Liêu Nhiễu Kình Thương
Chương 88 :
Ngày đăng: 23:39 21/04/20
Khi Kình Thương tỉnh lại mở mắt ra, thứ nhìn thấy là trần đỉnh tráng lệ, như được rắc đều một lớp kim tuyến *** tế, không phải phong cách y quen thuộc, đỉnh tẩm cung của y không có vẻ xa xỉ xỉ dễ vỡ rực rỡ cực kỳ như vậy, mà trong sự điệu thấp tự có một loại khí khái ung dung.
Kình Thương chỉ là có chút nghi hoặc với trần đỉnh rồi cũng không nghĩ gì nữa, sắp xếp lại tư duy một chút.
Xem ra là thắng, bằng không mình sẽ không nằm trong một gian phòng xa xỉ như vậy, cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái trên người nói cho y biết, sau khi ngã xuống có người chăm sóc mình, đây không phải đãi ngộ cho tù binh.
Chuẩn bị đứng dậy, nhưng lại phát hiện thân thể hư nhuyễn, cau mày, bản thân rốt cục bất tỉnh mấy ngày?
Kình Thương vận chuyển sức mạnh thể lực, gắng gượng thân thể hư nhược, khiến mình ngồi dậy, lúc này, cánh cửa được mở ra, nhẹ đến cơ hồ không nghe thấy tiếng bước chân đang chậm rãi tới gần, khi đi tới bình phong, Kình Thương nhìn thấy người tiến vào.
Người đến nhìn Kình Thương đã đứng dậy, lộ ra vẻ mặt kinh hỉ không chút che đậy.
“Ngô chủ.” Túc Dạ Liêu bước nhanh tới bên người Kình Thương, để các thứ ở một bên, quỳ gối trước người Kình Thương, “Người rốt cục tỉnh rồi.”
“Chúng ta thắng sao?” Đây là chuyện Kình Thương quan tâm nhất.
“Vâng, Ngô chủ, chúng ta thắng, gia chủ Trì gia bọn họ đang tiếp nhận mọi việc.” Túc Dạ Liêu nói đơn giản một vài tình huống, một bên vắt khô khăn nóng, đưa cho Kình Thương.
Kình Thương dùng khăn thoải mái lau mặt, Túc Dạ Liêu tiếp nhận lại, “Ngô chủ ngủ lâu như vậy, cũng đói bụng rồi, thần đi chuẩn bị chút đồ ăn.”
“Đi đi.” Bản thân cũng quả thực đói bụng, tình trạng cơ thể cũng cho phép mình đứng dậy.
“Thần xin cáo lui.” Túc Dạ Liêu bưng chậu nước xin cáo lui.
Thương nhân ở biên giới hai nước giao chiến đã biết những vật thể không rõ này thuộc về Hiển quốc, mà khi tàu bay đáp xuống Hiển quốc, thương nhân ở tô giới cũng xác nhận vật này là của Hiển quốc, đối với thứ có thể bay tên là tàu bay này biểu lộ hứng thú không phải bình thường.
Phải biết, lui tới các quốc gia, đường xá xa xôi, trên đường lúc nào cũng có thể phát sinh việc không lường đến, có tàu bay, thời gian lui tới sẽ rút ngắn, trên đường sẽ gặp phải một vài bất ngờ cũng có thể phòng ngừa, chuyện này nghĩa là lợi nhuận, là tiền a.
Mấy năm trước, sức mạnh của thương nhân thông qua hành động của Kình Thương khiến thế nhân được cảnh tỉnh, các quốc gia cũng bắt đầu cách ly quần thể thương nhân này, cự tuyệt bọn họ ngoài cửa, chỉ có thể giao dịch ở biên giới, muốn như Hiển quốc mở ra tô giới, thế nhưng, các thương nhân hoạt động cũng không tự do như vậy.
Đồ vật thương nhân mua bán đều trải qua kiểm tra nghiêm mật, như vậy khoản chi cho hối lộ không thể không tăng lên nhiều, mà người ở tô giới của những quốc gia khác, cũng không cảm giác được sự rộng rãi và bảo vệ bọn họ như ở Hiển quốc.
Càng quá đáng hơn là, thương hội định cư lại ở tô giới của những quốc gia khác, người nhà của bọn họ bị thành con tin, uy hiếp những thương hội này phải cung cấp tình báo, thêm vào tô giới của những quốc gia này không như Hiển quốc, bọn họ không cho phép thương nhân có trụ sở ở những quốc gia khác, có vài quốc gia cũng không cho phép thương hội có trụ sở ở những quốc gia khác vào bổn quốc, mất đi phương thức kinh thương cơ bản nhất của thương hội lưu lãng.
Các trường hợp này, khiến mấy thương hội rất thất vọng về tô giới của những quốc gia khác, càng có cảm giác tốt hơn với tô giới Hiển quốc, nhưng cứ như vậy, hoạt động thương mại tự do bị khống chế cực kỳ.
Tình huống như thế khiến các thương nhân vô cùng không thích.
Là thương nhân có hợp tác thân thiết với Hiển quốc cho tới nay, Phiến Diệp thương hội Bình Hâm Lũ sau khi tin giành được thắng lợi truyền đến, liền hoạt động trở lại, gã tin vị Hiển vương sáng suốt kia có thể giải quyết khốn cảnh hiện tại của bọn họ.
Ngồi tàu bay, một bên hưởng thụ lữ trình phi hành lần này, vừa cẩn thận quan sát tàu bay, đương nhiên cũng không quên hỏi thăm mấy tin tức với những người điều khiển tàu bay.
Liên quan đến tàu bay, toàn bộ kỹ thuật nòng cốt đều được Kình Thương và Túc Dạ Liêu nắm trong tay, cho nên hiểu biết của các binh sĩ chỉ đơn thuần là người điều khiển đều rất nông cạn, dù bị người khác biết cũng không chế tạo ra được, rất nhiều thứ thiết kế ra tàu bay đều là cái người thế giới này không hiểu, dù bị cướp đi, bằng vào việc chỉ hai người Kình Thương và Túc Dạ Liêu mới có thể làm được hệ thống năng lượng, vậy cũng vô dụng.
Liên quan đến tác dụng của tàu bay trong lần chiến tranh này, chuyện này càng không thể giấu, chuyện lớn như vậy, sao giấu giếm được, vì vậy thu hoạch của Bình Hâm Lũ vẫn rất phong phú.