Linh La Giới

Chương 124 : Linh Dịch áp trận

Ngày đăng: 20:29 19/04/20


Trải qua cao trào Hạ Ngôn cạnh tranh cùng Tịch Phá Thiên, hội trường lại khôi phục bình tĩnh.

 

-Hội trường đấu giá ngày hôm nay, thật sự làm đời người khó quên mà!

 

Mạc Gia Phần đúng trên sân đấu giá, chậm rãi nói. Mà ánh mắt của hắn, còn cố ý vô tình liếc về vị trí Tịch Phá Thiên đang ngồi.

 

Tịch Phá Thiên nghe hắn nói những lời này, sắc mặt lập tức tái thêm không ít.

 

-Kế tiếp, là một vậy phẩm đấu giá cuối cùng của hội trường ngày hôm nay. Vật phẩm này, có thể các vị chưa bao giờ thấy qua, thậm trí còn chưa bao giờ nghe nói đến. Thế nhưng…

 

Mạc Gia Phần lại chuyển giọng.

 

-Giá trị của nó, lại không cách nào đánh giá.

 

Vừa nói xong, Mạc Gia Phần liếc xoay người lại hơi ngoắc tay với mặt sau.

 

Một gã nhân viên công tác Hội trường, một lần nữa đẩy ra ngoài một chiếc bàn, lần này là một chiếc bàn ngọc xanh biếc. Trên bàn ngọc, đặt bốn chiếc bình sứ tinh xảo bình thường.

 

Mọi người trong Hội trường, thoáng cái đều tập trung ánh mắt trên bình sứ.

 

Bởi vì vừa nãy Mạc Gia Phần nói giá trị thứ là không thể đánh giá, mọi người đương nhiên hiếu kỳ.

 

Thế nhưng vừa nhìn, lại chỉ mấy bình sứ tinh xảo bình thường, không khỏi lộ ra thần sắc thất vọng, thậm trí có người bắt đầu lắc đầu.

 

Trong bình sứ này, có thể chứa cái gì?

 

Hiển nhiên không phải đan dược. Đan dược bình thường, đều là sử dụng hộp gấm quý giá cất giữ. Loại binh thế này, công dụng tối đa chỉ dùng để chứa một ít chất lỏng, tỷ như các loại dược phẩm gì đó.

 

Đương nhiên, cũng có không ít người vẫn mang ánh mắt chờ mong nhìn về phía Mạc Gia Phần. Mạc Gia Phần chủ trì bán đấu giá đã không phải là một hai năm, hắn sẽ không khoác lác mới đúng.

 

Phản ứng của mọi người đương nhiên rơi vào trong mắt Mạc Gia Phần. Mạc Gia Phần mỉm cười, nhận lấy chiếc bàn xanh lục kia tới tay.

 

-Đầu tiên, có thể nói cho mọi người, trong những cái bình này, có chứa một loại dược phẩm!

 

Mạc Gia Phần không nhanh không chậm nói.

 

-Dược phẩm?

 

Ánh mắt Nhã Phân chợt ngưng, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn bên cạnh.

 

Còn Hạ Ngôn chỉ cười cười,

 

-Linh La! Làm sao ngài biết món đấu giá cuối cùng là dược phẩm chứ?

 

Nhã Phân thật sự hiếu kỳ, chân mày nhíu lại.

 

-Các vật phẩm đấu giá, phòng đấu giá đã sớm tuyên truyền ra ngoài, mà vật phẩm cuối cùng này, lại không hề tiết lộ ra ngoài.

 

-Dược phẩm? Dược phẩm gì lại có thể đặt cuối cùng, làm vật phẩm đấu giá áp trận chứ?

 

Nhã Phân thật sự không nghĩ ra.

 

Hạ Ngôn cười khẽ nói:

 

-Đây không phải dược phẩm bình thường, không nên gấp gáp. Chờ một chút, Mạc Chấp sự sẽ nói rõ!

 

Trong Hộ trường, một mảnh xôn xao ồn ào.

 

Nghe Mạc Gia Phần nói trong bình kia dù có gì quý giá đi chăng nữa, lại có gì ngạc nhiên? Dược tề sư chỗ nào cũng có, muốn phối chế dược phẩm, tùy tiện tìm một dược tề sư là được.

 

-Các vị, hãy nghe ta nói hết đã!

 

Mạc Gia Phần vẫn không nóng nảy.

 

-Lưu Hiên! Ngươi đang làm cái quỷ gì? Dược phẩm lại đặt làm đấu giá cuối cùng?

 

Ánh mắt Hồng Phi lóe lên, khó giải thích được hỏi.

 

Lưu Hiên khoát tay nói:

 

-Dược phẩm này ta cũng muốn mua, ngươi nói có thể đặt đấu giá cuối cùng hay không?

 

Lưu Hiên nói những lời này, cũng không thấp giọng, rất nhiều người ở đó đều nghe thấy được.

 

Mọi người nghe được hội trưởng Lưu Hiên nói ra những lời này, trái tim cũng đột nhiên đập mạnh.

 

-Lẽ nào loại dược phẩm này thật sự có công dụng đặc biệt?

 

Rất nhiều người trong lòng bắt đầu chờ mong.

 

-Loại dược phẩm này, là Linh Dịch! Giá trị của nó còn hơn cả rất nhiều đan dược bậc cao! Ta nói trước cho các vị tác dụng loại dược phẩm này, chờ ta nói xong, mọi người sẽ bết…

 

Mạc Gia Phần nâng một lọ dược phẩm lên, chậm rãi nói.

 

Khóe miệng Hạ Ngôn mang theo vẻ cười.

 

-Các vị đều biết cường giả Hậu Thiên đỉnh phong muốn đột phá hạn chế Hậu Thiên, đạt được cảnh giới Tiên Thiên, đồng thời trong cơ thể hình thành Tụ Linh Huyệt, khó như lên trời. Cũng như ta, tám năm trước cũng là Hậu Thiên dỉnh phong, thế nhưng tám năm qua, ta cũng không thể bước vào cảnh giới Tiên THiên, không thể không nói hết sức tiếc nuối thất vọng.

 
 

Hứa công tử rất muốn ra giá, thế nhưng lại có chút ngập ngừng.

 

-Hạ gia cũng không phải ta có thể đắc tội được, tuy rằng Hứa gia ta không ở thành Ngọc Thủy, thế nhưng thành Ngọc Thủy gần thành Hoa Thanh, nếu như đắc tội Hạ gia, chỉ sợ sau này…

 

Hứa công tử khẽ lắc đầu buông tha trả giá.

 

Bình Linh Dịch thứ hai, Hạ Phi Long lấy mười vạn kim tệ mua thành công.

 

Đến khi bình Linh Dịch thứ ba đấu giá, Vương Nhạc tộc trưởng Vương gia cũng báo ra con số mười vạn kim tệ.

 

Tịch Phá Thiên ở bên cạnh, trong mắt hung quang chớp động, gân xanh trên cánh tay nổi cao.

 

Nhìn Hạ gia mua Linh Dịch tới tay, hận ý trong lòng lão không ngừng tăng vọt.

 

-Mười một vạn!

 

Hứa công tử rốt cuộc nhịn không được ra tay!

 

Bỏ qua hai bình Linh Dịch, nếu hắn còn không ra tay, chỉ sợ không có cơ hội nữa. Hứa công tử cũng đã nhìn ra ba đại gia tộc thành Ngọc Thủy: Vương gia, Tịch gia, Hạ gia, khẳng định đã thương lượng mỗi người một bình. Lúc này nếu lại buông tay, như vậy bình thứ tư cũng khó mà tới tay. Cho nên, Hứa công tử khẽ cắn môi hô lên mười một vạn.

 

Nghe được lại có người cạnh tranh, Vương Nhạc không khỏi ngẩng đầu nhìn xem người gọi giá, vừa nhấc mí mắt, trong lòng có chút lửa giận.

 

"Hạ gia trả giá, ngươi không mua, chờ Vương gia ta gọi giá, ngươi mới theo ta cạnh tranh! Hừ!"

 

Ý niệm trong đầu Vương Nhạc chợt xẹt qua ý nghĩ, lại trầm giọng nói:

 

-Mười hai vạn kim tệ!

 

Bình Linh Dịch thứ ba này, là hắn bắt buộc phải có.

 

Hạ gia đã mua được một bình Linh Dịch, nếu như Vương gia không mua được, hiển nhiên sẽ bất lợi lớn với Vương gia. Mà bình Linh Dịch thứ tư lão đã đáp ứng không cạnh tranh. Cho nên, bình Linh Dịch thứ ba, bất luận hao tốn bao nhiêu, Vương Nhạc cũng phải mua xuống.

 

Thấy có người cạnh tranh với Vương gia, trong lòng Tịch Phá Thiên có chút đắc ý, lão chính là hy vọng có người khác có hại. Người khác có hại, mặc dù lão không chiếm được tiện nghi, cũng sẽ rất thoải mái.

 

-Mười hai vạn một ngàn kim tệ!

 

Hứa công tử gần như cắn răng báo giá, lúc này trong lòng hắn thừa nhận áp lực lớn.

 

"ghê tởm!"

 

Vương Nhạc thầm mắng một tiếng.

 

-Mười ba vạn!

 

Vương Nhạc hét lớn, đồng thời ánh mắt hung hăng nhìn về phía Hứa công tử kia, thật giống như một lưỡi dao sắc nhọn.

 

Hạ Ngôn nhìn một màn như vậy, trong lòng không khỏi cười thầm, Hứa công tử này lại dám đối đầu với Vương gia!

 

-Mười ba vạn một ngàn!

 

Hứa công tử vẫn còn không có ý muốn buông tha.

 

Người trong hội trường, ánh mắt đều nhìn về phía hai người đang trả giá, không ít người đều bắt đầu bàn tán.

 

-Mười bốn vạn!

 

Vương Nhạc gần như không có một chút chần chờ, liền lập tức ra giá mới.

 

Hiện tại, trong ánh mắt Vương Nhạc gần như muốn phun lửa. Vương Nhạc là loại người rất khó biểu hiện ra tâm trạng bản thân, cho dù nổi giận cũng sẽ rất bình tĩnh. Thế nhưng hiên tại, lại không ức chế được.

 

Hứa công tử cảm giác được hai đạo tinh quang như muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm vào mình, toàn thân toát hết mồ hôi lạnh.

 

"Xem bộ dáng này, nếu như cuối cùng ta thật sự mua được bình Linh Dịch kia, chỉ sợ cũng không trở về thành Hoa Thanh được nữa!"

 

Hứa công tử cũng không ngốc, bắt đầu lo lắng tới an nguy của mình.

 

"Quên đi, vẫn nên buông tha thôi!"

 

Lắc đầu, Hứa công tử cũng không tiếp tục ra giá nữa.

 

Vương Nhạc khẽ thở phào, một lần nữa thu hồi ánh mắt phẫn nộ của mình.

 

Bình Linh Dịch thứ ba, Vương Nhạc tộc trưởng dùng mười bốn vạn kim tệ mua lấy.

 

Hiên tại, tới một bình Linh Dịch cuối cùng.

 

" Tịch Phá Thiên này, chắc chắn sẽ tranh giành bình cuối cùng!"

 

Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.

 

"Hắc hắc! Tịch gia à Tịch gia!"

 

Trong ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt, Hạ Ngôn khẽ động thân thể, ngồi thẳng người một chút.