Liêu Nhiễu Kình Thương
Chương 71 :
Ngày đăng: 23:39 21/04/20
Lời Kình Thương nói mang hàm nghĩa gì ba người đều không hiểu, có điều Túc Dạ Liêu âm thầm nghĩ, có vài kế hoạch cần thay đổi rồi, hắn muốn nhìn một chút uy lực của thương nghiệp theo lời vương nói, vậy tất nên kéo dài vài thứ, không cần phải sốt ruột.
Sau mười ngày ở tô giới, Kình Thương, Túc Dạ Liêu, Trì Uyên và Cận Dũng, các quan viên tô giới, còn có một phần người đại diện cho các thương nhân có tầm ảnh hưởng, tiến hành cải tiến sự xuất hiện của ngân hàng và tiền giấy.
Tô giới sử dụng tiền giấy đầu tiên, ngân hàng cũng được thành lập, khi Kình Thương trở lại vương đô, những thứ này cũng chính thức bắt đầu được thử nghiệm ở Hiển quốc.
Lúc Kình Thương đến tô giới vẫn đang đầu xuân, khi trở lại vương đô, là lúc sắc xuân rực rỡ nhất, có điều Kình Thương vốn không hiểu phong tình sao sẽ để ý đến mấy thứ này, tiếp tục tháng ngày thực nghiệm, chính vụ nhất thành bất biến, chỉ là bên người có thêm Túc Dạ Liêu, thong thả hơn rất nhiều, khiến Kình Thương ngày càng rõ ràng quyết định bồi dưỡng Túc Dạ Liêu là cực kỳ chính xác.
Hè, Kình Thương qua sinh nhật mười chín, mà tiền giấy và ngân hàng cũng được dân chúng Hiển quốc cùng thương nhân tiếp thu, thương nhân có sổ ngân hàng chỉ cần vừa vào Hiển quốc, sẽ đưa hết kim tệ mang theo biến thành những con số trên sổ, dùng các sổ tiết kiệm được che phủ do Kình Thương và Túc Dạ Liêu chế tác đặc biệt, làm minh chứng, sau đó mới đi.
Trên đường, các thương nhân chỉ cần chăm coi kỹ lưỡng hàng hóa, không còn vì kim tệ mà lo lắng nên cảm thấy ung dung hơn nhiều so với trước đây, do thuận tiện như vậy, tiền giầy và hoá đơn do ngân hàng phát hành ở Hiển quốc có vết tích sử dụng ở những quốc gia khác.
Sau khi Kình Thương biết được, lòng nghĩ, quả nhiên, ở thế giới này không ai biết đến ý nghĩa của việc phát hành tiền giấy, có điều vậy cũng tốt.
Nháy mắt thu sắp sang, ngày đó Túc Dạ Liêu trở lại phủ đệ, nhốt mình trong phòng, chúng người hầu nghe được âm thanh thô bạo của mọi thứ bị hất hết xuống đất.
Lại làm sao rồi, đại nhân lúc trở lại vẫn còn cười mà, sao vừa vào phòng lại tính khí đại phát như vậy rồi, quản gia theo Túc Dạ gia từ lãnh địa Túc Dạ đến vương đô, xem như là nhìn Túc Dạ Liêu lớn lên, đây vẫn là lần đầu tiên thấy Túc Dạ Liêu tức giận như vậy, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Trong phòng, Túc Dạ Liêu chán nản ngồi trên ghế, hắn biết sẽ có ngày đó, nhưng biết là một chuyện, khi thật sự đối mặt, trong lòng quả vẫn khó chịu, đau như muốn nghẹt thở, nếu không phải đang duy trì trạng thái lý trí tuyệt đối, hắn nhất định sẽ giết nữ nhân kia tại chỗ, chính thất Ngự phu nhân của quân vương hắn yêu.
Khi những tán lá cây bắt đầu nhuộm vàng, một ít lời đồn đãi liên quan đến Hiển quốc ở mấy quốc gia quanh Hiển quốc bắt đầu truyền lưu.
Hiển quốc giàu có không cần nhiều lời, truyền lưu nhiều hơn chính là binh lực của Hiển quốc kỳ thực không đầy đủ như bọn họ vốn cho rằng thế, có điều nội dung mà lời đồn không đề cập tới là, Hiển vương từ sớm trước đây đã bắt đầu tiến hành giảm binh, chỉ cần ở mức *** binh Hiển vương Hiển quốc sợ chiến tranh, đám người nghe được lời đồn đã quên những kỳ tích mà Kình Thương từng tạo ra Hiển quốc mấy năm không động võ, thực lực của binh lính rất tệ, nhưng lại không biết binh lính Hiển quốc đều là trải qua các loại ma luyện gian nan,…
Mà khi những lời đồn nho nhỏ về Hiển quốc này truyền tới tai những vị vương kia, dã tâm và tham lam bị áp chế bắt đầu rục rịch.
Tham lam và dã tính che đi mắt và tâm bọn họ, thậm chí làm mù mờ đầu óc của bọn họ, chỉ nghĩ đánh hạ Hiển quốc thì có chỗ tốt gì, lý trí còn sót lại chút ít chỉ là khiến bọn họ quyết định liên hợp lại, dù sao Hiển quốc là một quốc gia trung đẳng, dù yếu thế nào đi nữa, chỉ với một quốc gia tuyệt đối thắng không được.
“Chủ nhân, đã làm thỏa đáng.” Sau khi quan sát những hành vi ngu ngốc của mấy quốc gia này, nhóm người Phong Dã tạo ra lời đồn cũng trở về Hiển quốc. Ai sẽ lưu ý đến bọn họ, một đám tội dân bị xem thường. Nhóm người Phong Dã khẽ cười, thứ ngu xuẩn.
“Vị Đấu, tới lúc đưa báo cáo cho Ngô chủ rồi.” Túc Dạ Liêu không nhanh không chậm nói.
“Vâng, chủ nhân.” Hệ thống tình báo của Vị Đấu không chỉ phục vụ cho Túc Dạ Liêu, còn phục vụ cho cả Kình Thương, dù sao tổ chức này ban đầu là Kình Thương sáng lập, Túc Dạ Liêu tiếp tục hoàn thiện, Vị Đấu đảm đương việc chấp hành.
Báo cáo đã chuẩn bị kỹ càng, có Phong Dã và Túc Dạ Liêu xét duyệt qua, tuyệt đối không khiến người phát hiện vấn đề, dù là vương anh minh cũng không thể, vì đây là báo cáo có một phần sự thật, dị động của những quốc gia kia là thật, kỳ thực chỉ bớt đi phần tham dự của bọn họ.
Túc Dạ Liêu mang theo Vị Đấu đến vương cung, chiến tranh trong tương lai kéo dài mấy năm của Hiển quốc được mở màn như vậy.