Linh La Giới

Chương 166 : Tô gia

Ngày đăng: 20:30 19/04/20


Hạ Ngôn viết một phong thư sau đó dùng một sợi dây buộc phong thư vào cổ của thổ cẩu.

 

Mặc dù trong thành cũng có người đưa thư tín, nhưng với tốc độ của bọn họ, sợ rằng đem được phong thư này tới Ngọc Thuỷ thành cũng mất tới thời gian mười ngày. Khi mang thư hồi âm trở lại vậy là có thể mất thời gian khoảng một tháng.

 

Cho nên suy tính kỹ càng cuối cùng Hạ Ngôn quyết định để thổ cẩu mang thư trở về sau đó sẽ mang thư trả lời của Tiểu Thanh tới đây.

 

Bình thường, nếu dùng xe ngựa đi từ Ngọc Thuỷ thành tới Tử Diệp thành mất bốn ngày mới tới nơi. Nhưng với tốc độ của thổ cẩu sau khi biến thân thì chỉ cần trong một buổi sáng là tới nơi rồi!

 

"Nhớ kỹ, vạn lần không được làm mất phong thư này, sau khi trở về Hạ gia mang phong thư này trao cho tộc trưởng Hạ Phi Long. Sau khi tộc trưởng xem thư sẽ an bài cho ngươi cùng Tiểu Thanh tới nơi này, trên đường đi ngươi phải phụ trách an toàn của nàng, biết chưa!?" Hạ Ngôn lại dặn dò thổ cẩu thêm một lần nữa.

 

Thổ cẩu gật gật mạnh đầu, linh trí của nó rất cao, trí lực không kém so với một người bình thường, hiển nhiên là hiểu rõ ý tứ của Hạ Ngôn.

 

"Tốt lắm, ngươi đi đi!" Hạ Ngôn khoát tay, nói.

 

"Xoát!"

 

Thổ cẩu hoá thành một cái bóng mờ nhạt màu đen, dưới ánh mặt trời chói trang của buổi ban mai, thân nảh dần biến mất trên con phố phía xa xa.

 

Còn Hạ Ngôn thì trở vào trong tiểu viện mà hắn mới mua được, lấy ra thanh trường kiếm, đứng bất động ở giữa sân.

 

Thiên, địa, nhân!

 

Hơi thở của Hạ Ngôn ngày càng nội liễm, ngày càng yếu ớt mỏng manh. Cuối cùng gần như hoàn toàn biến mất. Nếu như lúc này có người tiến vào trong sân viện, sợ rằng ngay lập tức cũng không để ý thấy Hạ Ngôn. Lúc này Hạ Ngôn dường như đã hoà nhập vào thiên địa xung quanh, thành một bộ phận của tự nhiên. Dường như đã biến thành cỏ cây hết sức tự nhiên, vô cùng khó phân biệt.

 

Nếu là trong Tội Ác Sâm Lâm nếu có thể duy trì trạng thái như lúc này thì những dã thú bình thường cho dù đứng bên cạnh cũng không thể phát hiện sự tồn tại của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đã tiến vào một trạng thái vong ngã.

 

Hạ Ngôn đứng yên bất động, nhưng trong đầu không ngừng diễn luyện một bộ kiếm kỹ, người khác nhìn vào không thể thấy một điểm bất thường nào.

 

"Kiếm kỹ khi diễn luyện trong đầu tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với khi thi triển ra. Khi thi triển kiếm kỹ có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng, tỷ như lực cản của không khí. Trong không khí cũng có lực cản, kiếm kỹ thi triển ra càng nhanh thì lực cản đó càng lớn. Chỉ có diễn luyện trong đầu thì bộ kiếm kỹ mới phát huy toàn bộ uy lực của nó!"

 
"Tốt!" Hạ Ngôn gật đầu cười nói.

 

Tên hộ vệ này rất nhanh tiến vào trong.

 

Phủ viện của Tô gia cũng không phải là lớn, Hạ Ngôn ước lượng qua một chút thì thấy phủ viện này gấp khoảng năm sáu lần cái tiểu viện mà hắn mới mua. So với phủ viện của các gia tộc bình thường thì nhỉnh hơn một chút. Bất quá Tô gia cũng chỉ là một tiểu gia tộc, trong gia tộc cũng không có nhiều người. Trong phủ viện này cũng chỉ có vài người ở.

 

Đứng trước đại môn một lúc, Hạ Ngôn nghe được tiếng bước chân của nhiều người từ trong viện môn truyền ra. Xem ra bây giờ đi ra không chỉ có tên hộ vệ vừa vào thông báo.

 

Hạ Ngôn nhìn qua đại môn, quả nhiên đi ra đầu tiên là một lão giả mặc hoa phục. Lão giả này sau khi đi ra nhìn Hạ Ngôn một chút, rồi cũng không dừng lại mà lại nhìn qua trái, rồi qua phải.

 

Rồi sau đó xoay người lại hỏi tên hộ vệ:" Ngươi có dong binh tới tiếp nhận nhiệm vụ! Người đâu?"

 

Tên hộ vệ kia vội vàng chỉ vào Hạ Ngôn, rồi nói: "Lão gia, chính là hắn, hắn chính là dong binh tới tiếp nhận nhiệm vụ!"

 

"Lão gia, người xem, trước ngực hắn có đeo thẻ bài!" Tên hộ về chỉ về phía Hạ Ngôn nói.

 

"Hả?" Lão giả ánh mắt chợt lóe, một lần nữa quay lại nhìn Hạ Ngôn, quả nhiên nhìn thấy thẻ bài thân phận dong binh, "Dong binh?"

 

"Nhất cấp dong binh?" Lão giả ánh mắt đầu tiên là sáng ngời, nhưng rất nhanh sau đó lại trở nên tối sầm, một dong binh nhất cấp hiển nhiên là không như mong muốn của lão.

 

"Đây là Tô gia chủ sao?" Hạ Ngôn ôm quyền cười nói.

 

Lão giả mặc dù không được hài lòng, nhưng vẫn ôm quyền cười cười nói: "Đúng vậy, ta là Tô Cách, tiên sinh, mời vào!"

 

Mặc kệ ra sao, ít nhất cũng có dong binh dám tiếp nhận nhiệm vụ này. Đã ba ngày qua, ngay cả một dong binh cũng chưa thấy tới, trong lòng Tô Cách hiển nhiên là vô cùng lo lắng.

 

Hạ Ngôn gật đầu với Tô gia chủ sau đó liến hướng đại môn tiến tới.