Linh La Giới
Chương 165 : Thiên niên hàn thiết
Ngày đăng: 20:30 19/04/20
Hạ Ngôn gõ nhẹ vài cái lên cái cửa gỗ của tiểu viện. Thổ cẩu đứng bên cạnh Hạ Ngôn cái miệng há ra thở phì phò để lộ ra hàm răng trắng sắc nhọn, cái đuôi thì không ngừng vẫy qua vẫy lại, đầu của nó thì nghiêng nghiêng ghé mắt nhìn qua khe cửa.
"Cộp Cộp"
Đợi một lát cũng không thấy ai bên trong đi ra. Hạ Ngôn lại gõ thêm hai tiếng nữa.
" Ơ!" Từ cổng vào tới chỗ hán tử kia đang rèn vũ khí cũng chỉ khoảng năm thước, khẳng định có thể nghe thấy tiếng gõ cửa của ta, sao lại không lên tiếng? Chân mày khẽ nhíu thân người hơi lùi lại phía sau lại ghe mắt qua khe cửa nhìn vào bên trong.
" Leng Keng. "
Bên trong vẫn truyền ra tiếng quai búa đều đặn, dường như hoàn toàn không nghe thấy tiếng gõ cửa của Hạ Ngôn.
"Kẹt. "
Hạ Ngôn định đẩy cửa bước vào, đột nhiên lại nhớ tới lời dặn dò ngày hôm qua của viện trưởng. Đối với nhân vật này phải mười phần kính trọng, nếu không cũng không nể mặt của viện trưởng. Nghĩ tới đó Hạ Ngôn lại thu tay lại.
Hai suy tính một chút, rồi quay qua nhìn thổ cẩu, nói, "Thôi vậy, đành chờ ở nơi này!"
Dứt lời, Hạ Ngôn tiến lên thềm cửa ngồi xuống xếp bằng, thổ cẩu cũng tiến tới bên cạnh Hạ Ngôn ngồi xuống.
Hạ Ngôn nhìn trái phải xung quanh một chút thấy không có gì bất thường sau đó bắt đầu vận chuyển Linh La tâm pháp. Tử vân trong linh hải bắt đầu chậm rãi hấp thu thiên địa linh khí.
Trong kinh mạch và toàn bộ cơ thể Hạ Ngôn những quang điểm linh lực giống như những đàn bướm tung tăng bay lượn. Trong mỗi đường kinh mạch vô số những quang điểm tạo thành những giải như sợi tơ không ngừng uyển chuyển lưu động. Có những nơi hai kinh mạch giao thoa những dải quang điểm này giao thoa rồi hòa hợp vào nhau, sao đó lại tách ra.
Mà tử vân trong linh hải vẫn không ngừng phóng xuất tử khí, không ngưng phình ra rồi lại co lại. Một khi đã tiến vào trạng thái nhập định, Hạ Ngôn dường như cảm giác thời gian ngưng lại. Khi từ trạng thái nhập định tỉnh lại, thì lúc này đã là hoàng hôn rồi.
Thổ cẩu vẫn đang ngồi ngay ngắn bên cạnh Hạ Ngôn, bộ giáng như một lão tăng dường như cũng tiến vào trạng thái nhập định như con người vậy, hai mắt khép hờ không hề lay động!
"Oh!?" Hạ Ngôn đột ngột đứng dậy, "Đã không còn tiếng búa nữa!"
Lại ghé mắt qua khe cửa nhìn vào sân tiểu viện, Hạ Ngôn thấy một đạo bóng đen chợt xuất hiện.
"Két. "
Âm thanh rin rít nhẹ nhàng vang lên, cánh cửa gỗ bị mở tung ra, người đứng đó chính là hán tử khi nãy rèn binh khí trong sân, trên làn da màu cổ đồng vẫn bóng loáng những giọt mồ hôi.
"Khi nãy là ngươi gõ cửa?" Hán tử kia nhìn Hạ Ngôn một chút rồi hỏi.
Hạ Ngôn cười, nói: "Đúng vậy, chính là ta!"
Trong lòng đồng thời cũng thầm nghĩ: "Lại còn hỏi mới vừa rồi! Ta tới nơi này lúc giữa trưa bây giờ đã là hoàng hôn rồi. Vậy là cũng đã qua vài canh giờ rồi còn gì!"
"Ngươi tới đây có chuyện gì?" Hán tử này ánh mắt chợt trở nên ngưng trọng, không có chút khách khí nào hỏi.
Hạ Ngôn liền đi thẳng vào vấn đề: "Ta là đệ tử của viện trưởng học viện Tử Diệp Liễu Vân, ta tới đây để tìm người đoán tạo giúp ta một kiện binh khí"
Vừa nói Hạ Ngôn vừa lấy Bích Thủy Chi Tâm đưa ra trước mặt hán tử.
"Liễu Vân? Đó là bằng hữu của sư phụ ta! Vậy ngươi vào đi!" Hắn tử này gật gật đầu nói, thần sắc hòa hoãn hơn một chút, rồi lui lại phía sau vài bước, đề cửa cho Hạ Ngôn tiến vào trong sân.
Hạ Ngôn và thổ cẩu cùng chậm rãi tiến vào trong sân của tiểu viện.
Xung quanh cái sân này là từng đống các loại binh khí các loại để lẫn lộn lung tung. Nhưng binh khí này phần nhiều là kiếm và đao các loại, nhưng không có vỏ kiếm hay đao, chỉ chất đống lung tung lộn xộn.
Hạ Ngôn cẩn thận nhìn quanh một vòng, trong lòng thầm chấn động.
Những binh khí này xo với những binh khí bán trong các cửa hàng binh khí trên mặt phố phẩm chất tốt hơn rất nhiều. Nhưng ở đây lại coi như là củi đun vậy chất đống khắp nơi. Hạ Ngôn cúi xuống nhìn một chút thanh trường kiếm trong tay của mình, rồi sau đó lại quy sang nhìn nhưng thanh kiếm chất đống dưới đất, cho dù là nhắm mắt nhặt bất cứ một thanh trường kiếm tinh xảo nào ở nơi này cũng hơn hẳn thanh trường kiếm hiện tại của Hạ Ngôn.
"Quả nhiên không không tầm thường!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
"Cũng may sư phụ ta đang ở nhà, ta bây giờ đi gọi sư phụ. Xin ngươi hãy chờ ở nơi này!" Hán tử bất ngờ xoay người lại nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn trên môi nở một nụ cười vội vàng gật đầu, thổ cẩu đi theo bên cạnh Hạ Ngôn cũng gật đầu lia lịa.
"Ai là đệ tử của Liễu Vân vậy?"
Sau thời gian uống hết một chén trà nhỏ, một đạo thanh âm từ nội viện truyền ra.
"Tiên sinh nếu không mang đủ kim tệ, vậy có thể giữ giấy biên nhận, chúng ta sẽ giữ khối hàn thiết này lại trong thời gian một ngày." Nữ nhân trung niên sau khi cân xong xoay người qua cười nói với Hạ Ngôn.
Người bình thường, đâu có ai mang một lúc hơn hai mươi vạn kim tệ ra khỏi nhà?
Cho dù là muốn tới tìm mua khoáng thạch, cũng chẳng mấy ai mang theo nhiều kim tệ như vậy. Nhìn qua nữ nhân trung niên này tuổi tác có vẻ nhiều hơn Hạ Ngôn khoảng mười lăm mười sáu tuổi, hiển nhiên là không phải tộc trưởng của một gia tộc. Hơn hai mươi vạn kim tệ thì cho dù là gia tộc thì cũng khó có thể ngay lập tức xuất ra. Cho nên nàng mới nói với Hạ Ngôn như vậy.
Hạ Ngôn khoát tay, cười nói: "Không cần, ta sẽ trả ngay bây giờ!"
Vừa nói Hạ Ngôn liền lấy từ trong người ra một xấp kim phiêu vàng kim dày!
Mỗi một tấm là một vạn kim tệ!
Nhân viên công tác của Thiên Tinh Các nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt có vẻ bất ngờ. Cho dù là Thiên Tinh Các, bọn họ cũng chưa thấy ai mang theo một lúc hai mươi vạn kim tệ tới đây mua khoáng thạch, mà trên người người này lại mang theo tới hơn một trăm vạn kim tệ.
Hạ Ngôn kiểm đếm một chút, lấy ra hai mươi ba tờ kim phiếu giao cho nữ nhân trung niên, sau đó mang khối thiên nhiên hàn thiết và xấp kim phiếu cất vào trong người.
Ánh mắt kinh ngạc, nữ nhân trung niên tiếp nhận kim phiếu từ tay Hạ Ngôn.
"Đa tạ, ta xin cáo từ!" Hạ Ngôn hít vào một hơi, sau đó nói.
"Hảo! Hoan nghênh tiên sinh lần sau ghé tới Thiên Tinh Các!" Nữ nhân trung niên vẻ mặt tươi cười vội vàng khách khí nói.
Những nhân viên công tác khác đều cung kính hành lễ với Hạ Ngôn.
"Trên người mang nhiều kim phiếu như vậy, trời ơi! Mà tuổi của hắn!"
"Người này liệu có phải công tử trong tứ đại gia tộc của Tử Diệp thành chúng ta?"
"Ta thấy không giống, những công tử trong tứ đại gia tộc ta đều đã gặp qua. Khẳng định không thể lập tức lấy ra nhiều kim phiếu như vậy được!"
Sau khi Hạ Ngôn rời đi, các nhân viên công tác trong Thiên Tinh Các kinh hãi thấp giọng thầm than, nghị luận về Hạ Ngôn. Các nàng hết sức tò mò về thân phận của Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn sau khi ra tới ngoài đường liền tăng hết tốc lực tranh thủ khi trời chưa tối nhanh chóng mang thiên niên hàn thiết trở về. Trong dáng trời chiều thân ảnh Hạ Ngôn như một con báo, rất nhanh lao qua các con phố và ngõ hẻm, trở lại con đường khi nãy vừa đi qua. Qua thời gian một chén trà nhỏ Hạ Ngôn đã từ Thiên Tinh Các trở lại tiểu viện của bằng hữu viện trưởng. Mà lão giả này đã thay một bộ quần áo khác, gọn gàng và đơn giản hơn. Dường như đã chuẩn bị sẵn sàng để động thủ.
"Tiền bối, vãn bối đã mua được thiên niên hàn thiết!" Hạ Ngôn sau khi tiến vào tiểu viện liền lấy ra thiên niên hàn thiết, thái độ cung kính chậm rãi nói.
"Uhm, làm tốt lắm, ngươi muốn dùng Bích Thủy Chi Tâm để đoán tạo một thanh trường kiếm sao?" Lão giả nhìn thanh trường kiếm Hạ Ngôn cầm trên tay một chút rồi nói.
Hạ Ngôn sắc mặt ngưng trọng gật đầu nói: "Đúng vậy, làm phiến tiến bối!"
"Ha ha, không vấn đề gì!" Lão giả khẽ cười, "Vậy, thanh trường kiếm này là làm cho ngươi?"
"Vâng, thưa tiền bối!" Hạ Ngôn cung kính nói!
"Lão gia hỏa sư phụ của ngươi, sao lại có thể yên tâm để ngươi sử dụng vật vô cùng chân quý này chứ? Dùng Bích Thủy Chi Tâm này để chế tạo trường kiếm, nếu để người khác nhận ra, thì hậu quả thật khó nói. Với năng lực của ngươi liệu có thể bảo vệ được chính vũ khí của mình sao?" Lão giả cảm thấy có chút khó hiểu, lắc đầu nói.
Hạ Ngôn mỉm cười, nói: "Người còn, kiếm còn!"
"Hảo! Hảo!" Lão giả ha hả cười sảng khoái, "Ta đã quá lo lắng rồi! Vậy đi ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ! Trước tiên đem thiên niên hàn thiết tạo thành búa rèn!"
"Tiểu huynh đệ ngươi hãy tạm thời trở về đi, một tuần nữa tới đây lấy kiếm! Oh! Không đúng, sáu ngày nữa ngươi trở lại đây đi, công đoạn cuối cũng cần có sự hỗ trợ của ngươi!" Lão giả hưng phấn nói với Hạ Ngôn, ánh mắt chăm chú tập trung vào hàn thiết trên tay Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn sau khi rời khỏi tiểu viện, liền sau đó lại nghe lại những thanh âm quai búa truyền ra từ tiểu viện "Leng Keng.!"
Một tuần sau thần kiếm mới thành!
"Không biết binh khí đoán tạo từ Bích Thủy Chi Tâm sắc bén tới mức nào?!" Trong lòng Hạ Ngôn có chút chờ mong.
"Uhm, vị tiểu thư kia nhường lại cho ta thiên niên hàn thiết, vậy là ta đã nợ nàng một cái nhân tình. Nàng hình như đang gặp chuyện phiền toái. Hơn nữa phụ thân của nàng hình như đã tới tổng hội dong binh phát hành nhiệm vụ rồi, ba ngày sau…!"
Sự việc khi gặp vị tiểu thư nọ ở Thiên Tinh Các lại một lần nữa hiện lên trong đầu Hạ Ngôn.
"Ngày mai ta ghé qua đại sảnh của tổng hội dong binh xem sao. Nếu có thể ta sẽ tiếp nhận nhiệm vụ này, chỉ là rốt cuộc không biết là có chuyện gì!? Hoàn thành được nhiệm vụ này coi như đã trả nàng một món nợ nhân tình kia!" Tốc độ của Hạ Ngôn bỗng tăng lên, thân ảnh như một đạo thiểm điện lao đi trong bầu trời nhá nhem.