Linh La Giới
Chương 102 : Thổ cẩu lột xác
Ngày đăng: 20:29 19/04/20
Chân vừa đặt lên mặt đất, thân thể Hạ Ngôn hơi nhún xuống, giảm bớt lực quán tính sinh ra khi rơi xuống, mới đứng lên. Vách núi cao trăm thước, tự nhiên không khó khăn, dù là cường giả hậu thiên đỉnh phong, chỉ cần trong tay có vũ khí sắc bén, cũng có thể đơn giản xuống từ trên vách núi cao trăm thước.
Huyễn Ảnh Lang đang đi vòng tròn tại chỗ, đuôi phe phẩy, nhìn Hạ Ngôn đi từ trên núi cao xuống, ánh mắt hết sức chờ mong. Lưỡi thè dài, khóe miệng rơi nước miếng, đồng thời phát ra tiếng gâu gâu của chó nhỏ.
Hạ Ngôn thấy bộ dáng Huyễn Ảnh Lang này, ánh mắt lóe lên, liền khẳng định ý nghĩ trong lòng: Huyễn Ảnh lang này dẫn mình đến đây, cũng là vì lấy được Tước Thiệt Hoa.
- Ngươi còn có chuyện gì sao?
Hạ Ngôn xòe hai tay, cố ý cười nói.
Huyễn Ảnh Lang nghe Hạ Ngôn nói thế, thân thể chấn động, đôi mắt xanh u oán có chút thất vọng nhìn Hạ Ngôn, đuôi cũng cụp xuống. Mặt run rẩy mấy cái, chân trước liền đẩy lá rụng trên mặt đất, bỗng nhiên lăn tròn, liên tục lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Thấy động tác Huyễn Ảnh Lang như vậy, Hạ Ngôn không khỏi buồn cười.
Con thổ cẩu giống như Huyễn Ảnh Lang này, thật không thể so sánh với dã thú bình thường.
- Thôi đi thôi đi, mặc kệ thế nào cũng là ngươi dẫn ta tới nơi này. Hai gốc Tước Thiệt Hoa này, ta chia cho ngươi một phần đi!
Hạ Ngôn lắc đầu bất đắc dĩ, lấy trong vạt áo ra một gốc Tước Thiệt Hoa ném trên mặt đất.
Nhìn thấy Tước Thiệt Hoa, huyễn Ảnh lang phóng mạnh người lên, tốc độ còn muốn nhanh hơn lúc trốn thoát Hạ Ngôn truy kích mấy phần, liền nhào tới gần Tước Thiệt Hoa, một hơi nuốt xuống.
Ăn xong rồi, Huyễn Ảnh Lang chậm rãi đứng lên mặt đất, liếm liếm môi, ánh mắt vẫn phát sáng nhìn Hạ Ngôn.
- Thế nào? lẽ nào ngay cả một gốc khác cũng muốn?
Hạ Ngôn nao nao, con thổ cẩu này cũng quá tham đi chứ? Tước Thiệt Hoa này thuộc dược liệu kỳ trân, bảo vật vô giá, bị con thổ cẩu này ăn mất một gốc cũng làm cho người khác vô cùng đau lòng rồi, nó lại còn chưa đủ.
Tuy nhiên Huyễn Ảnh Lang nghe Hạ Ngôn nói vậy liền vội vã lắc đầu, gâu gâu gừ gừ kêu mấy tiếng, dường như nó cũng không có ý này.
- Hả?
Thấy Huyễn Ảnh Lang như vậy, Hạ Ngôn kinh ngạc kêu một tiếng. Hắn phát hiện, hình như thân thể Huyễn Ảnh lang trướng lớn lên một chút. Loại tốc độ bành trướng này cũng không nhanh, thế nhưng Hạ Ngôn tu luyện Linh La tâm pháp thì ánh mắt nhạy cảm ra sao, cho nên hắn có thể phát giác ra loại biến hóa không quá rõ ràng này.
- Cái gì?
Lúc Hạ Ngôn đang quan sát tỉ mỉ, xác thực phát hiện thân thể Huyễn Ảnh Lang đang lớn ra rất nhanh.
Tốc độ lớn lên lấy mắt thường có thể thấy, tốc độ như vậy đã hết sức kinh khủng rồi.
"Lẽ nào là do Tước Thiệt Hoa?"
Hạ Ngôn hơi sững sờ.
"Huyễn Ảnh lang sau khi nuốt Tước Thiệt Hoa mới phát sinh loại biến hóa này, thảo nào mang ta đến đây. Lấy năng lực của nó, căn bản không chiếm được Tước Thiệt Hoa ở trên núi cho nên mượn tay của ta đến lấy. Nhất định là Huyễn Ảnh Lang dựa vào khứu giác nhạy cảm phát hiện ra mùi Tước Thiệt Hoa ở trên núi".
Suy tư chốc lát, Hạ Ngôn không khỏi nhìn Huyễn Ảnh Lang thêm vài lần.
Lúc này, thân thể Huyễn Ảnh lang đã bất động, toàn thân cứng rắn giống như tượng gỗ, tất cả lông đều dựng thẳng lên, hơn nữa màu lông vốn xám xịt cũng từ từ biến thành màu đen.
"Đây. ".
Trong lòng Hạ Ngôn rung động, tận mắt thấy dã thú đang lột xác trước mặt, bất cứ một ai nhìn thấy một màn này sợ rằng cũng không thể bình tĩnh.
"Con thổ cẩu này dường như đang biến thân, không biết sau khi biến thân nó có thể trở nên mạnh mẽ hơn trước hay không. Ta ở lại nơi này, chẳng phải rất nguy hiểm? Ta hiện giờ nên giết nó? hay là thừa dịp này rời đi?"
Hạ Ngôn cau mày.
"Nếu giết nó, vậy chẳng phải tự dưng lãng phí một gốc Tước Thiệt Hoa? Thế nhưng nếu cứ rời đi như vậy, thật sự hiếu kỳ sau khi nó biến thân sẽ thành thế nào!" Hạ Ngôn lắc đầu khổ não.
Cơ hội như vậy, thật không nhiều lắm.
Cuối cùng, Hạ Ngôn nhảy lên một gốc đại thụ xa xa, bình tĩnh quan sát Huyễn Ảnh Lang đang biến hóa.
Hai canh giờ sau, thân thể Huyễn Ảnh Lang đã to ra gấp đôi lúc trước.
Da lông toàn thân hoàn toàn biến thành màu đen, nhưng lại tản ra ánh sáng bóng loáng.
Xa xa, tiếng dã thú gầm nhẹ, dần dần dày đặc.
"Đây là con thổ cẩu kia?"
Hạ Ngôn ngồi trên cây, ánh mắt lóe lên, nghĩ thầm: "Huyễn Ảnh lang này đang lột xác, dã thú kia đều đang sợ hãi. Trong những tiếng kêu này, tất cả đều tràn ngập sợ hãi!"
"Thật sự chờ mong mà, không biết sau khi Huyễn Ảnh lang lột xác, sẽ biến thành bộ dạng gì nữa!"
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời.
Hạ Ngôn đột nhiên chuyển mắt nhìn về phía nam nhân quái dị kia cau mày hỏi.
Nghe Hạ Ngôn hỏi mình, nam nhân quái dị kia liền càng thêm uể oải, vốn mặt xanh mét lại càng thêm không chút sức sống. Ngày hôm qua lúc đánh giết dã thú, hắn đều ở phía sau hậu phương các hộ vệ, ngay cả vũ khí trong tay cũng không rút ra, làm sao giết được dã thú chứ?
- Gừ gừ.
Tiếng rít trầm thấp của Thổ Cẩu, càng làm nam nhân quái dị kia trái tim không ngừng đập mạnh.
Trầm mặc một hồi, Hạ Hầu Thắng ho khan hai tiếng:
- Cái này. Chấp sự Hạ Ngôn, thực lực của ngài thật làm cho người ta kính nể. Ngày hôm qua, ngài truy đuổi theo Huyễn Ảnh Lang, không biết cuối cùng ra sao?
Hạ Ngôn nhìn Hạ Hầu Thắng một chút, biết hắn muốn chuyển hướng đề tài, chẳng qua cũng không lưu ý, cười một chút cũng không truy vấn nam nhân quái dị kia nữa.
Hạ Ngôn cười nói:
- Huyễn Ảnh Lang đã chạy về Hắn Phong Sơn rồi, qua một thời gian nữa khẳng định sẽ không trở về. Tốc độ nó quá nhanh, cuối cùng ta cũng bị nó tránh thoát.
Thổ Cẩu lại gâu gâu hai tiếng, dường như có chút ủy khuất.
- Con chó này là?
Hạ Hầu Thắng chỉ chỉ Thổ Cẩu, hiếu kỳ hỏi.
Hạ Ngôn mang theo một con Thổ Cẩu ra vào, cũng khó trách hắn hiếu kỳ.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, cười nói:
- Đây cũng không phải một con Thổ Cẩu bình thường. Trưởng trấn đại nhân, nếu dã thú đã bị đẩy lùi, ta cũng nên quay về thành Ngọc Thủy phục mệnh rồi.
Không phải một con chó bình thường? Thế nhưng, nó rõ ràng là một con Thổ Cẩu có thể nhìn thấy xung quanh mà.
Hạ Hầu Thắng biểu tình ngẩn ra, vội nói:
- Chấp sự Hạ Ngôn! Hôm nay sắc trời đã tối, không bằng nghỉ ngơi lại trấn nha một đêm, ngày mai mới trở về thành Ngọc Thủy?
- Đa tạ ý tốt của trấn trưởng đại nhân, các hộ vệ Hạ gia cứ chờ ngày mai trở về thành Ngọc Thủy, hôm nay ta liền quay về. Các vị, sau này còn gặp lại!
Hạ Ngôn lại chắp tay, cười khẽ, quay người lại chắp tay với mọi người.
Mấy người trong phòng, đồng loạt khom người làm lễ tiễn biệt. Dù ngay cả nam nhân quái dị kia, cũng vội vàng khom lưng hành lễ, hiện giờ mọi người cũng không dám nhìn Hạ Ngôn có tâm tư khác. Nói đến cùng, lần này có thể đẩy lùi dã thú, vẫn là bởi Hạ Ngôn đánh đuổi Huyễn Ảnh Lang kia, nếu không phải Huyễn Ảnh Lang không có trong đàn dã thú, những dã thú này cũng sẽ không dễ dàng tán loạn rút đi như thế. Hơn nữa, nếu có Huyễn Ảnh Lang ở giữa đàn dã thú, như vậy sức chiến đấu đàn dã thú này ít nhất phải tăng gấp đôi.
- Hạ gia chúng ta, lại xuất hiện một nhân vật thiên tài mà!
Chờ sau khi ly khai Hạ Ngôn rời đi, Hạ Hầu Thắng không khỏi cảm khái nói.
- Đúng vậy! Chấp sự Hạ Ngôn này, tương lai thật không thể nói hết.
- Còn trẻ tuổi, lại biểu hiện trầm ổn như thế, quả thật.
Rời khỏi trấn Hoàng Diệp, Hạ Ngôn liền để Thổ Cẩu biến thân, sau đó ngồi trên người nó. Dọc theo đường không đi đường lớn, chỉ đi trong rừng núi. Lúc đêm xuống trăng lên, Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu đã tới bên ngoài thành Ngọc Thủy.
Nhìn thành Ngọc Thủy mông lung trong đêm tối, Hạ Ngôn thở một hơi dài trong ngực, vỗ vỗ lưng thổ Cẩu:
- Biến trở về đi, chúng ta phải vào thành rồi!
Hạ Ngôn trở lại phủ viện Hạ gia, trước tới Hạ Phi Long bẩm báo tình huống trấn Hoàng Diệp một chút, sau khi Hạ Phi Long tán thưởng một phen, lúc này mới trở lại biệt viện của mình.
Vốn Hạ Tử Hân còn muốn hỏi Hạ Ngôn chuyện dã thú trấn Hoàng Diệp, tuy nhiên sắc trời đã khuya, cuối cùng cũng thôi.
Lúc Hạ Ngôn tới tiểu viện của mình, Tiểu Thanh còn chưa ngủ, trong phòng đốt ánh đèn. Nghe tiếng cửa viện mở ra, Tiểu Thanh chạy ra từ trong phòng, thấy Hạ Ngôn xuất hiện, ánh mắt sáng ngời, lập tức mừng rỡ chạy tới.
Ngao!
Thổ Cẩu lập tức nhe răng gầm lên, lộ ra vẻ hung dữ. Tiểu Thanh thấy Thổ Cẩu thần sắc biến đổi, vừa rồi nàng rất cao hứng, căn bản không thấy Thổ Cẩu này ở bên người Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn trừng mắt, trực tiếp một cước đá vào mông thổ Cẩu.
- Đây là muội muội ta, không được vô lễ!
- Ô ô.
Thổ Cẩu ủy khuất ư ử mấy tiếng, bộ dáng giống như rất oan uổng.