Liêu Nhiễu Kình Thương

Chương 131 :

Ngày đăng: 23:39 21/04/20


“Là liên quan đến Ngự phu nhân.” Giọng Túc Dạ Liêu rất bình tĩnh, nữ nhân khiến hắn đố kị rốt cục chết rồi, đối với hắn mà nói quả thực là chuyện khiến tâm tình hài lòng, ‘Chấp tử chi thủ dữ tử giai lão’, đây là hứa hẹn quân vương hắn cho nàng, nữ nhân kia không biết xấu hổ khoe khoang, đều truyền tới tai hắn, vào lúc ấy bản thân mình hận không thể vọt tới vương cung đem nữ nhân kia chém thành muôn mảnh.



“Nàng làm sao?” Vừa mới nói quốc sự sao đã kéo tới hậu cung, lẽ nào nàng cũng tham dự lần phân tranh này, không, không đâu, vậy nàng sẽ gặp nguy hiểm trong lần phân tranh này. Tuy không có tình yêu, nhưng Kình Thương cũng coi Ngự phu nhân là người trọng yếu, đó là thê tử của y, nghĩ đến Ngự phu nhân sẽ gặp nguy hiểm, ngữ khí nôn nóng lo âu.



Trì Uyên cúi đầu, đối với vương mà nói đây là một chuyện bi thương.



Túc Dạ Liêu cũng cúi đầu, vì che giấu đáy mắt lạnh lẽo, Kình Thương lo lắng làm hắn nhận thấy đối với Kình Thương Ngự phu nhân quả thật trọng yếu, Túc Dạ Liêu trừ mình ra không hy vọng Kình Thương trong lòng có người nào khác rất khó chịu với loại quan tâm này, thứ tình cảm đó có thể gọi là căm ghét.



“Ngự phu nhân vì Ngô chủ sinh một đôi song sinh nam.” Không muốn rối rắm trên người nữ nhân kia, nữ nhân kia đã chết rồi, hoàn thành chuyện nàng cần làm, chết là tốt nhất.



“Ngươi, ngươi mới vừa nói gì?” Đối với lời vừa nói của Túc Dạ Liêu, trong khoảng thời gian ngắn Kình Thương chưa kịp phản ứng.



“Chúc mừng vương có hai người thừa kế.” Túc Dạ Liêu cúi người xuống, chúc mừng, nghĩ một đằng nói một nẻo, hai đứa bé kia chỉ có điểm giữ lại huyết mạch của vương khiến hắn coi trọng, nhưng dù là điểm này cũng khiến hắn ghét hai đứa trẻ vô tội kia.



“Ta có con?” Kình Thương rốt cục xác nhận tin tức này, trầm ổn như y cũng bị tin tức này làm kinh hỉ, kiếp trước kiếp này, đây là lần đầu tiên y trở thành cha, có huyết mạch của chính mình, gương mặt lạnh lùng cũng lộ ra ý cười luống cuống, đó là hỗn hợp giữa vui sướng và không thể tin được.



Túc Dạ Liêu vốn hiểu rõ Kình Thương, không ngẩng đầu lên, hắn cũng có thể tưởng tượng khuôn mặt quân vương hắn sẽ hiện ra vui sướng, hắn ghét sự vui sướng ấy, “Ngự phu nhân vì khó sinh, đã bất hạnh bỏ mình.” Hắn cố ý, khi quân vương hắn vui sướng cho quân vương hắn một đòn thống khổ, vậy quân vương hắn sẽ không quá mức cao hứng vì hai đứa bé kia. Túc Dạ Liêu, ngươi thực sự đê hèn vô liêm sỉ, vậy mà sẽ bởi thương tổn được y mà sinh ra khoái ý.


Tin Tử phu nhân bị đâm rất nhanh truyền ra, Túc Dạ Liêu dựa vào đặc quyền đi tới gian phòng của Kình Thương.



Nhìn thấy Kình Thương nhìn chăm chú vào hai đứa bé.



“Ngô chủ.” Chuyện này thực sự quá đột nhiên, sau khi mất đi thê tử, quân vương hắn lại mất đi mẫu thân.



“Không cần lo lắng, chuyện sinh tử, ta trải qua quá nhiều rồi.” Là một chiến sĩ, chiến hữu bên cạnh rồi có ngày đột nhiên mất đi, y đã sớm học được làm sao để điều chỉnh chính mình, không phải không bi thương, chỉ là đã rõ ràng, cuộc sống còn phải tiếp tục, bản thân mình còn sống sót, ký ức lắng đọng trong lòng sẽ không quên, sẽ không tận lực nhớ lại, chỉ lơ đãng nhớ tới, nở nụ cười nhẹ như mây gió, đó là đối diện, kỷ niệm tốt nhất với người đã mất.



Dù nói như vậy, nhưng trong ánh mắt Kình Thương vẫn không cách nào che giấu bi thống.



“Ngô chủ.” Lời an ủi, khi đối mặt Kình Thương, Túc Dạ Liêu không nói ra được, vì quá mức lưu ý, cho nên cần nói thế nào càng thêm cẩn thận.



“Mấy kẻ kia, ngươi hãy phong ấn sức mạnh của chúng,” Kình Thương lãnh khốc nói. “Ta không giết họ, vì ta không tàn khốc đến độ có thể ra tay với huyết thân,” Dù không thân cận, họ cũng là huyết thân của mình, truyền tục về đạo đức kiếp trước, khiến y căn bản không thể giết họ, “Mang về vương đô cũ, giam lỏng lại, ta không muốn gặp lại bọn họ.”



“Vâng.” Túc Dạ Liêu biết bọn họ Kình Thương nói tới là ai, những Vương tộc kia, Kình Thương thật sự tức giận, cướp đoạt sức mạnh, mang ý triệt để đánh mất khả năng leo lên vương vị, một chiêu này của Kình Thương với những người kia mà nói mới là tàn khốc nhất.



“Vương vị,” Kình Thương khinh trào, y rốt cục cảm nhận được vì vương vị làm ra chuyện điên cuồng, đánh đổi là mẹ của y, “Ta sẽ không để cho các con biến thành như vậy.” Nhìn hai đứa bé, Kình Thương nhẹ nhàng nói, tuyệt đối sẽ không có tình huống huynh đệ tương tàn xuất hiện, y không cho phép.