Liêu Nhiễu Kình Thương
Chương 113 :
Ngày đăng: 23:39 21/04/20
Kình Thương cảm thấy nghiệp vụ của Phù quốc chẳng có mấy hiệu suất, y đã ở trong thành thị gần Phù quốc này cả nửa tháng rồi, Phù quốc vương đô rốt cục có ý muốn y vào không.
Nửa tháng có thể làm gì, có thể ngắm hết danh thắng phong cảnh của thành phố này, có thể có hiểu biết sơ bộ về tình hình dân sinh Phù quốc.
Vì có sự tồn tại của Thiên phú giả, nên vấn đề đồ ăn ấm no không có vấn đề, Phù quốc vì danh tiếng quốc gia đệ nhất thiên hạ, vẻ mặt nhân dân có nét tự kiêu, xa xỉ là xu hướng chính của quốc gia này, dù không có mấy tiền dư, cũng sẽ vì hư vinh mà mua hàng xa xỉ, cũng khiến tơ lụa và đồ sứ Hiển quốc ở quốc gia này rất thịnh hành.
Dưới vẻ ngoài phồn hoa ấy, Kình Thương ngửi được mùi mục nát, quốc gia này an ổn quá lâu, có thái độ coi thường với quốc gia khác, ở tửu lâu nghe những kẻ sĩ có tri thức lên tiếng, nghe bách tính nghị luận, không khó để biết bọn họ tự kiêu thế nào rằng Phù quốc là quốc gia đệ nhất thiên hạ, nói đến cũng không phải chuyện xấu, nhưng không thấy rõ thế giới bên ngoài, không tìm hiểu sở trường của những quốc gia khác, ngạo mạn tự cho là đúng là một loại tai hoạ, đã từng, cố quốc kiếp trước của y, huy hoàng và vĩ đại thế nào chứ, nhưng thua ở thứ hư vinh này, cuối cùng trả giá nhiều đánh đổi nặng nề mới rõ ràng, thế giới đang không ngừng tiến bộ.
Bây giờ Phù quốc mê muội ở danh tiếng đệ nhất thiên hạ, không thấy rõ thế giới phát triển, cũng không nhìn thấy tự thân mình đang mục nát. Quốc gia này còn có thể tồn tại bao lâu. Kình Thương nhìn người Phù quốc sống mơ mơ màng màng, không khỏi vì bọn họ bi ai, đến thời điểm lại có bao nhiêu người vô tội phải chết.
Kình Thương lắc đầu một cái, nơi này không phải quốc gia của mình, y cũng không cần phải tốn phần tâm tư này, hoặc là Phù quốc sau đó sẽ xuất hiện một vị vương thánh minh, khiến Phù quốc không thành như vậy.
Sau khi dứt bỏ thiện tâm của mình, Kình Thương coi như đoạn thời gian nửa tháng này là một chuyến lữ hành, Phù quốc cách Hiển quốc khá xa, khiến Kình Thương không có cảm giác nguy hiểm.
Nửa tháng sau, nhóm người Hiển quốc lên đường tới vương đô Phù quốc.
Về vương đô Phù quốc, đánh giá và cái nhìn của Kình Thương đối với nó, cũng chỉ là lớn hơn khá nhiều so với Hiểu đô, bất luận là quy hoạch và phong cách kiến trúc, hay phương tiện sinh hoạt, Hiểu đô có Kình Thương người có kinh nghiệm hưởng thụ qua sự tiện lợi của hiện đại, còn có Túc Dạ Liêu người có yêu cầu cực cao với chất lượng cuộc sống, Hiểu đô đều vượt xa vương đô Phù quốc đại quốc có danh hiệu đệ nhất thiên hạ.
Kình Thương cũng híp hai mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm quan viên tiếp đón, đây chính là đạo đãi khách của Phù quốc sao, thực sự quá xem thường người khác.
Chỗ quan viên tiếp đón đưa nhóm người Hiển quốc tới là phế viện, cỏ hoang từng cụm, phòng ốc hoang tàn, thấy thế nào cũng không giống nơi có người ở, chỗ như này dùng tiếp đón vương nước khác, Phù quốc cũng thật quá đáng quá phận.
“Hiểu lầm, hiểu lầm, đây là hiểu lầm a.” Quan viên tiếp đón đầu đầy mồ hôi, vẻ vô cùng đáng thương hoang mang giải thích. Gã thật sự rất vô tội a, giữa đông đảo quan viên tiếp đón, thân phận của gã không cao lắm, nhân duyên cũng không được tốt, vì vậy liền bị phái tới tiếp đón nhóm người Hiển quốc, không phải nói Phù quốc không coi trọng Hiển quốc, chuyện xui xẻo này sở dĩ bị người khác ghét bỏ, chính là an trí với người Hiển quốc, dù không phải vương, người bình thường nơi được an trí cho mình là một tòa nhà bỏ đi cũng sẽ tức giận a (tớ không hiểu lắm nguyên cả khúc này luôn).
Có cấm quân tính khí nóng nảy đã rút vũ khí ra.
“Vậy để ta nghe một chút lời giải thích Phù quốc cho ta.” Kình Thương vẫn giữ được bình tĩnh, Phù quốc, nếu như đây là sỉ nhục ngươi dành cho Hiển quốc, vậy hãy chuẩn bị nhận sự trả thù của Hiển quốc, tuy y không thích chiến tranh, nhưng người ta đã sỉ nhục đến như thế còn không phản ứng, Kình Thương cũng sẽ không vì hòa bình mà thoái nhượng như vậy, y là vương, đại diện cho tôn nghiêm Hiển quốc, sẽ không nhu nhược trốn tránh chiến tranh, nên đánh thì đánh, tuyệt không thối lui.
Quan viên tiếp đón lập tức dùng ánh mắt như thể nhìn đấng cứu thế cảm kích nhìn Kình Thương, vội vàng nói lời giải thích.
“Hiển vương tôn kính, mỹ danh Hiểu đô bất dạ chi đô của Hiển quốc thiên hạ đều truyền lưu, có người nói thành thị ấy là tự tay ngài chế tạo, lần này sứ giả tới Hiển quốc sau khi trở về, khen các loại kỳ tích nơi Hiểu đô, khiến tâm chúng tôi ao ước và thán phục, cũng nhận ra khách sở nguyên bản chuẩn bị cho Hiển vương ngài thực sự quá đơn sơ.” Quan viên tiếp đón ngay mặt nói ra.
“Như vậy cái này là có ý gì?” Kình Thương chỉ tay vào phế viện trước mắt, lẽ nào chuẩn bị trước đó còn có thể tồi tàn hơn so với cái này.