Linh Hồn Thâm Xử Nháo Cách Mệnh
Chương 577 : Vài mẩu chuyện ngắn
Ngày đăng: 05:53 19/04/20
1
Triển Hành: “How are you”
Lâm Cảnh Phong: “Sao lại là bạn”
Triển Hành: “How are you, too!”
Lâm Cảnh Phong: “???”
Triển Hành: “Không cho nhìn thẻ nha”
Lâm Cảnh Phong: “Ờ! Sao lại là bạn nữa!”
Triển Hành: “…”
Lâm Cảnh Phong len lén liếc sắc mặt Triển Hành: “Không đúng hả?”
Triển Hành: “How old are you?”
Lâm Cảnh Phong: “Sao cụ già lại là bạn”
Triển Hành: “Vầy không được! Lừa bố hả! Muốn đi du lịch ít nhất anh phải qua được giao tiếp nhập môn chứ! Bằng không làm sao ép giá người ta?!”
Lâm Cảnh Phong: “Hổ ca học tiếng Anh còn nhanh hơn anh, kêu ảnh ép giá đi”
Triển Hành lật bàn gầm thét: “Không sai, ảnh học tiếng Anh nhanh, nhưng ảnh không biết đếm a! Lần trước ngồi xe buýt còn quăng nguyên tấm thẻ tín dụng vào hộp đựng tiền kia kìa, chuyện này em còn chưa lôi ảnh ra tính sổ đâu!”
2
Bắc Kinh, tại Phan Gia Viên có một căn tiệm vừa mới mở, tên là “Tiệm đồ cổ phu phu Lâm thị”.
“Ghé mắt vào xem chút đi nào” Tay trái Triển Hành cầm loa phóng thanh, ra sức hét: “Cửa tiệm mới mở đê, khai trương ngay trên quê quán quý vị đê! Tiệm chúng tôi hiển nhiên toàn dựa vào sự ủng hộ của quý vị đồng đạo đấy nha!”
Trên tiệm đồ cổ treo tấm biển đen, đề bốn chữ to màu vàng kim xấu hoắc_____Tranh Vanh Tuế Nguyệt. (đề tự: Tôn Lượng)
Hai bên xếp đầy lẵng hoa, toàn là quà mừng khai trương, nhiều đến độ lấn sang cửa tiệm đối diện.
Dưới nền thảm đầy xác pháo, khói mịt mù, nhóm người Tóc Đỏ đang xua khói giúp trật tự đô thị.
“Hôm nay Tranh Vanh Tuế Nguyệt khai trương tại Phan Gia Viên, cảm tạ các vị ân khách…Các vị khách hàng mới cũ đã nể mặt” Triển Hành nói: “Tiệm chúng tôi cũng không phải bán toàn hàng hiện có, đúng rồi, thỉnh thoảng cũng có bán ít đồ mô phỏng, cổ vật và quà lưu niệm! Hôm nay nhân dịp mới khai trương, chúng tôi sẽ chiêu đãi mọi người một màn giải trí, biểu diễn vài trò mua vui, mong sau này việc buôn bán hưng hưng thịnh thịnh, xem biểu diễn xong mời các vị bằng hữu vào trong dùng trà_____Hey! Bắt đầu biểu diễn!”
Hai anh em Trương Soái Trương Huy mặc cái đoản quái đi tới trước cửa tiệm, đưa tay cởi áo, lộ cơ vai săn chắc, làm tư thế đứng tấn.
Triển Hành quơ cái bình dưới đất: “Món này thuộc triều đại nào, mọi người đoán xem? Vị anh hùng nào tinh tường nhìn ra châu ngọc, sẽ tặng bình hoa cho vị đó!”
Triển Hành hô “Yo a”, một tay lộn nhào ba trăm sáu mươi độ, một chân gác lên tường, vững vàng nhảy lên.
Hoắc Hổ: “Phù…phù…Không thể nào!”
Ba ngày sau.
Đường Du: “Đồ mấy người muốn làm xong rồi”
Lâm Cảnh Phong đang lau lư hương trên quầy, cũng không ngẩng đầu nói: “Anh cậu đâu? Kêu anh ta tới trông tiệm giùm vài ngày được không? Tiểu Tiện lại muốn ra ngoài chơi”
Đường Du: “Anh tôi đi Sipsong Panna rồi”
Lâm Cảnh Phong: “Giờ đổi sang buôn thuốc phiện rồi à?”
Đường Du nạt: “Ảnh nhận thầu cái vườn cao su! Đừng nói bậy! Học ai mấy câu nhảm nhí đó vậy!”
Lâm Cảnh Phong bật cười, Đường Du thuận tay ném một cái vòng lên mặt đất, nói: “Sản phẩm mới, tiểu Tiện đâu?!”
Lâm Cảnh Phong: “Tiểu Tiện tới Viện bảo tàng rồi, ngày mai kêu cậu ấy dẫn cậu tới Hương Sơn chơi đi”
Đường Du: “Được, tôi nghỉ phép ba ngày”
Hoắc Hổ: “Gì vậy? Tiểu Đường tới à? Này là vòng lắc hula hả?”
Đường Du: “Anh vậy mà cũng biết vòng lắc hula nữa á? Đương nhiên không phải, này là vòng lắc hula siêu cấp”
Hoắc Hổ: “???”
Đường Du: “Đây là sản phẩm để anh giảm béo, không nên xem thường cái vòng trông bình thường này, khi thu lại có thể dùng làm vòng lắc, khi mở từng vòng ra có thể làm bóng sauna, đựng ít nước vào đặt dưới ánh mặt trời, để ló đầu ra là có thể tắm hơi được. Kéo chỗ này ra là máy chạy điện giảm sẹo lồi ở bắp đùi, nối cái giá này vào còn có thể làm máy chạy bộ hình cầu, à, chỗ này tách làm hai, đựng đầy nước vào trọng lượng có thể lên tới năm tấn, dùng để cử tạ rất tốt, lúc anh nằm trên giường có thể mở cái vòng này ra, nối thành vô số vòng rung nhỏ giúp xoa bóp liên tục trên người; chụp một đầu vòng lên cây hoặc lên cột, mở chế độ rung là có thể làm đai giảm mỡ bụng, ờ đúng rồi, chỗ bán cầu có thể làm lò phản quang năng lượng mặt trời, cũng tiện cho các anh nướng thức ăn ở hậu viện. Đương nhiên, cái này chỉ là chút công năng phụ, chả liên quan gì tới giảm béo hết”
Hoắc Hổ cái hiểu cái không gật gật đầu, Lâm Cảnh Phong nói: “Nướng thức ăn nghe cũng không tệ, kêu tiểu Tiện mua ít cánh gà ướp mật và cá về nhé?”
Đường Du: “Được đó, tôi cũng chưa ăn gì. Có rượu không, giữa trưa mà ăn đồ nướng tuyệt lắm đó”
Tất cả sản phẩm của Đường Du đều mắc cùng một khuyết điểm______thiếu sách hướng dẫn.
Ngày đó bốn người ăn vui vẻ no nê, đồ nướng cực kỳ ngon lành, Ami ăn nhiều muốn bể bụng.
Hôm sau Đường Du và Triển Hành đi Hương Sơn chơi, Lâm Cảnh Phong đi nghe giảng cách giám định văn vật, còn Hoắc Hổ thì lăn qua lộn lại nghiên cứu cái vòng lắc siêu cấp kia, Ami tỏ ý muốn ăn đồ nướng tiếp, mấy công năng khác Hoắc Hổ đều nghe vào tai trái lọt hết ra ngoài tai phải, chỉ nhớ mỗi cách nướng thức ăn.
Thế là Hoắc Hổ ăn đồ nướng liên tục suốt cả tuần, càng ngày càng phát phì.
———————————–