Liêu Nhiễu Kình Thương
Chương 151 :
Ngày đăng: 23:40 21/04/20
Chỉ có anh hùng huyết mới đỏ tươi như vậy, nhiệt liệt như vậy.
Danh tự oanh liệt, khiến lòng Cuồng đế sinh ra ý nghĩ, mỉm cười uống vào chén rượu này, vị rượu không phải cay nồng, nơi đầu lưỡi là một loại ấm áp, ôn nhu như nhiệt độ con người, nói chính xác hơn là nhiệt độ máu, trượt vào cổ họng, lại như lửa đốt, đó là nhiệt huyết bùng cháy, xuống tới dạ dày, một loại sức mạnh lan tràn đến toàn thân, dũng khí khiến người ta có thể khiêu chiến cùng tất cả.
“Rượu ngon.” Cuồng đế mở mắt vì thưởng thức rượu này mà nhắm lại, mở miệng chính là ca ngợi, rượu trước đây Ngự vương đưa gã không phải không ngon, nhưng rượu này hợp tâm ý gã nhất, mùi rượu nơi khoang miệng, nơi cổ họng, nơi dạ dày tiêu tan, anh hùng sau khi lưu huyết, mang cho người ta cảm giác không phải bi thương hi sinh, mà là một loại lừng lẫy dũng cảm.
Loan thèm nhỏ dãi trực chảy nước miếng, lén lén lút lút tìm cơ hội xem có thể uống được một ngụm hay không, đáng tiếc a, Cuồng đế không cho gã cơ hội, một mệnh lệnh để Loan ra ngoài, Loan chỉ có thể mang theo một khuôn mặt đáng thương đi ra.
Kình Thương cũng cho Túc Dạ Liêu ra ngoài, có thể tưởng tượng được, mệnh lệnh này Túc Dạ Liêu không muốn phục tùng cỡ nào, đi ra ngoài, trong phòng cũng chỉ còn lại quân vương hắn và Cuồng đế hai người, biết hai người bọn họ không có tư tình, nhưng Túc Dạ Liêu cũng sẽ đố kị, nhưng mệnh lệnh của Kình Thương lại không thể không tuân thủ, chỉ có thể trong lòng nói, Cuồng đế sắp chết, không thèm tính toán với gã.
Hai vị bá chủ thiên hạ, liền như vậy hòa bình ngồi trong một căn phòng, uống rượu. Hai người nói rất nhiều chuyện, năm đó bọn họ gặp gỡ, chuyện mấy năm này.
“Ngự vương, Túc Dạ Liêu ngươi nghĩ như thế nào?” Cuồng đế đột nhiên hỏi một câu như vậy.
Chén rượu sát bên miệng bị Kình Thương thả xuống, y nhìn Cuồng đế, cũng nhìn thấy vẻ mặt rõ ràng sáng tỏ của Cuồng đế.
“Ngươi biết rồi.” Này không phải nghi vấn.
“Ừm, ánh mắt của Túc Dạ Liêu và nữ nhân ta từng thấy đó rất giống nhau, đây là ánh mắt vì yêu có thể trả giá hết thảy.” Tình ái, đối với gã bậc vương giả mà nói là thứ không thể tin nhất, nhưng nhiều năm trước như vậy, gã mắt thấy người vì yêu kiên quyết hi sinh, loại chấn động ấy chỉ cần gặp thì sẽ không quên, vào lúc ấy là ước ao có thể được người yêu như Phù vương.
“Ngủ ngon, Ngô chủ.” Rốt cục dừng lại hành vi làm càn của mình, Túc Dạ Liêu cũng không muốn quấy rối giấc ngủ quân vương hắn, ngồi dậy, hạ xuống một nụ hôn trên trán quân vương hắn, sau đó rời khỏi giường, dù sao nơi này không phải thâm cung Hiển quốc, Túc Dạ Liêu không muốn làm ra chuyện khiến người nghi hoặc.
Cuồng vương thì biết, nhưng những người khác không biết, người hầu Hiển quốc càng không thể nào biết.
Sâu sắc nhìn Kình Thương, rất nhanh thôi, Ngô chủ, người sắp leo lên bảo tọa thiên hạ cộng chủ, đợi thêm mấy năm nữa, người có thể đem vị trí này cho một vị Thiếu chủ, vào lúc ấy, chúng ta liền đi ẩn cư, sống cuộc sống không cần kiêng kỵ gì, Túc Dạ Liêu hy vọng.
Ngày thứ hai, tác dụng chậm của anh hùng huyết làm Kình Thương có chút không khỏe, bên Cuồng đế cũng chưa chắc ổn, vì lẽ đó ngày hôm đó hai người nghỉ ngơi, Kình Thương vẫn hẹn với Cuồng đế đi dạo một vòng hoa viên.
Vì lần quyết đấu này cân nhắc đến tình trạng cơ thể của Cuồng đế, nên ngày thứ ba, quyết chiến liên quan đến thiên hạ liền bắt đầu
Sáng sớm, Cuồng đế khá hưng phấn, sắc mặt hồng hào, nhưng tất cả mọi người đều biết, đây là dấu hiệu hồi quang.
Kình Thương lau chùi sạch sẽ đao của mình, cho vào vỏ đao, y sẽ không đồng tình, càng sẽ không thương hại Cuồng đế, nam tử kia là vương giả, để gã chết trận mới là điều tốt nhất thuộc về gã, nếu mình thắng, sẽ không do dự, bản thân mình sẽ giết Cuồng đế.
Dân chúng không có tư cách tham dự loại chuyện này quan chức, Quý tộc, hai vị vương giả không phải làm xiếc, sẽ không có chuyện người địa vị cao lại hạ mình trước người có địa vị thấp tìm niềm vui cho họ, nên người chân chính có thể quan sát lần quyết chiến này không phải rất nhiều, bọn họ chăm chú nhìn, kiên trì chờ đợi kết quả cuối cùng.
Hôm nay là một ngày đầy mây, khí trời vừa phải, khí hậu không phải rất tốt cũng không phải rất xấu, chính là một ngày như thế này, quyết chiến bắt đầu.