Linh La Giới

Chương 139 : Yêu cầu

Ngày đăng: 20:29 19/04/20


Sau khi mọi chuyện ở trong phòng khách kết thúc, Hạ Ngôn cũng không thể ngay lập tức trở về tiểu viện của mình, mà Hạ Phi Long tộc trưởng mời hắn tới một căn phòng nhỏ phía hậu viện. Hạ Ngôn biết tộc trưởng gọi hắn tới nơi này khẳng định là thắc mắc về thực lực của mình.

 

Nếu đã đem thực lực triển lộ ra, Hạ Ngôn tự nhiên cung không muốn dấu giếm nữa. Đương nhiên có một số sự tình Hạ Ngôn không thể nào nói ra với Hạ Phi Long. Chỉ là đối với thực lực bản thân đã đạt tới cảnh giới Linh sư Hạ Ngôn sẽ không phủ nhận.

 

Đi theo Hạ Phi Long vào trong phòng, tâm trí Hạ Ngôn vẫn rất tỉnh táo.

 

"Hạ Ngôn đóng cửa lại!" Hạ Phi Long ngồi xuống sau đó nói với Hạ Ngôn.

 

"Vâng!" Hạ Ngôn xoay người với tay đóng cửa phòng lại.

 

"Nói một chút đi!" Hạ Phi Long chỉ tay vào một cái ghế, ý nói Hạ Ngôn ngồi xuống, trên mặt mang nét tươi cười: "Từ khi nào đã bước vào tiên thiên cảnh giới?"

 

Hạ Ngôn ngồi xuống ghế, ánh mắt loe loé.

 

"Thưa tộc trưởng, con bước vào cảnh giới tiên thiên thời gian cũng không dài, khoảng ba ngày trước!" Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, lới hắn nói là sự thật. Bước vào cảnh tiên thiên quả thật chưa lâu.

 

Đối với điểm này Hạ Phi Long cũng không bất cứ điểm nghi vấn nào.

 

Không lâu trước kia Hạ Ngôn mới đả thông một trăm lẻ tám điều kinh mạch võ đạo. Thời gian hắn bước vào cảnh giới tiên thiên tuyệt đối chưa được bao lâu.

 

"Ha ha, thật không thể tưởng tượng được!" Hạ Phi Long nhìn Hạ Ngôn cười liên miên, "Hạ gia chúng ta lại xuất hiện một tuyệt thế thiên tài như con… con có biết một tu luyện giả muốn bước vào cảnh giới tiên thiên khó khăn chừng nào không?"

 

"Ha ha, Hạ gia chúng ta bây giờ đã có hai cường giả Linh sư rồi!" Vừa nói tinh quang trong mắt Hạ Phi Long bắn ra. Khí thế trên người đột nhiên đề thăng rồi bộc phát ra nhưng giây lát sau lại khôi phục lại bình thường. "Trong Ngọc Thuỷ thành này không có gia tộc thứ hai đồng thời có hai cường gia Linh sư. "

 

"Vài ngày trước tại đấu giá hội, ta đã mua được một loại dược tề, có khả năng giúp cường giả hậu thiên nâng cao cơ hội đột phá bình cảnh!" Hạ Phi Long "Nguyên bản ta muốn đem linh dịch cho người sử dụng, hiện tại xem ra không cần nữa rồi."

 

Hạ Ngôn trong lòng chấn động, có chút xúc động nhìn Hạ Phi Long.

 
 

"Con tìm được rồi?" Hạ Phi Long kinh ngạc nói.

 

"Đúng vậy, con tìm được rồi. Tộc trưởng nếu không còn chuyện gì con xin trở về." Hạ Ngôn đứng dậy.

 

"Được rồi, Hạ Ngôn cố gắng tu luyện đi!" Hạ Phi Long cũng đứng dậy đi tới trước mặt Hạ Ngôn nhè nhẹ vỗ vỗ trên bả vai Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn ngưng trọng gật đầu.

 

Mặc dù vẫn chưa thể đem bài vị mẫu thân tiến vào từ đường của tổ tông, bất quá Hạ Ngôn cũng không sinh ra chút oán khí nào. Chỉ cần trở thành Thánh đường Đường chủ, việc kia hết thẩy sẽ như nước chảy thành sông! Đến lúc đó Hạ gia cũng tái hiện huy hoàng năm xưa!

 

Bước nhanh trở lại tiểu viện của mình, những xao động vừa rồi trong lòng Hạ Ngôn cũng đã trầm lắng lại.

 

Theo thực lực được đề thăng bây giờ Hạ Ngôn đối với khống chế cảm xúc của chính mình cảm giác năng lực ngày càng mạnh!

 

"Tiểu Thanh, có gì ăn không ta ở trong núi một ngày một đêm còn chưa ăn cái gì." Về đến tiểu viện Hạ Ngôn cười nói với Tiểu Thanh.

 

Tiểu Thanh hé miệng cười, đôi mắt đẹp linh động "Hạ Ngôn ca, huynh nghỉ ngơi một chút ta lập tức đi lấy đồ ăn"

 

Thổ cẩu nghe đến chữ "ăn" thoáng cái đã từ căn phòng bên trái chạy tới, hai mắt màu lục mở to nhìn Tiểu Thanh và Hạ Ngôn cái đuôi ngắn ngủn vẫy vẫy.

 

"Ô ô"

 

Ánh mắt tỏ vẻ đáng thương, nó cũng như Hạ Ngôn. Đã một ngày một đêm chưa có ăn gì vào bụng.