Liêu Nhiễu Kình Thương
Chương 114 :
Ngày đăng: 23:39 21/04/20
Có ý gì? Ý là để Kình Thương tự mình tu tạo một tòa nhà mình thích.
Nếu đối phương đã giải thích lý do, không phải xuất phát từ nhục mạ ác ý, vậy Kình Thương tự nhiên cũng sẽ không gây chuyện với quan tiếp đón, ngược lại kiến trúc đặc sắc của Phù quốc cũng không phải kiểu y thích, y ít nhất còn phải ở lại Phù quốc vài tháng đợi mấy vị vương của các quốc gia khác đến, vậy làm cuộc sống của mình trong hoàn cảnh ưa thích cũng không có gì không tốt. Huống hồ trong lòng y cũng biết Phù quốc có ý định gì với mình.
Vật liệu chuẩn bị hết thảy do Phù quốc cung cấp. Phù quốc lấy phương thức này bày ra thực lực của mình, mặc kệ là thứ quý giá cỡ nào, hiếm lạ bao nhiêu, quan tiếp đón Phù quốc đều cho người đưa tới, chỉ cần Kình Thương nói ra, Phù quốc liền cung cấp, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, quan tiếp đón hẳn là có chỉ thị từ cấp trên, khi Kình Thương nói ra khỏi miệng, một chút do dự cũng không có mà cho người đưa tới.
Thậm chí hào phóng cung cấp không ít nhân thủ hỗ trợ, Kình Thương cũng không chần chờ nhận lấy những người hỗ trợ này.
Hiện tại dù sao cũng đã vào đông, Kình Thương cũng không muốn đêm nay ngủ ngoài trời, cho nên nhất định phải xây xong trước lúc trời tối, mà năng lực của Kình Thương có thể mau chóng hoàn thành công việc gian khổ này.
Nhiều năm hun đúc do tôi luyện đá nguồn, khiến Kình Thương tiến bộ rất lớn, làm một kết giới vây quanh sân vẫn thừa sức, vật liệu của toà nhà, dưới năng lực của Kình Thương, hạ xuống chỗ chúng cần đặt.
Trước hết được Kình Thương bố trí chính là minh văn nguyên thạch trải nơi lòng đất, quen phương thức sống tiện lợi nơi Hiểu đô, lần nữa trải qua cuộc sống uống nước cần đun sôi, đi nhà xí cần dùng bô, buổi tối phải thắp nến, quả có chút không quen, vì mấy tháng sinh hoạt tiện lợi trong tương lai, một ít công trình của Hiểu đô phải làm thôi.
Mấy người Phù quốc được chọn đến giúp đỡ, chăm chú nhìn cử động của Kình Thương, nhưng, bằng vào bản lãnh của bọn họ, làm sao có thể nhìn thấu thay đổi nơi lòng đất, một chuyến quan sát này chỉ có thể lấy kết quả thất bại.
Tiếp theo chính là làm thiết bị truyền năng lượng trung tâm, vì chỉ là một gian nhà, nên Kình Thương chỉ lập một trụ đá gốc, khoảng mười ngày nửa tháng bổ sung năng lượng một lần là được, cây cột này làm trung tâm, Kình Thương còn quang minh chính đại bố trí nó, lập một đình tứ diện thông gió, chôn minh văn dưới đất, thoải mái cho tất cả mọi người nhìn cột trụ có nguồn năng lượng quan trọng nhất lan truyền.
Không có công pháp y giao, không có máy móc chuyên môn, đá nguồn không thể thành nguyên thạch, dù có năng lực giả có thể dẫn năng lượng vào đá nguồn, nhưng kẻ có năng lực như vậy được bao nhiêu, lại có thể đưa được chừng nào. Nắm kỹ thuật nòng cốt chắc chắn trong tay, bất luận người khác nhìn thấy, học được bao nhiêu, đó đều là mặt ngoài, cũng có nghĩa là không cách nào phỏng chế.
“Ngươi nói chính là vị vương Phù quốc sắp đăng cơ.” Trong những câu oán giận vô nghĩa ấy, Kình Thương còn có thể tìm ra thứ hữu dụng.
“Không sai, chính là hắn.” Minh Thạch Tú rất khẳng định gật đầu.
“Có tệ hại như vậy nữa sao?” Dù sao cũng là vương một quốc gia, có người dạy dỗ từ nhỏ, cũng không đến nỗi như Minh Thạch Tú nói đi, lời Minh Thạch Tú nói quả thực là một tập hợp chỉ hôn quân.
“Có.” Minh Thạch Tú vô cùng khẳng định, nhìn vẻ mặt không tin của Kình Thương, Minh Thạch Tú liền dùng sự thực nói rõ. “Ngươi cho rằng Phù quốc để tự ngươi xây phòng ốc có ích lợi gì ý?” Này là vấn đề vô cùng chính khẩn.
Kình Thương cũng lấy thái độ chính khẩn trả lời. một vài đặc thù của Hiển quốc đã bị thế nhân biết, kẻ sĩ có tri thức tự nhiên sẽ muốn biết bí mật trong đó, Kình Thương cũng tin cho đến hiện tại, chỉ cần không có tri thức kiếp trước của y làm trụ cột, rất nhiều người sẽ không hiểu nguyên lý trong đó, vì thế vận dụng thủ đoạn ngầm muốn lấy được bí mật, Kình Thương cũng đoán được. Nên lần này Phù quốc lấy lý do khiến nơi y ở thêm thoải mái, để y xây một toà nhà giống Hiểu đô, trong ý nghĩ của Kình Thương, chính là việc Phù quốc muốn thăm dò bí mật.
Phương thức tư duy rất bình thường, suy đoán rất hợp lý, đáng tiếc lại nhận được vẻ mặt cười nhạo của Minh Thạch Tú, Minh Thạch Tú vốn là muốn cười to, cũng còn tốt gã vẫn nhớ tới thân phận của gã bây giờ có thể không thích hợp truyền ra việc gã giữa đêm khuya đến thăm Hiển vương.
“Không đúng sao?” Vẻ mặt Minh Thạch Tú nói cho Kình Thương, suy nghĩ của y sai rồi, chẳng lẽ nói vương Phù quốc kia còn có ý nghĩ thâm sâu hơn ư?
“Đương nhiên không đúng, hơn nữa còn sai thậm tệ.” Minh Thạch Tú rất không chừa mặt mũi Kình Thương mà rằng, “Nếu là người bình thường sẽ có loại ý nghĩ này, nhưng tên kia làm như vậy tuyệt đối không phải lý do này, ngươi biết lý do là gì không?”
Kình Thương dĩ nhiên không biết, y chờ Minh Thạch Tú giải thích.