Linh La Giới
Chương 125 : Tịch gia lại muốn xui xẻo
Ngày đăng: 20:29 19/04/20
-Ba bình Linh Dịch trước đó được hội trưởng Lý Thiên Quân, Hạ Phi Long tộc trưởng, Vương Nhạc tộc trưởng mua lại phân biệt với giá mười vạn, mười một vạn và mười bốn vạn kim tệ. Như vậy, hiện tại nơi này chỉ còn lại một bình Linh Dịch cuối cùng. Bình Linh Dịch này rốt cuộc sẽ thuộc về ai đây? Ha ha! Tiếp theo, các vị bắt đầu tiến hành lượt đấu giá cuối cùng đi!
Mạc Gia Phần quả thật rất biết cách kích động lòng người. Trong giọng nói của lão mơ hồ nói cho mọi người biết nếu bỏ qua lần này sẽ rất khó có cơ hội tiếp theo. Tuy nhiên lão nói cũng đúng loại dược phẩm kỳ lạ này nào có ai biết làm sao có được? Thực ra loại dược phẩm này nếu đặt ở phòng đấu giá chủ thành, hiệu quả sẽ càng tăng.
Ngẫm lại công hiệu thần kỳ của Linh Dịch, tất cả mọi người trong hội trường đều giống như bị con mèo nhỏ đang cào cấu trong lòng vậy, rất khó có thể bình tĩnh trở lại được.
-Mười vạn kim tệ!
Tịch Phá Thiên chờ cho Mạc Gia Phần vừa nói xong liền vội vàng báo giá lên mười vạn kim tệ. Hắn rất muốn mua được bình Linh Dịch này, hiện tại Hạ gia cùng Vương gia đều đã thành công mua được Linh Dịch. Nếu Tịch gia không thể mua được vậy tất nhiên sẽ thiệt thời nhiều.
Hạ gia cùng Vương gia đều có thể đưa Linh Dịch cho con cháu có cơ hội đột phá Linh sư sử dụng, tỷ như Hạ Ngôn Hạ gia, Vương Ngữ Yến Vương gia.
Chỉ cần hai gia tộc này lại sinh ra thêm một cường giả Linh sư, Tịch gia dĩ nhiên sẽ hoàn toàn rơi xuống hạ phong, điều này đối với Tịch gia mà nói không chỉ đơn giản tổn thất trên vấn đề tiền tài, thầm chí quan hệ đến vấn đề sống còn của Tịch gia sau này nữa.
-Hai mươi vạn kim tệ!
Sau khi Tịch Phá Thiên báo ra giá mười vạn kim tệ, ngay sau đó một giọng nói rõ ràng vang lên.
Người báo ra giá cả này chính là Linh La. Sau khi Linh La báo ra giá này, ánh mắt nhìn về phía Tịch Phá Thiên. Trên trước mặt nạ không thể nhìn thấy biểu tình gì nhưng ánh mắt lại lấp lánh sáng ngời.
"…"
Trong hội trường một mảnh tĩnh mịch!
Từ mười vạn kim tệ nhảy vọt tới hai mươi vạn kim tệ, tăng giá như vậy bình sinh mọi người cũng đều lần đầu tiên nhìn thấy. Chỉ cần nghe bọn hắn đấu giá cũng đủ khiến cho người khác kinh tâm động phách!
-Đối với hắn chẳng lẽ kim tệ đều làm từ đá hay sao?
-Trời đất! Một lần tăng tới mười vạn kim tệ.
Trong hội tường sau một lúc yên tĩnh, tất cả mọi người đều giật mình tỉnh lại, đủ loại nghị luận đều có. Sự kinh hãi mà Linh La tạo ra cho bọn họ thật rất lớn.
Tịch Phá Thiên chậm rãi xoay người qua trợn mắt nhìn Linh La.
-"Quá độc!"
-"Vừa rồi tuy rằng ta cũng nâng giá, nhưng cũng chỉ chậm rãi tăng lên, mà Linh La này lại lập tức nâng giá lên gấp đôi. Quá độc ác mà, tên này thực sự quá độc ác!"
Tịch Phá Thiên nhìn Linh La, trong lòng không ngừng thầm chửi mắng.
-"Hai mươi vạn kim tệ! Nếu ta tiếp tục tăng giá vậy sau khi Tịch gia mua được bình dược phẩm này, sẽ lâm vào nguy cảnh. Một gia tộc nếu không còn tài chính dự trữ, vạn nhất gặp phải chuyện trọng yếu gì vậy hậu quả có lẽ không chịu nổi nha. "
Tịch Phá Thiên cảm giác có chút khó thở.
-"Mua hay không mua?"
Lúc này, hai ý niệm không ngừng xoay chuyển trong đầu Tịch Phá Thiên.
Hạ Phi Long cùng Vương Nhạc đều nhìn Tịch Phá Thiên trên mặt lúc xanh lúc trắng trong lòng cũng rất vui vẻ.
"Hừ"
-Hai mươi vạn một ngàn kim tệ!
Tịch Phá Thiên chậm rãi nói.
Dường như mỗi lần nói ra một chữ đều phải dùng khí lực rất lớn vậy.
-Tịch tộc trưởng! Tịch gia giàu có như vậy, không ngờ lần này ngài tăng giá chỉ thêm có một ngàn kim tệ, thật sự không thích hợp với hình tượng Tịch gia đó!
Hạ Ngôn cười nói.
Tịch Phá Thiên ánh mắt đỏ lên, cổ họng phát ra vài tiếng khô cạn "hừ hừ", cũng không nói gì đáp trả Hạ Ngôn. Hiện tại quan trọng nhất chính là mua được Linh Dịch, những chuyện khác đều tạm thời buông bỏ. Tịch Phá Thiên cũng không dám tiếp tục chọc giận Hạ Ngôn.
-Nếu vậy, hai mươi lăm vạn kim tệ!
Hạ Ngôn ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía Mạc Gia Phần hô lên. Tuy rằng Tịch Phá Thiên không có tiếp tục chọc giận Hạ Ngôn, nhưng Hạ Ngôn cũng không định buông tha cho Tịch Phá Thiên như vậy.
-Linh La!
Nhã Phân nhẹ giọng hô lên một câu.
-Ngươi nâng giá lên quá cao rồi, Tịch Phá Thiên kia rất có thể bất đắc dĩ buông bỏ, đến lúc đó Tịch gia tuy rằng khổng lồ nhưng tiền mặt cũng sẽ không có quá nhiều đâu.
Nhã Phân nghĩ rằng Linh La đang trả thù vừa rồi Tịch Phá Thiên nâng giá. Cho nên nhắc nhở hắn không cần phải nâng giá lên quá cao, như vậy rất có thể sẽ quá tay.
Hạ Ngôn lại nhẹ nhàng cười nói:
-Không sao! Ta vốn định mua bình dược phẩm này.
-Linh La! Ngươi muốn làm gì?
Tịch Phá Thiên ánh mắt đỏ ngầu, rít gào giống như dã thú hỏi.
-Đương nhiên là mua bình Linh Dịch này rồi, Tịch tộc trưởng nếu cảm thấy được giá cả quá đắt, có thể buông bỏ nha. Ta nghĩ, không nhất định người mua được bình Linh Dịch này là Tịch tộc trưởng đau?
-Ngươi…ngươi!
-Nhã Phân tiểu thư!
Chủ tửu lâu Vương Phúc rất nhanh tươi cười chạy tới, từ xa đã nhiệt tình hô lên.
Hạ Ngôn cũng nhận ra Vương Phúc, lần trước ở ngoài của Vương Phúc dám bắt hắn cùng Lý Nguyên Xuân tháo kiếm xuống, cuối cùng khi Trương Vận tới mới để Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân vào.
Nhớ tới tình cảnh ngày đó, Hạ Ngôn cũng chỉ hé miệng cười, thật ra chuyện này cũng không thể trách Vương Phúc. Cũng bởi tính Lý Nguyên Xuân không tốt lắm mới thiếu chút nữa xảy ra xung đột.
-Vương tổng quản! Tìm cho chúng ta một bàn đi.
Nhã Phân nhẹ nhàng cười nói.
-Ha Ha! Nhã Phân tiểu thư, trên lầu có phòng, không bằng đến phòng…
Vương phúc còn chưa nói xong, Nhã Phân cắt lời:
-Chúng ta ở trong đại sảnh là tốt rồi, không cần lên đó. Vị trí kia đã có người đặt chưa?
Nhã Phân chỉ một bàn trong góc hỏi.
Vương Phúc đưa mắt lại vội nói:
-Không có, không có! Nhã Phân tiểu thư, còn vị tiên sinh này nữa, mời vào trong!
Hạ Ngôn gật đầu nói vơi Vương Phúc.
Hai người tới ngồi xuống chiếc bàn đó, Vương Phúc tự mình cầm thực đơn đến tiếp đãi hai người, hỏi muốn ăn những thứ gì.
Trong đại sảnh không ít khách khứa thấy Nhã Phân, ánh mắt đều sáng lên, tuy nhiên bọn họ cũng không dám có bất cứ bất kính gì với nàng.
Có khả năng dùng cơm ở Tu Phúc Lâu nhiều ít cũng có một chút địa vị ở thành Ngọc Thủy. Đại đa số người nơi này cũng đều từng đi tới hội trường Cực hạn khiêu chiến, tự nhiên là biết mặt Nhã Phân.
-Ồ?
Một người kinh ngạc hô lên:
-Kia không phải là Linh La tiên sinh sao?
Hắn vừa nói như vậy, những người gần đây hay đi vào hội trường Cực hạn khiêu chiến cũng đều đột nhiên bừng tỉnh, đưa mắt nhìn kỹ, quả nhiên là Linh La tiên sinh.
-Linh La tiên sinh cùng dùng cơm với Nhã Phân tiểu thư, bọn họ…
Sau khi khẳng định Linh La cùng một chỗ với Nhã Phân, vài người đều bắt đầu thấp giọng nghị luận.
Giọng nói bọn họ tuy không lớn, nhưng thính giác Hạ Ngôn vô cùng mẫn tuệ, cho dù bọn họ có hạ thấp âm thanh xuống gấp mười lần, Hạ Ngôn vẫn có thể nghe được.
Nghe bọn họ nghị luân, Hạ Ngôn chỉ có thể cười cười.
-Vật này…
Chờ sau khi Vương Phúc rời đi, Nhã Phân đưa tay đặt hết kim phiếu cùng Huyết Lăng Thảo tới gần Hạ Ngôn.
-Tặng những vật này đi rồi, có thể thu hồi lại hay không? Tuy nhiên Huyết Lăng Thảo đối với ta mà nói quả thật trọng yếu. Như vậy đi, ta dùng kim phiếu mua lại.
-Nhìn kìa, nhiều kim phiếu như vậy, trời ạ! Dĩ nhiên là một vạn một tấm.
Trong số vị khách có người mắt tinh nhìn thấy số kim phiếu trên bàn, không khỏi trợn mắt kinh hô thành tiếng.
"Ồ"
Người này vừa hô lớn, những người khác cũng đều chú ý tới. Không khỏi một mảnh tiếng hít lạnh.
Đối với việc này, Hạ Ngôn cùng Nhã Phân đều không thèm để ý, ở trong này, bọn họ cũng không lo có người dám cướp đoạt. Còn nữa, toàn bộ thành Ngọc Thủy người có thực lực trên Hạ Ngôn cũng không nhiều.
-Linh La tiên sinh! Xin hỏi ngài đưa cho ta vật gì?
Nhã Phân lộ hàm răng trắng noãn hỏi.
-Sao?
Hạ Ngôn ngẩn ra:
-Linh Dịch!
-Vậy không sai rồi, ngài tặng cho ta Linh Dịch. Cũng không phải là Huyết Lăng Thảo cùng kim phiếu. Ngài nếu tặng ta lễ vật, ta tự nhiên phải trả lễ vật lại. Huyết Lăng Thảo cùng kim phiếu này chính là lễ vật của ta.
Giọng nói nhẹ nhàng dịu ngọt của Nhã Phân chậm rãi vang lên.
-Hơn nữa, ta có giữ Huyết Lăng Thảo cũng không có tác dụng gì. Về phần kim phiếu, ta thật sự không thiếu kim tệ, kim tệ với ta mà nói tác dụng cũng không quá lớn. Mà Linh La tiên sinh muốn trở thành Luyện Đan Sư, mua sắm được liệu cũng cần không ít tiền. Cho nên, ta chân thành xin Linh La tiên sinh không nên từ chối.
Nhã Phân nói xong đột nhiên thần sắc có chút ảm đạm, ánh mắt u oán nhìn Hạ Ngôn:
-Chỉ hy vọng tương lai, Linh La tiên sinh sẽ không quên Nhã Phân hội trường Cực hạn khiêu chiến thành Ngọc Thủy thôi.