Linh La Giới
Chương 278 :
Ngày đăng: 20:31 19/04/20
Hạ Ngôn mở bọc hành lý bên người thoáng tìm một chút liền tìm được hai hộp gấm đựng Khí Huyết Đan kia.
Triệu Mạnh cùng Trương Long vẫn chưa nhìn thấy những vật phẩm bên trong bọc hành lý của Hạ Ngôn. Những đan dược này đều được cất trong hộp gấm và hộp ngọc, kim phiếu tuy rằng được vứt tùy ý trong bọc hành lý, nhưng Trương Long cùng Triệu Mạnh cũng không có đưa tầm mắt đi nhìn vào bọc hành lý của Hạ Ngôn.
"Khí Huyết Đan chữa thương mặc dù hiệu quả phi phàm. Tuy nhiên đây dù sao cũng chỉ là Khí Huyết Đan nhất phẩm, cũng không biết có thể nhanh chóng chữa khỏi thương thế cho Trương Long hay không. "
Hạ Ngôn trong lòng cũng không chắc chắn lắm.
Tuy nhiên, mặc kệ như thế nào, sau khi sử dụng Khi Huyết Đan, thương thế của Trương Long khẳng định sẽ tốt hơn.
- Dược phẩm ta đã nấu xong rồi, Trương Long! Mau uống thuốc đi.
Bạch Nhị mới vừa rồi đi chuẩn bị thuốc, bước nhanh tiến vào, trên mặt lộ ra biểu tình rạng rỡ.
Đã rất nhiều ngày trôi qua, Bạch Nhị cùng chưa từng cười. Mấy ngày vừa rồi vì trị liệu thương thế cho Trương Long, Bạch Nhị cùng là hao tâm tổn lực quá độ. Với tính cách vui tươi lạc quan của nàng, hẳn là nụ cười luôn đọng trên môi mới phải.
Nhưng Trương Long cùng Triệu Mạnh những ngày gần đây hầu như không thấy vẻ mặt Bạch Nhị tươi cười, cho dù là cười, cũng rất miễn cưỡng. Đa số thời gian khuôn mặt Bạch Nhị cùng đều sầu lo lắng.
Hôm nay Hạ Ngôn đến, Bạch Nhị mới trở lại vẻ tươi cười thư thái trước kia, nụ cười vẫn đang nở trên môi.
-Ừ!
Trương Long lên tiếng.
Hạ Ngôn nhìn thấy dược phẩm mà Bạch Nhị bê tới chỉ là một bát nước thuốc màu đen, một cỗ hương vị đặc biệt chậm rãi lan tỏa trong không khí.
"Chờ Trương Long uống xong bát thuốc này, ta mới đưa đan dược này ra. " Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng:
"Có lẽ dược phẩm phối hợp với đan dược sẽ có hiệu quả tốt hơn cũng không biết chừng. "
Dược phẩm trong bát cũng không nhiều, Trương Long uống một hơi liền cạn. Hương vị mặc dù không dễ chịu, tuy nhiên Trương Long cũng chưa từng nhăn mày nhăn mặt một lần.
- Hạ Ngôn! Ca ca ta hắn là sắp trở lại rồi. Tối nay ngươi. bằng không ta dẫn ngươi tới tửu lâu nghỉ lại đi.
Bạch Nhị nhìn ngôi đình rách nát một chút rồi nói, đây vốn chỉ là một ngôi từ đường đã bị bỏ hoang, vẻ mặt nàng lại chợt hơi hơi ửng đỏ, nhìn lúc này phi thường xinh đẹp đáng yêu.
- Chờ Bạch Hoa trở về năm người chúng ta cùng tới tửu lâu ở đi.
Hạ Ngôn cười nói với Bạch Nhị.
Hạ Ngôn cùng không thiếu tiền, nhìn thấy đám người Trương Long ở nơi này, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không keo kiệt một chút tiền bạc này.
Ở tửu lâu có thể xài hết bao nhiêu tiền? Cho dù mua một tiểu viện tốt một chút cũng chỉ mấy ngàn kim tệ. Khi mấy người Bạch Nhị bán tiểu viện cũ kia đi, khẳng định sẽ cần phải mua lại một cái khác.
-Hả?
Nghe vậy, Trương Long giật mình, miệng mở lớn hô to một tiếng.
- Ha ha ha! Hạ Ngôn huynh đệ! Ngươi xem này, thật tốt quá! Chà chà, đan dược này rất thần kỳ rồi. Ta hiện tại bước đi cũng không có vấn đề gì.
Trương Long thử bước đi mấy bước, tuy nhiên vẫn còn có chút không vững.
Bất quá đám người Triệu Mạnh, Bạch Nhị, Bạch Hoa đều kinh ngạc nhìn Trương Long tự do hoạt động, trong lúc nhất thời không biết nên nói điều gì.
- Đi! Chúng ta tim một tửu lâu ăn một bữa thật no trước đã, sau đó ở lại một chỗ nào đó, ngày mai nói chuyện sau.
Hạ Ngôn cười nói với mấy người.
- Tốt!
Mấy người đều gật mạnh đầu.
Năm người cùng rời khỏi căn miếu đổ nát.
Mà những dân du cư này chờ sau khi mấy người rời đi, mới bắt đấu nghị luận.
Bọn họ tuy rằng nghèo khổ, nhưng cùng không ngốc, bọn họ cũng biết vừa rồi là chuyện gì xảy ra.
Bọn họ đều biết người mới tới hôm nay rất lợi hại, hơn nữa dường như rất có tiền. Xuất ra khỏa đan dược gì đó không ngờ lập tức cứu sống một người sắp phải chết.
Theo những người này thấy Trương Long chính là sắp phải chết.
Năm người Hạ Ngôn đi tới chính là tửu lâu Bạch Nhị ở, quy mô cũng không lớn, tuy nhiên không gian bên trong cũng không tệ lắm.
Bởi vì đã qua thời gian ăn cơm, trong tửu lâu không còn khách khứa gì. Năm người Hạ Ngôn tìm một bàn gần cửa sổ rồi theo thứ tự ngồi xuống. Mọi người đều rất hào hứng.
- Ta muốn uống một ngụm rượu thật lớn, ăn một khối thịt thật to.
Trương Long kích động nói.
Tiểu nhị tửu lâu vội vàng chạy lại chờ mấy người gọi món ăn.
- Hạ Ngôn, ngươi gọi thức ăn đi!
Bạch Nhị đưa thực đơn cho Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn tiếp nhận thực đơn, tùy ý nhìn một chút. Đều là đồ ăn giá cả có chút bình dân. Đa số đều là mấy chục tiền đồng. Món đắt tiền nhất cũng chỉ mấy ngân tệ.
Hạ Ngôn trực tiếp khép thực đơn lại, nói với tiểu nhị:
- Trong tửu lâu của ngươi chuyên nấu những món gì, mỗi một món đều đưa lên một phần.
Tiểu nhị vừa nghe xong còn tưởng rằng lỗ tai mình nghe lầm, chớp chớp mắt nhìn Hạ Ngôn một chút, sau khi xác định không phái mình nghe sai, lúc này mới rất nhanh lên tiếng đáp ứng. Rồi sau đó vội vàng xoay người rời đi.