Linh La Giới

Chương 1057 : Gặp chủ nhân Thần Châu

Ngày đăng: 20:43 19/04/20


Các tu luyện giả núi Thủ Vọng đương nhiên đều trông thấy người vừa mới xuất hiện, tuy nhiên bọn họ vẫn không lại gần, chi ở xa xa quan sát Kỳ thật phần lớn mọi người đều chưa bao giờ gặp mặt người mặc trường bào màu xám này. Nhưng theo người này nói chuyện, trong mọi người thật ra cũng có không ít người đoán ra thân phận của người này.

 

Hạ Ngôn bởi vì tiến vào núi Thủ Vọng không lâu, biết về tin tức núi Thủ Vọng không nhiều, lắm, cho nên hắn không thể nào đoán được thân phận của người này, chỉ có thể khẽ nhíu mày nhìn người áo bào xám trước mặt

 

-À?

 

- Quên nói cho ngươi biết ta là ai, tên của ta là Thương Kiếm, Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, đồng thời cũng là đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu. Đúng vậy, chủ nhân Thần Châu chính là sư phụ ta

 

Thương Kiếm trầm giọng nói với Hạ Ngôn, ánh mắt liên tục chớp động.

 

- Thương Kiếm đại nhân.

 

Hạ Ngôn sau phút giật mình cả kinh, vội chắp tay thi lễ. Không ngờ Thương Kiếm này là đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu.

 

Người trước mặt tên là Thương Kiếm này hiển nhiên thực lực rất mạnh, chính hắn nói đi theo chủ nhân Thần Châu đã ba ngàn ức năm, vậy cũng chính là tu luyện ít nhất ba ngàn ức năm, tất nhiên thực lực mạnh đến mức mình không thể địch nổi.

 

- Ừ! Không cần đa lễ!

 

Thương Kiếm xua tay.

 

- Thương Kiếm trưởng lão! Hạ Ngôn này Thân là Chấp sự núi Thủ Vọng, lại vi phạm quy tắc núi Thủ Vọng, nhiễu loạn trật tự núi Thủ Vọng, phải bắt trừng phạt thật nặng.

 

Lúc này, Thương Ẩn tiến lên nói với giọng trầm thấp tàn nhẫn.

 

- Chưởng Khống giả nói sao! Vi phạm quy tắc núi Thủ Vọng?

 

Thương Kiếm nghiêng người, nhíu mày nhìn về phía Thương Ẩn:

 

- Sư phụ ngài đã biết chuyện ngươi không có nhẫn Linh La, mà đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng này, tuy nhiên ngựơi hẳn là may mắn, vì bây giờ sư phụ còn không nghĩ tới tự mình xử lý chuyện của ngươi, về phần chuyện của Hạ Ngôn thì không cần ngươi quan tâm

 

Tuy rằng Thương Kiếm còn gọi Thương Ẩn là Chưởng Khống Giả, nhưng trong giọng nói không một chút khách sáo. Điểm này bất luận kẻ nào đều có thể nghe ra được. Thương Ẩn nghe vậy, sắc mặt từ đen chuyển thành trắng. Tuy rằng rất không cam lòng nhưng lại không dám nói thêm gì nữa, Chỉ có thể ngượng ngùng đứng ở một bên, dùng ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn cũng không khách sáo trợn mắt nhìn khiêu khích.

 

- Hạ Ngôn! Đi theo ta, sư phụ ta muốn đích thângặp ngươi, ta dẫn ngươi đi gặp sư phụ.

 

Thương Kiếm quay lại thấp giọng nói với Hạ Ngôn.

 

-ồ?

 
 

Hạ Ngôn không thể không thừa nhận, chủ nhân Thần Châu, nếu hỏi hắn như vậy, khẳng định đã biết hết thảy chuyện này, cho nên có phủ nhận cũng vô ích.

 

- Là Cung Minh bảo ngươi tới đây à?

 

Chủ nhân Thần Châu gật gật đầu, dừng một chút, lại hỏi.

 

- Không hoàn toàn như vậy! Cung Minh đại nhân có nói cho ta biết một số chuyện ở Thần Châu, chủ yếu vẫn là ta tự minh muốn đến xem sao!

 

Hạ Ngôn vừa nhíu mày, lập tức lại giản ra nói.

 

- Cung Minh vốn là người hầu của ta!

 

Chủ nhân Thần Châu bình thần nói tiếp:

 

- Sau lại hắn phạm phải sai lầm, bị ta đuổi ra khỏi Thần Châu tới Tứ vực. ở mấy trăm ức năm trước, Tứ vực đều là một vùng hoang vu, không có sinh linh gì. Hạ Ngôn! Ngươi có biết Cung Minh phạm phải sai lầm gì không?

 

Chủ nhân Thần Châu nhìn Hạ Ngôn hỏi.

 

- Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận có nói với ta, bởi vì thời điểm Cong Minh đại nhân trông coi bốn đại Thần thú không cẩn thận bị Thần thú chạy thoát, cho nên đại nhân phẫn nộ đuổi bọn họ ra khỏi Thần Châu.

 

Hạ Ngôn nói thẳng ra

 

Chủ nhân Thần Châu nếu biết minh từ Tây Vực đến đây, như vậy chỉ sợ cũng biết chuyện mình gặp mặt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

 

- Ha ha! Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chì biết một mà không biết hai Bốn người Cung Minh không phải bất cầnđể cho bốn con Thần thú kia chạy thoát, mà là cố ý để cho chúng chạy thoát

 

Chủ nhân Thần châu cười cười lắc đầu nói.

 

- Cái gì? Cố ý để cho chạy ư?

 

Hạ Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân Thần Châu.

 

- Đúng vậy! Năm tháng ở gần nhau lâu dài, làm cho bốn người bọn họ cùng với bốn con Thần thú này sinh ra tình hữu nghị thâm sâu. Cho nên bốn người Cung Minh sau khi tự minh định ra hiệp nghị với bốn con Thần thú, liền để cho bốn con Thần thú chạy thoát Nội dung của hiệp nghị này chính là, bốn con Thần thú thoát khỏi nhà giam, sau này vĩnh viễn không được quay về Thần Châu.

 

Thanh âm của chủ nhân Thần Châu đột nhiên trở nên trầm thấp xuống rất nhiều.