Linh La Giới
Chương 103 : Tụ Linh Huyệt
Ngày đăng: 20:29 19/04/20
Trong phủ viện Tịch gia, ở một phòng vẫn đang sáng đèn.
- Tộc trưởng! Vừa nhận được tin từ trấn Hoàng Diệp truyền đến, tiểu tử Hạ gia Hạ Ngôn kia đẩy lùi dã thú tập kích trấn Hoàng Diệp.
Một lão già lông mi trắng nhưng chòm râu đen kịt, giọng nói trầm thấp, hắn chính là Tịch Mộ, Ngũ trưởng lão Tịch gia.
Ngồi đối diện lão, chính là đương nhiệm tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên.
- Hừ! Tiểu tử này quả nhiên có chút thủ đoạn. Một thời gian trước, hình như hắn còn đi Tội Ác Sâm Lâm, cuối cùng cũng trở về bình yên.
Tịch Phá Thiên hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt chợt lóe quang mang âm trầm.
- Đáng hận, đáng chết!
Làm một thiếu niên mười lăm tuổi vừa trưởng thành. Hạ Ngôn có thể đẩy lùi dã thú trấn Hoàng Diệp, xác thực không dễ dàng. Coi như là trưởng lão kinh nghiệm phong phú, chỉ sợ cũng không thể đẩy lùi dã thú nhanh như vậy.
Đối với chuyện xảy ra ở Hạ gia, Tịch gia đương nhiên quan tâm đặc biệt. Từ khi nhi tử Tịch Thu Thủy của Tịch Phá Thiên bị Hạ Ngôn giết chết, Tịch Phá Thiên không thời khắc nào không quan tâm đến Hạ Ngôn.
Lão hận không thể mang Hạ Ngôn bầm thây vạn đoạn.
Nghĩ đến nhi tử chết thảm, cả người Tịch Phá Thiên sẽ không thể khống chế run run một lúc, sắc mặt cũng trở nên hết sức đáng sợ.
Thế nhưng, việc này quan hệ đến hai gia tộc, cho nên hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ. Hơn nữa trong Thánh đường có không ít Chấp sự đều tương đối chiếu cố Hạ Ngôn, nếu như lão mạnh mẽ đối phó Hạ Ngôn, sợ rằng toàn bộ thế lực thành Ngọc Thủy sẽ bất lợi với Tịch gia.
Tịch Phá Thiên giảo hoạt như hồ ly, tự nhiên sẽ không hành sự lỗ mãnh, hắn là tộc trưởng Tịch gia, nên lo lắng cho toàn bộ Tịch gia!
Ánh mắt Ngũ trưởng lão Tịch Mộ chợt lóe, khóe miệng hiện một tia cười lạnh:
- Hắc hắc! Tiểu hỗn đản Hạ Ngôn kia, cũng không đắc ý được mấy ngày!
- Ta đã bàn xong điều kiện với Tây Xuyên. Tây Xuyên đáp ứng, trong vòng một tháng sẽ đánh chết Hạ Ngôn!
Tịch Mộ hơi híp mắt, đồng thời làm ra một thủ thế chém xuống, mang theo ngữ khí phẫn hận.
- Được! Tây Xuyên ra tay, hẳn không thành vấn đề. Ta đã thấy hắn tham gia khiêu chiến Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, thực lực rất mạnh. Ta đoán, hắn đã tiến nhập cảnh giới Linh sư!
Tịch Phá Thiên hơi gật đầu.
Tịch Mộ cười hắc hắc:
- Hạ Ngôn vừa chết, thực lực Hạ gia sẽ hao tổn nhiều. Nếu chúng ta lợi dụng cơ hội này bỏ thêm một kích thật nặng, sợ rằng.
- Hắc hắc!
Ánh mắt hai người nhìn nhau, âm trầm cười to.
Nếu như Hạ Ngôn đột nhiên chết đi, vậy chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn với Hạ gia! Hiện giờ toàn thành Ngọc Thủy, đều biết Hạ gia Hạ Ngôn.
- Ngũ trưởng lão! Chuyện này nhất định phải cẩn thận, tin tức này tuyệt đối không thể cho bất cứ một người nào khác biết được.
Tịch Phá Thiên hạ giọng, giọng nói trầm trọng.
- Tộc trưởng! Ngài cứ yên tâm đi!
Tịch mộ liền gật đầu:
- Ta biết phải làm gì!
- Ôi! Vẫn còn không được!
Hạ Ngôn ngồi xếp chân trên giường, lại thu công một lần, mở mắt thở dài một tiếng.
Hắn đã không nhớ rõ đây là lần cố gắng chuyển hóa nội lực thành linh lực nhanh hơn thứ bao nhiêu, thế nhưng không có bất cứ tiến triển gì. Tốc độ chuyển hóa nội lực thành linh lực, không có chút gia tốc nào.
Dựa theo tốc độ hiện tại, sợ rằng phải cần ít nhất một năm mới có thể hoàn toàn chuyển hóa thành linh lực.
Hạ Ngôn cũng có chút nóng ruột!
Rõ ràng đã bước vào cảnh giới Linh sư, thế nhưng vẫn không cách nào phát huy ra uy lực Linh sư, Hạ Ngôn đương nhiên sốt ruột. Thế nhưng sốt ruột cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ chờ đợi.
Thổ Cẩu bị an trí ở trong sương phòng bên trái.
Hạ Ngôn ở chính đường, Tiểu Thanh sương phòng bên phải, Thổ Cẩu sương phòng bên trái.
- Hai ngày này, ngay cả tốc độ dung hợp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" cũng đã giảm bớt không ít. Một tuần trước, cũng đã dung hợp 50%, mà hiện giờ vẫn không có tiến triển gì!
Hạ Ngôn lắc đầu, chân mày nhăn tít.
- Độ cứng cỏi tinh thần của ta, hoàn toàn không cách nào thích ứng với yêu cầu hiện tại! Dù là tiến vào Học Viện Tử Diệp, ta cũng không cách dung hợp bí điển trong đó!
Hạ Ngôn đứng dậy rời giường.
- Cũng không biết Thánh Hoàng gia gia nhiều ngày qua làm gì, vẫn không hiện thân.
Từ sau khi Hạ Ngôn đột phá cảnh giới Linh sư thành công, lão đầu Thánh Hoàng vẫn chưa từng hiện thân, giống như hoàn toàn biến mất.
Vụt!
Giữa lúc Hạ Ngôn dự định ra ngoài một chút, trong gian phòng có một trận năng lượng dao động. Tiếp đó, Hạ Ngôn liền thấy môt hình ảnh dần dần hình thành trước mắt.
- Thánh Hoàng gia gia?
Hai con cháu Hạ gia chỉ cảm thấy trước mắt có một bóng người lóe lên, sau đó không thấy Hạ Ngôn ca nữa. Chờ lúc bọn họ nhìn lại Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đã chạy ra xa trăm thước.
Lúc này, trong rừng cây lại phóng ra một cái bóng khác, đuổi theo phía Hạ Ngôn.
- Đó là Thổ Cẩu của Hạ Ngôn ca!
Một con cháu Hạ gia kinh ngạc nói.
Một con chó hoang, cũng có được tốc độ như thế, hai người này đúng thật không cách nào giải thích được.
- Chúng ta cũng trở về đi. Hạ Ngôn ca đáp ứng buổi chiều này dạy cho chúng ta võ kỹ. Ha ha, lần này chúng ta cũng có thể trở nên cường đại rồi, thật tốt quá.
Một con cháu cười ha ha, biểu tình hưng phấn.
Từ lần trước tin tức Hạ Ngôn chỉ điểm một gã con cháu chi thứ truyền ra ngoài, đông đảo con cháu Hạ gia đều hết sức muốn được Hạ Ngôn chỉ điểm. Tuy nhiên rất nhiều người lại không dám trực tiếp đi tìm Hạ Ngôn, dù sao thân phận cách nhau nhiều quá. Giống như hai con cháu Hạ gia này, cũng bởi theo lệnh tộc trưởng mới tìm Hạ Ngôn, sau đó bọn họ thuận tiện nói ra muốn Hạ Ngôn chỉ điểm bọn họ.
Các con cháu Hạ gia bình thường, khẳng định không thể tùy tiện đi tìm tộc trưởng đưa yêu cầu như thế! Địa vị ở trong một gia tộc cực kỳ quan trọng. Đây cũng là chuyện không còn cách nào, nếu không mọi người đều như vậy, đúng là không hiện thực.
Con cháu bình thường, căn bản không có khả năng được phân phối sai khiến nha hoàn, đây cũng là tượng trưng địa vị thân phận.
"Tộc trưởng gọi ta trở về làm gì? Cho dù là mở trưởng lão hội, đây cũng không có liên quan gì đến ta mà! Trên đường đi, trong đầu Hạ Ngôn còn đang không ngừng suy nghĩ.
Sau một lúc, Hạ Ngôn liền vào cổng Bắc thành Ngọc Thủy.
Hạ gia ngay ở khu Bắc, cho nên vừa vào thành, hầu như chẳng khác nào vào phủ viện Hạ gia.
- Hạ Ngôn thiếu gia!
Ngoài cửa, hộ vệ thấy Hạ Ngôn liền hành lễ!
- Hai vị đại ca vất vả!
Hạ Ngôn gật đầu cười nói.
Tiền viện, hội nghị đường, cửa lớn mở rộng.
Ngoài cửa, bốn gã hộ vệ Hạ gia đứng thẳng tắp. Bốn người này, đều tính là trưởng bối Hạ Ngôn, thực lực cũng không yếu, nói chung đều là người tu luyện đả thông bảy tám mươi đường kinh mạch.
- Bốn vị thúc thúc! Là tộc trưởng gọi ta tới.
Con chưa chờ Hạ Ngôn nói hết lời, bốn người liền khom người, nghiêm túc nhìn Hạ Ngôn nói:
- Hạ Ngôn thiếu gia mời vào, tộc trưởng cùng các vị trưởng lão đã đợi lâu.
Nghe nói như thế, Hạ Ngôn cũng không khỏi sững sờ.
- Thổ Cẩu! Chờ ở bên ngoài!
Sau khi lấy lại tinh thần, Hạ Ngôn quay đầu lại nói với Thổ Cẩu.
Thổ Cẩu khẽ sủa một tiếng, liền nằm sấp tại chỗ, ánh mắt chuyển động, le lưỡi đánh giá bốn phía.
Nếu nói con Thổ Cẩu này khác với những con chó hoang khác, cũng chỉ có ánh mắt xanh lục của nó. Khi Thổ Cẩu dùng con mắt này nhìn chằm chằm người ta, xác thật có lúc làm cho người tu luyện bình thường cũng phải nổi da gà.
Bước chân vào hội nghị đường, phát sinh một tiếng vang nhỏ.
- Ra mắt tộc trưởng! Ra mắt các vị trưởng lão!
Hạ Ngôn vào hội nghị đường rồi, cung kính nói.
Lúc này, là lần thứ hai Hạ Ngôn tiến vào hội nghị đường Hạ gia. lúc đi vào hội nghị đường lần đầu tiên, hoàn toàn khác với hiện tại. Khi đó, Hạ Ngôn vẫn còn là một phế vật bị người ta quên lãng, một phế vật không có đến một đường kinh mạch. Lúc đó, tộc trưởng cùng các trưởng lão làm thế nào cũng không nghĩ tới Hạ Ngôn sẽ trở thành hy vọng Hạ gia được?
Dù ngay cả Tam trưởng lão quan hệ với Hạ Ngôn tốt nhất, cũng căn bản không nghĩ tới sẽ có một ngày Hạ Ngôn thành thế này.
Kỳ thật đây cũng không trách tộc trưởng cùng những trưởng lão này, đối với một con cháu không có bất kỳ hy vọng gì, ai sẽ quan tâm quá nhiều chứ? Điểm này, trên toàn đại lục đều là như thế.
Lần thứ hai tiến vào hội nghị đường, tâm tình Hạ Ngôn đã hoàn toàn khác, mà tâm tình tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão cũng hoàn toàn bất đồng.
- Ha ha! Hạ Ngôn, con cũng ngồi xuống đi!
Hạ Phi Long cười chỉ chỉ một chiếc bên bàn, nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn sững sờ, ngồi xuống?
Trưởng lão hội này, chỉ có tộc trưởng cùng trưởng lão có tư cách tham gia. Dù ngay cả trưởng lão hộ các cũng không có tư cách tham dự. Mà hiện giờ, tộc trưởng lại bảo hắn ngồi xuống?
Nói như vậy.
Trong lòng Hạ Ngôn, lập tức xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
- Hạ Ngôn! Ngày hôm nay trưởng lão hội có một việc rất quan trọng muốn thông qua, cần con ở đây. Con cũng ngồi xuống đi.
Đại trưởng lão Hạ Lai cũng vẫy tay mở miệng nói với Hạ Ngôn.
Trước đây, Đại trưởng lão Hạ Lai đối với Hạ Ngôn chỉ là cười nhạt, cộng thêm phụ thân Hạ Ngôn phế đi cánh tay nhi tử Đại trưởng lão là Hạ Cổ Thu, cũng khó trách hắn sẽ không vừa mắt Hạ Ngôn. Mà hiện giờ, tình hình hoàn toàn bất đồng.
Hạ Lai đương nhiên cũng hy vọng Hạ gia cường thịnh, hiện tại lão ước gì Hạ Ngôn có thể càng mạnh hơn, càng sớm ngày thành tựu Linh sư. Điểm này, nguyện vọng của hắn hoàn toàn giống với những người khác!