, đánh bật tất cả mọi người, không phân biệt địch ta, toàn bộ bị chấn bay. Kiếm trongtay bức xạ một ánh sang kim sắc, áp đảo ý chí chiến đấu. Một đạo kiếm trên không chém xuống, đuờng kiếm mạnh vô địch, muốn chém a Mật Y thành hai đoạn.
Cùng thời gian đó, A Mật Y toàn thân phát như nguyệt quang hoa. Kiếm trong tay cũng phát ra quang hoa lạnh lùng. Trong một thời gian ngắn, bà ta không thể chống đỡ một chiêu mạnh bạo của Lạc Thiên, để cho Lạc Thiên có thể tính toán chính xác hành động tiếp theo. Căn bản bà ta không có cơ hội thoái lui, bà ta chỉ có khả năng lựa chọn toàn lực đối kháng, dù cho bà ta hương tiêu ngọc vẫn!
" Lạc Thiên, vị tất có thể!"
"Chát…"
"Bùm!"
Trường kiếm A Mật Y thành hai đoạn. Hai người mãnh liệt lao vào nhau, phát ra thanh âm chấn động. Kiếm của bà gẫy đoạn tức thì, còn kiếm khí giết người của Lạc Thiên thoái lui ra sau, để lại cho bà ta một con đường sống!
Nhưng, thân ảnh bà vừa thoái lui thì kiếm khí còn lại của Lạc Thiên đã đánh trúng cương khí hộ thân trên người bà ta. Bà ta cảm thấy trước ngực đột nhiên đau đớn, thân hình bị bắn ra khỏi trường giao tranh, đột nhiên bay đi. Thân hình bà va vào tường, đập xuyên qua tuờng, mất tích phía sau tuờng ….
Một loạt âm thanh tiếng chân tranh nhau vang lên, xen lẩn âm thanh tàn sát hỗn tạp!
Lạc Thiên đang thắng thế tiếp tục đuổi theo, thân hình tiến vào lỗ thủng trên tường. Mọi người không có phản ứng gì, nghe một tiếng kêu kinh ngạc của Lạc Thiên ở bên trong tường. Một âm thanh chấn thiên nổi lên!
" Bang -"
" Bùm!"
Chỉ thấy Lạc Thiên bắn ra ngoài, những mảnh vở bức tường bay ra như mưa. Hắn rơi xuống đất thoái lui về sau bốn năm bước cuối cùng đứng lại. Trong nhãn thần ánh lên nét kinh hãi và phẫn nộ, nhanh chóng nhìn vào lỗ thủng trên tường ….
Chúng nhân bất thình lình thấy đột biến này, nhiều người ở hai bên dừng ngay chém giết, nhìn vào Lạc Thiên, và nhìn vào lỗ thủng, không biết cao thủ bức thoái Lạc Thiên, có phải phía sau Thái Âm giáo có mai phục?
Lạc Thiên đứng phía sau, chúng nhân có thể thấy y phục bên ngực trái hắn toàn bộ bị đánh nát. Bộ ngực bị cháy đen, giống hắn vừa bị đánh trúng. Lúc này bên tay hắn có tiếng truyền âm của Lạc Hùng:"Nhi tử, phát sinh tình huống gì?"
Lúc này, tại lỗ thủng xuất hiện một người mà không phải là hai người. Một nam nhân tay trái ôm một nữ nhân, đó là Hy Bình và A Mật Y!
Toàn trường chấn động!
Tay phải của Hy Bình bị chính kình khí của mình làm cho run rẩy, cơ nhục trên tay giống như cân long (bắp thịt rồng) giận dữ mãnh liệt. Tay trái của chàng bắn ra đầy máu, nhưng tốc độ chảy máu dần dần giảm xuống, nhìn giống như tay trái chàng bị kiếm của Lạc Thiên chém trúng ….
Một kiếm đó gần như chém đứt xuơng tay của chàng!
Nhưng tay trái thụ thương của hắn vẫn khẩn cấp ôm A Mật Y. Từ từ đi ra, tiếng bước chân rất nặng nề, song nhãn của xuất ra ánh sáng tà dị, sớm đã nhìn toàn trường, sau lạnh lùng nhìn vào Lạc Thiên, không nói một lời.
Cương khí của A Mật Y bị Lạc Thiên kích trúng, tuy nhiên bên ngoài không thấy thụ thương gì. Nhưng trước ngực cảm thấy như bị kiếm phân thành hai mảnh, có lẽ bà ta rất đau. Bà ta nhìn Lạc Thiên nhảy qua tường, nghĩ mình sẽ chết. Tuy nhiên thân thể bà thình lình bị một nguời ôm cứng và bay ngược lại, cùng thời gian này, bà ta nghe một tiếng sấm sét, điện quang hoả thạch đầy không gian, một quyền đầu mạnh mẽ đánh tới Lạc Thiên ….
Bà ta quay mặt lại, ngước đầu lên nhìn, hoa mắt lên -- Khiếu Thiên?!
Trong lúc bà mê mang, bà ta hoàn toàn tưởng Hy Bình là Lâm Khiếu Thiên, vô lực nép vào lòng hắn. Bà ta trực tiếp ôm lấy hắn, yên lặng dựa nép vào lòng hắn. Có lẽ trong thời khắc này, bà ta ảo tưởng Hy Bình là Lâm Khiếu Thiên, đó là một cảm giác tin cậy tuyệt đối.
Có lẽ, Lâm Khiếu Thiên không cho bà ta là tinh nhân của ông ấy, nhưng bà ta nhất mực yêu ông ấy. Vào thời khắc này, Hy Bình làm hiện thực trong bà ta lu mờ, làm bà ta mê mang nhất là bộ ngực và cái khuỷu tay mạnh mẽ. Hắn tạo cho bà ta sự tin tưởng, làm bà ta nhớ lại trên thế nhân này bà và Lâm Khiếu Thiên có một mối quan hệ. A Mật Y là tinh nhân của Lâm Khiếu Thiên.
Tuy nhiên, bà ta là thật sự tình nhân của ai?
Bà ta không cần biết. Hiện tai chỉ biết bộ ngực này là nơi an toàn, bất luận là ai, nhưng bà ta đã gặp được!
Trước mặt chúng nhân, bà ta không còn rơi nước mắt từ đôi mắt đẹp ….