Linh La Giới

Chương 1058 : Thiên đạo

Ngày đăng: 20:43 19/04/20


Nguyên nhân chính là do bốn người Cung Minh có hiệp nghị từ trước cùng bốn đại Thần thú, mới để cho bốn Thần thú thoát vây từ núi Thủ Vọng. Nhưng cho đến nay, bốn đại Thần thú cũng vẫn tuân giữ lời hứa hẹn của mình, chưa bao giờ xuất hiện trở lại ở Thần Châu.

 

Ánh mắt của Hạ Ngôn lóe sáng, tuy nhiên cũng không lên tiếng.

 

- Sau khi bốn người Cung Minh để cho bốn con Thần thú chạy thoát, ta liền đuổi bốn người bọn họ ra khỏi Thần Châu, đồng thời lệnh cho bọn họ vĩnh viễn không được bước chân vào Thần Châu nửa bước.

 

Giọng nói của chủ nhân Thần Châu hòa hoãn trở lại, khí tức cũng khôi phục lại bình thường. Theo đó, thân mình Hạ Ngôn cũng dần dần buông lỏng.

 

- Hạ Ngôn! Có phải ngươi cảm thấy ta xử phạt bốn người Cung Minh quá nặng phải không?

 

Chủ nhân Thần Châu nhìn đến vẻ mặt Hạ Ngôn, khóe miệng nhếch nhẹ một cái, ánh mắt bình thần hỏi Hạ Ngôn.

 

- Cái này.

 

Hạ Ngôn khẽ cau mày, không biết nên trả lời như thế nào.

 

- Ôi. ngươi không có tận mắt nhìn tình cảnh lúc đó! Nếu như ngươi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bốn con Thần thú giết chết nhân loại, thì sẽ không cho rằng ta xử phạt bốn người bọn họ quá nặng. Tu luyện giả Nhân loại trôi Thần Châu bị bốn con Thần thú giết chết nhiều vô số không đếm xuể. Nếu không nhờ có cơ duyên xảo họp, ta chiếm được một tia thiên đạo, Chỉ sợ đến hiện tại toàn bộ Thần Châu cũng không thể an bình.

 

Chủ nhân Thần Châu khẽ thở ra một hơi:

 

- Sau khi ta lĩnh hội được một tia thiên đạo kia, trên thực lực liền có thể áp chế bốn con Thần thú, cuối cùng sử dụng núi Thủ Vọng trấn áp bốn con Thần thú đó. Tuy rằng la chiếm được một tia thiên đạo, nhưng lúc ấy vẫn không thể trực tiếp giết chết bốn con Thần thú. Hơn nữa, cho dù ta giết chết bốn con Thần thú, chúng nó cũng sẽ rất nhanh sống lại ở trong Thâm Uyên Vô Tận

 

- Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là vĩnh viễn phong ấn trấn áp chúng nó ở núi Thủ Vọng.

 

Chủ nhân Thần châu nói tiếp:

 

- Bấn người Cung Minh tuy rằng có hiệp nghị cùng bốn con Thần thú, nhưng ai có thể biết được bốn con Thần thú có tuân giữ lời hứa hẹn vĩnh viễn không tiến vào Thần Châu? Một khi chúng nó tiến vào Thần Châu, như vậy tu luyện giả Nhân loại thực có thể lại phải trải qua tai kiếp một lần nữa.

 

- Thì ra là như vậy.

 

Hạ Ngôn gật gật đầu, tỉ mỉ mày lại nghi hoặc hỏi:

 

- Đại nhân chủ nhân Thần Châu! Vì sao giết chết bốn con Thần thú, chúng còn có thể sống lại ở Thâm Uyên Vô Tận vậy?

 

Chủ nhân Thần châu cười khẽ.

 

- Kỳ thật, Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cùng bốn đại Thần thú, đều là một tia thiên đạo biến thành, cũng không phải là sinh linh thuần túy. Muốn giết chết chúng nó, trừ Phi nắm giữ cũng đủ nhiều thiên đạo. Nhất là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, thực lực của nàng hoàn toàn không ở dưới ta. Cũng may mị nàng ta không hiếu sát, hơn nữa gần như từ trước tới nay không rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Đối với tu luyện giả nhân loại, nàng cũng không bài xích.

 

Chủ nhân Thần châu giải thích với Hạ Ngôn.

 
 

Hạ Ngôn khom mình thi lễ, sau đó chậm rãi rời khỏi cung điệnỄ Trong nháy mắt, đã tới ngoài cung điện. Mà vị tên là Thương Kiếm kia, hiện tại cũng chính là sư huynh của Hạ Ngôn, cũng không cùng đi ra ngoài với Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài cung điện của chủ nhân Thần Châu, bên tai vừa động, lại nghe thanh âm của chủ nhân Thần Châu truyền vào trong óc của mình:

 

- Hạ Ngôn! Cung điện bên trái ngươi không có người sử dụng, ngươi tạm thời cỏ sử dụng

 

đi!

 

Vừa nghe tiếng nói, Hạ Ngôn liền đưa mắt nhìn về phía bên trái, quả nhiên nhìn thấy một tòa cung điện.

 

Không một chút do dự. nguyên lực dưới chân nhích động, Hạ Ngôn đi thẳng tới trước cửa cung điện, lắc mình tiên vào trong cung điện.

 

"Nhẫn Linh La là chủ nhân Thần Châu luyện chế thành, tầng thứ này ba rốt cuộc có cái gì trợ giúp rất lớn đối với ta đây?" Hạ Ngôn vừa động tâm niệm, nhẫn Linh La liền từ trong thân thể hiện ra.

 

Lúc này Hạ Ngôn cũng thật hưng phấn không thôi, trên mặt đầy vẻ kích động.

 

- Sư phụ! Ngài thật tốt với Hạ Ngôn kia.

 

Trong cung điện của chủ nhân Thần Châu, Thương Kiếm khẽ cười ra tiếng nói:

 

- Tuy nhiên cũng tốt! Ta có được một sư đệ!

 

- Chờ đợi han ba ngàn ức năm, đủ lâu rồi, hy vọng. Hạ Ngôn này có thể đạt tới yêu cầu cuối cùng.

 

Chủ nhân Thần châu dõi mắt nhìn ra phương xạ, trong miệng lẩm bầm nói như thế

 

Thương Kiếm vừa nghe vậy, mày cũng nhíu lại, hắn không rò ý tứ trong lời nói của chủ nhân Thần Châu.

 

- Thương Kiếm! Vi sư đợi đã rất lâu rồi!

 

Chủ nhân Thần Châu dường như có tâm sự, lại nói với Thương Kiếm một câu.

 

- Sư phụ! Ý của ngài là. là luôn luôn trông chờ Hạ Ngôn kia?

 

Thương Kiếm Giật mình nhìn chủ nhân Thần Châu, trong lòng có vẻ hiểu ra một chút.