Liêu Nhiễu Kình Thương

Chương 5 :

Ngày đăng: 23:38 21/04/20


“Thiếu chủ.” Ngoài cửa có người xin cầu kiến.



“Chuẩn.” Thu hồi dáng tươi cười, mặt khôi phục trạng thái bất cẩn ngôn tiếu.



“Thất lễ.” Môn được mở ra.



Cho dù không quay đầu lại Kình Thương cũng biết động tác của người mới đến, quỳ trên mặt đất trước cửa sau đó thân thể chuyển động đối diện chính mình, không có vào trong mà chỉ đứng ở cửa.



Đúng vậy, giống như kịch nói về lịch sử hay trong tư liệu sử học mà một quốc gia biến mất hơn trăm năm trong thế giới trước nói đến.



Hỏi hắn thế nào biết, ngoại trừ những nhà sử học trong gia tộc thì loại sách tiêu khiển nói về văn minh đã tiêu thất này hắn rất hứng thú, chuyên gia lịch sử được mời về nhà làm cố vấn, sau đó có mấy tuồng kịch về lịch sử để tưởng niệm lại thời văn minh kia. (Anh là con giời, muốn gì cũng được.)



Không thể phủ nhận có những tràng cảnh rất đẹp, hoa anh đào bay lượn, trang phục thị nữ, kiến trúc *** xảo, tuy đối quốc gia là phản cảm thế nhưng trước cảnh tượng đó mọi thái độ đều tiêu trừ, không tính toán được gì.



Tại phương diện thường phục cũng có chút tương tự, bên trong một kiện, bên ngoài khoác thêm một kiện, lễ thục và thường phục không giống nhau, còn hơn loại quần áo trên ngực và vai được đắp thêm giấy thẳng tắp không một chút nếp nhăn, hắn thích loại trang phục thể hiện thân hình chân thực của bản thân hơn, so với loại cứng nhắc đó trang phục ở đây tạo thêm cảm giác phiêu dật.



May mắn mọi người ở đây lớn lên bất toán ải. (Có bạn nào hiểu nghĩa nó không)



Văn minh quốc gia này tương tự C quốc đều hưng thịnh, rất có đại khí ung dung phiêu dật, đẹp đẽ quý giá, kết hợp ba loại đặc điểm hình thành nét đặc sắc của nền văn minh đất nước này.



Kiến trúc ở đây cũng nhiễm phong cách này, phía dưới vì phòng ngừa độ ẩm mặt đất mà cách ra ba bậc thang, trụ màu nâu đỏ, tầng tầng ngói lưu ly chỉnh tề xếp trên đỉnh, bên trong đồ vật được bày biện theo lễ nghĩa quốc gia ví như phương tiện quỳ lạy, tháp tháp ngăn nắp sạch sẽ, đều là đặc thù đồ vật ở thế giới này, đông ấm hạ lạnh, mặt trên rắn chắc nhưng rất mềm mại, trong phòng còn được bố trí thêm màn che.



Một văn minh phát triển tương đương toàn diện.
Hoa hình trên trán, “Mạn Châu Sa Hoa” nhẹ nhàng lên tiếng, Bỉ ngạn hoa, hoa của Địa ngục, hoa của người chết, xinh đẹp nở trên trán y, biết ngụ ý của loài hoa này nhượng Kình Thương cảm giác được nguy hiểm từ trên người tiểu hài.



Hài tử này từng giết người, tuy hiện tại dáng vẻ nhu thuận tươi cười nhưng hắn đã trải qua chiến trường đương nhiên không thể nhận sai loại sát khí này, đôi mắt lạnh lùng băng lãnh, lúc cúi xuống như màu hôi sắc, lúc này đang đánh giá hắn, trong mắt không có khiếp đảm nhu nhược, đối với sát nhân hài tử này không có gì là hổ thẹn, nhớ lại chính mình bảy tuổi kiếp trước là dạng gì, ai, loạn thế a.



Tại thời gian Kình Thương quan sát hài tử, người thừa kế Túc Dạ gia cũng quan sát vị Thiếu chủ này.



Thiếu niên mười một tuổi đang trưởng thành, thân thể đã bắt đầu phát triển, sợi tóc đen dài dùng hồng thằng dựng thẳng lên đỉnh đầu nhượng hắn cả người vô cùng có *** thần, sợi tóc rơi lả tả ở sau lưng, vài lọn rớt lại bên tai, chập chờn trước ngực, hắc mâu tràn ngập duệ khí nhưng giấu rất tốt, ít nhất ngườu thừa kế bảy tuổi của Túc Dạ gia nhìn không thấy phần sắc bén trong đó.



Ngũ quan phân minh tạo thành cỗ anh khí trẻ trung nhưng vẫn còn vài phần trẻ con trên khuôn mặt, dáng kiên nghị đậm uy nghiêm, là khí khái mà nam nhi ao ước, đối với khuôn mặt mình y rất oán niệm. Bất quá sau đó y nhất định sẽ trở thành một nam nhân tràn ngập nam tử khí khái.



Ấn văn trên trán đều giống mình là hình hoa xinh đẹp, là loại hoa tuyệt mỹ cao thượng, lại bị hồng sắc nhuộm lên nhiệt liệt đường hoàng, đặt ở khuôn mặt anh khí mười phần mang theo mị lực nhiếp hồn đoạt phách.



Đây là lần đầu hai người gặp mặt, lúc này người trong đại điện và nagy cả bọn họ cũng không biết trong tương lại họ sẽ lập ra sự thống trị huy hoàng đến chừng nào.



Lúc này hai người, một cái dựa vào kiến thức hơn hai mươi năm cảm khái khuôn mặt xinh đẹp của đối phương cùng thành thục ẩn dấu, còn có đối việc y từng sát nhân thở dài, rõ ràng chỉ là đứa nhỏ. Một cái là hài tử bảy tuổi thành thục, đố kị hình dạng anh khí của đối phương, mang theo cao ngạo ít người có được, đánh giá hắn có đáng để mình thần phục hay không.



Lần đầu gặp mặt chỉ để tại đối phương ấn tượng nhợt nhạt, họ lại không biết tương lai sẽ sản sinh ràng buộc phức tạp với nhau, quấn quít không rõ cũng đoạn không được.



Chú thích: Hắn – Kình Thương



Y – Túc Dạ Dực aka Túc Dạ gia người thừa kế