Liêu Nhiễu Kình Thương

Chương 99 :

Ngày đăng: 23:39 21/04/20


Hết thảy suy nghĩ khi rơi xuống nước chớp mắt liền biến mất không còn tăm tích, Túc Dạ Liêu nhô lên mặt nước, liền nghe đến tiếng cười thoải mái khó gặp của quân vương hắn, hất sợi tóc ướt nhẹp ngăn trở tầm mắt, dung nhan thoải mái của quân vương hắn rơi vào đáy mắt.



Túc Dạ Liêu lộ ra nụ cười gần như ngốc nghếch nhưng rất nhanh lại thành nụ cười nhẹ, có thể khiến quân vương hắn lộ ra nụ cười sung sướng như vậy, dù mình bị chỉnh thì đã sao, huống hồ người làm thế là quân vương hắn yêu, càng thêm vui mừng là, những tội ác ô uế kia vì vậy mà tiêu tan.



Sủng nịch lóe lên một cái rồi biến mất nên Kình Thương vì trò đùa dai thành công mà ngẩng đầu cười, không phát hiện ra.



Kình Thương ngừng cười, cảm tình lộ ra ngoài của Túc Dạ Liêu cũng bị che giấu lại.



“Lúc này có thể cùng nhau tắm rồi.” Nụ cười trên mặt Kình Thương cũng không cứ thế biến mất, cũng không hề từ bỏ dự định lúc đầu, có điều lời nói của y khiến Túc Dạ Liêu đã bình tĩnh thân thể cứng đờ.



“Làm sao?” Kình Thương chú ý tới sự cứng ngắc trong nháy mắt của Túc Dạ Liêu.



“Gió có chút lạnh.” Túc Dạ Liêu vì mình tìm một cái cớ.



Kình Thương cũng không hoài nghi, hiện tại đã vào thu, dù đang ngâm mình trong suối nước nóng, nhưng quần áo Túc Dạ Liêu đã bị thấm ướt, dính sát trên người bị gió thổi qua có chút lạnh là chuyện đương nhiên.



“Cởi quần áo ra đi.” Kình Thương chỉ là đơn thuần kiến nghị, nhưng lời như vậy trong tai Túc Dạ Liêu lại có vẻ ám muội.



“Vâng.” Túc Dạ Liêu xoay người, khẽ lộ ra nụ cười khổ, quân vương hắn đã nói đến thế rồi, còn từ chối nữa, cử động của mình nhất định sẽ khiến quân vương hắn hoài nghi, tuy quân vương hắn không nghĩ tới phương diện đó, nhưng truy hỏi từ quân vương hắn, hắn cũng tạm thời không tìm được cớ trả lời, nói không quen tắm cùng người khác, nhưng rất nhiều năm trước kia, hắn cũng từng có kinh nghiệm tắm chung với quân vương hắn.



Y phục ướt nhẹp bị Túc Dạ Liêu cởi ra, không cần ra vẻ, không cần khắc ý, biểu hiện cao quý đến tao nhã từ việc bình thường như cởi quần áo.



Kình Thương ở trong lòng khinh thán một tiếng, đây chính là cái gọi là Quý tộc trời sinh đi.



Mặc y phục phiêu dật làm sao cũng không thấy bờ vai rộng, da thịt trắng ngần từng chút một lộ ra, dưới ánh trăng bàng bạc, dưới ánh lửa sắc cam, cùng mái tóc bạc phảng phất như đang phát sáng, sợi tóc màu bạc chảy xuôi như ánh nguyệt, rải rác trên mặt nước.




Kình Thương chuyển hướng, đi về phía phòng ngủ của Túc Dạ Liêu.



“Ngô chủ?” Thanh âm Túc Dạ Liêu tràn ngập nghi hoặc.



“Ngươi để áo ngủ ở đâu?” Câu hỏi của Kình Thương cũng giải thích nguyên nhân y chuyển hướng tới gian phòng Túc Dạ Liêu.



“Thần tự mình lấy là được.” Quan tâm từ Kình Thương khiến lòng Túc Dạ Liêu vô cùng vui sướng, có điều, sao có thể để vương hầu hạ mình.



Phát động niệm động lực, quần áo liền từ trong nhà bay ra, rơi vào trên bình phong.



Kình Thương cũng ngừng lại bước tiến của mình, niệm động lực thật thuận tiện.



“Ngủ ngon, Liêu.” Kình Thương lại một lần nữa chuyển hướng, là trở về phòng mình.



“Ngủ ngon, Ngô chủ.” Nụ cười nhẹ trên mặt Túc Dạ Liêu vẫn đẹp như thế.



Nhìn khép Kình Thương cửa lại, nụ cười nhẹ trên mặt Túc Dạ Liêu liền biến mất không còn tăm tích, đứng dậy, nhanh chóng lau chùi thân thể, mặc vào áo ngủ, bước nhanh lên bậc cấp, đóng lại hết cửa phòng, cả người tựa cửa ngồi xuống.



Đêm nay tất cả mọi thứ với hắn mà nói đều quá kích thích, cười khổ nhìn thứ đáng xấu hổ nhô lên giữa hai chân, ở những nơi khác, hắn còn có thể tìm nữ nhân thư giải, nhưng ở đây, hắn làm sao thư giải? Bất đắc dĩ đứng dậy, nằm vào giường tự mình trải, một luồng gió nhẹ do ý động của Túc Dạ Liêu làm tắt hết nến, nhắm mắt lại, lăn qua lộn lại, cũng không cách nào tiêu trừ hết đang nhô lên.



Không thể làm gì khác hơn là dùng biện pháp vụng về nhất, dùng năng lực ma pháp tạo ra một trạng thái ẩn giấu không để âm thanh truyền ra ngoài, nằm trong chăn, người ấy ở ngay bên gian phòng cách vách, tay chạm vào nơi đang nóng bỏng kia, động tác thông thạo do từng làm quá nhiều lần, trong lòng hiện lên hình ảnh nhìn thấy hôm nay, lần làm càn lúc trước.



Sau khi xong việc, tuy dục vọng đã tản đi, cũng mang đến trống vắng, có điều, cuối cùng cũng coi như có thể ngủ.