Liêu Nhiễu Kình Thương

Chương 31 :

Ngày đăng: 23:38 21/04/20


“Kết thúc, đi thôi.” Nhìn thành trì nhuốm đầy hỏa diễm, Kình Thương xoay người chuẩn bị ly khai. “Kế tiếp.” Kình Thương nhìn theo hướng ven biển, lần đầu thắng lợi hắn đã phân ra mấy ngàn binh sĩ để tới đó, lần thứ hai cũng lục tục phái người đi, viện binh lần đầu đã tới, cũng đủ bình tâm của binh sĩ nơi đó, dù đối mặt với địch cũng đủ ứng phó, nghe Trì gia Gia chủ nói quốc qua gần biển của Hiển Quốc nhất trong quốc gia cũng là hạ vị.



“Nguy hiểm.” Túc Dạ Dực nhạy bén phát hiện cảm giác nguy hiểm liền hô lên.



Kình Thương cũng không chần chờ, sau khi nghe được cảnh báo của Túc Dạ Dực hắn đã cấp tốc bày ra kết giới, đứng ở phía trên bảo vệ mọi người.



Hảo mạng, dù được kết giới bảo hộ nhưng cứng đối cứng trực tiếp làm Kình Thương cảm nhận được sức mạnh của đòn công kích này.



Giương mắt nhìn, là một thanh trảm đao, thân đao nặng nề rơi vào trong kết giới.



“Lui.” Kình Thương ra lệnh.



Mọi người lập tức thối lui đến một bên kể cả Kình Thương, kết giới tiêu thất làm thnah đao rơi trên mặt đất, sức nặng của đao rơi xuống tạo thành một cái hố nhỏ, nếu thứ này rơi vào người thì sẽ ra sao đây?



Công kích đột ngột làm mọi người lập tức đề phòng, Kình Thương cũng chuyển mắt tới hướng công kích, là phương hướng của tòa thành, chỉ thấy một đạo hắc ảnh đang chạy nhanh tới.



“Bảo hộ vương.” Một loại cảm giác thành tựu quỷ dị hiện lên trong lòng của Trì gia Gia chủ, rốt cục có cơ hội ra lệnh rồi!



Binh lính lập tức vây lại bao vây Kình Thương.



Người đó càng ngày càng tới gần, hiện ra bộ dàng chật vật, nơi bị đốt đến xám đen còn có thể thấy một ít ánh sáng màu, là áo giáp đẹp cỡ nào a. Xem ra là một võ tướng cao đẳng, thân hình cao to hơn người bình thường, không nhìn ra màu da, còn vết thương bị bỏng dữ tợn trên mặt.



“Ta muốn giết ngươi.” Người tới phẫn nộ hét lên, khí thế cuồng bạo làm người sợ hãi, sức mạnh của hắn vô cùng tàn bạo, binh sĩ ngăn cản đều bị tàn nhẫn xé nát.




Người địch quốc đề phòng, Kình Thương sẽ không dài dòng, Trì gia Gia chủ là người ra mặt, xuất ra vương ấn, tuyên cáo Hiển quốc thắng lợi.



Một loạt những thanh âm không tin vang lên, Hiển quốc bị vây trong tình uống gì họ lại không biết sao, nếu không cũng không tán thành vương đối với quốc gia có thực lực không sai biệt lắm với mình là Hiển quốc xuất chinh, dù có thể vượt qua nguy cơ nhưng tin tức của bọn họ nhnah tới mấy cũng không thể nhanh như vậy chạy tới quốc gia này? Mặc dù quốc vương của bọn họ có chút xuẩn, thế nhưng sức mạnh như quái vật đó sao bại được? Vì vậy bọn họ không tin.



Kình Thương cũng không phải người nhân từ, thời điểm nên thiết huyết thì lãnh khốc đến tàn nhẫn.



Binh tướng trên đại điện rốt cuộc được lệnh mà đối kháng với nhòm người Kình Thương, trăm tên lính *** nhuệ cuối cùng cũng có đất dụng võ, đi theo vương tài như thế, kiếm của bọn họ rốt cuộc cũng được nhiễm huyết.



Trì gia Gia chủ cũng bắt đầu phát huy năng lực của hắn, hanh, tuy rất không cam lòng nhưng thực lực của mình xác thực kém hơn tên mãng phu Cận gia một chút, bất quá chỉ một chút mà thôi, đối phó những người này cũng đủ, mà hắn cũng có cơ hội biểu hiện năng lực rước mặt vương.



Kình Thương không ngăn cản cũng không có ý hỗ trợ, thậm chí nhượng vị trí chủ lực để Trì gia Gia chủ thi thố tài năng. Làm một vị vua, tự thân làm mọi chuyện là không tốt, phải biết ủy quyền, để thủ hạ có cơ hội thi triển, mấy loại nhận thức này đến từ kiếp trước, chỉ cần biết chữ, mấy thứ này đều có chút nhận thức.



Kình Thương một bên chiến đấu, một bên còn chiếu cố Túc Dạ Dực bên người.



Túc Dạ Dực niên kỷ nhỏ, có thực lực như vậy đã rát không sai, thế nhưng tuổi nhỏ như vậy đứng trên chiến trường rất có hại, bất quá năng lực của hài tử này là cái gì ni? Lâu như vậy chưa từng thấy hắn sử dụng.



Ngực Túc Dạ Dực vô cùng không cam lòng, hắn đã thượng qua chiến trường, biên cảnh mà Túc Dạ gia từng ngốc qua thực sự không có đối thủ gì hay, hắn cho rằng chiến tranh rất nhẹ nhàng, cùng vương chiến đấu cũng không có cơ hội trực tiếp chiến đấu, thẳng đến lúc này hắn mới thấy chiến tranh là gian khổ đến đâu, muốn thắng lợi là vô cùng trắc trở, giờ khắc này hắn mới ý thức được thế giới lớn vô cùng, mình lại quá ngây thơ, chỉ một quốc gia như thế mình lại bất lực, dựa vào cái gì để nói cùng ngô chủ đoạt thiên hạ, hắn không camlo2ng.



Không ngừng làm Túc Dạ Dực không cam lòng còn vì chuyện hắn để Kình Thương bảo hộ, song trọng không cam lòng trỗi dậy, làm hắn vung đao càng cố sức, không phải vì chiến đấu mà để phát tiết.



Ngô chủ a, Dực trong mắt ngài chỉ là một hài tử yếu ớt cần bảo vệ sao? Ngài cũng biết Dực có bao nhiêu không cam lòng, ngô chủ a, Dực muốn biến cường, cường đến có thể thủ hộ ngài, cường đến để ngài nhờ cậy, cường đến đoạt thiên hạ vì ngài, Dực phải như thế nào mới có thể biến cường ni? Ngài cơ trí, có thể nói cho Dực biết không?