Linh La Giới

Chương 279 :

Ngày đăng: 20:31 19/04/20


Tiểu nhị vừa rời đi, bốn người Bạch Hoa đều hai mặt nhìn nhau kinh hoảng.

 

- Buổi sáng ta ở Đại sảnh Dong Binh ăn một chút cơm, từ lúc đó đến bây giờ cũng chưa có ăn gì. Vừa rồi thấy chiêu bài đồ ăn quán bọn hắn dường như cùng không tệ. Đơn giản mỗi một món cũng phải một phần.

 

Hạ Ngôn cười giải thích.

 

- Những đồ ăn đó cũng khá rẻ, các ngươi đừng nhìn ta như vậy được không?

 

Vốn sau khi Hạ Ngôn nói xong câu đầu tiên, cũng không định nói tiếp. Tuy nhiên khi hắn nhìn thấy ánh mắt mọi người nhìn mình, không kìm nổi lại bổ sung một câu.

 

Thực ra Hạ Ngôn cùng không chú ý nhiều lắm đến thức ăn. Đương nhiên bất cứ đồ ăn gì có hương vị ngon đều thích.

 

Bởi vì lúc này đã không còn nhiều khách ăn cơm. Cho nên thức ăn Hạ Ngôn gọi rất nhanh đều được tiểu nhị bưng lên, đầy một bàn thức ăn, hương vị lan tỏa tràn ngập trong không khí

 

"Nếu Thổ cẩu ở nơi này chỉ sợ một bàn thức ăn này cũng không đủ cho mình nó ăn. Cũng không biết Tiểu Thanh hiện tại sống như thế nào, từ khi rời thành Tử Diệp đến giờ cũng sắp được nửa tháng rồi. "

 

Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ.

 

- Bạch Hoa đại ca, Bạch Nhị!

 

Năm người Hạ Ngôn đang ăn uống thoải mái, từ ngoài cửa tiến vào mấy người, sau đó một giọng nói truyền đến.

 

Năm người ngừng tay ngoảnh mặt nhìn lại.

 

- Ha ha! Các vị đại ca đều đang ăn cơm sao, vốn ta còn muốn mời mấy vị ăn cơm tối Ngày hôm qua ta cũng đã nói với Bạch Nhị muội muội rằng hôm nay phải cùng nhau ăn cơm tối đó.

 

Một người trẻ tuổi nhất trong mấy người mới vào, tầm trên dưới hai mươi tuổi cười nói với mọi người. Nhìn trang phục dường như cũng không phái bình dân thông thường. Hơn nữa phía sau còn đi theo mấy tên hộ vệ.

 

- Thì ra là Hoàng Lập Nghiệp Hoàng công tử!

 

Bạch Hoa đứng lên hơi ôm quyền chào hỏi Hoàng Lập Nghiệp.

 

-Bạch Hoa đại ca!

 

Hoàng Lập Nghiệp cùng ôm quyền đáp.

 

Hoàng Lập Nghiệp này thực ra cũng rất khách khí.

 

-Ồ?

 

Đồng tử Hoàng Lập Nghiệp hơi co rụt lại một chút, vẻ kinh ngạc nhìn về phía Trương Long:

 

- Trương Long đại ca! Thương thế của ngươi khỏi rồi sao? Hoàng Lập Nghiệp cũng biết Trương Long bị thương:

 

- Ta nghe Bạch Hoa đại ca nói ngươi bị thương rất nặng, hiện tại xem ra dường như khí sắc rất tốt đấy chứ, ha ha!
Hiện tại Hạ Ngôn mời, hắn quả thật có ý buông bỏ chức nghiệp dong binh.

 

- Nếu mọi người không có ý kiến, chúng ta sẽ tới Hạ gia làm việc. Bạch Hoa dừng lại một chút. liền hạ quyết định nói.

 

-Tốt!

 

Nghe Bạch Hoa quyết định, Hạ Ngôn gật đầu.

 

" Tới Hạ gia, Hạ Ngôn sớm muộn gì cũng sẽ quay về Hạ gia. Đến lúc đó có thể thường xuyên gặp mặt rồi"

 

Bạch Nhị thầm nghĩ trong lòng, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười đáng yêu.

 

Hạ Ngôn cùng mấy người Bạch Hoa ở lại thành Hoa Thanh hai ngày, sắp rời thành Hoa Thanh đi, sau này có thể sẽ rất ít khi quay về. Mấy người Bạch Hoa cùng cảm thấy có chút lưu luyến.

 

Sau đó, Hoàng Lập Nghiệp kia cũng biết mấy người Bạch Hoa sắp rời khỏi thành Hoa Thanh đi thành Ngọc Thủy, lại đặc biệt chuẩn bị yến hội, nói là tiễn đưa mấy người. Hoàng Lập Nghiệp cùng không có bởi chuyện Bạch Nhị mà cừu thị Hạ Ngôn. Hơn nữa, hắn còn nhân lúc một mình ở bên cạnh Hạ Ngôn liền đề nghị Hạ Ngôn chiếu cố Bạch Nhị thật tốt

 

Bởi vì những lời nói và việc làm đó của Hoàng Lập Nghiệp, Hạ Ngôn thật sự nhìn Hoàng Lập Nghiệp với một ánh mắt khác xưa. Hoàng Lập Nghiệp này là một người có thể giao hảo. Ngoài miệng tuy không nói gì, nhưng Hạ Ngôn lại thẳm ghi nhớ người này trong lòng. Tương lai nếu có cơ hội, bọn họ hẳn là còn có thể gặp lại.

 

Thành Hoa Thanh cách thành Ngọc Thủy cùng không tính quá xa!

 

Cho đến ngày thứ ba, Hạ Ngôn mới chia tay mấy người Bạch Hoa.

 

Hạ Ngôn đi về phía đông tới thành Càn Khôn, mà mấy người Bạch Hoa thì đi tới thành Ngọc Thủy.

 

Trước khi chia tay, Hạ Ngôn đưa cho Bạch Hoa một phong thơ và một vạn kim phiếu. Bạch Hoa cùng không có cự tuyệt. Hắn biết Hạ Ngôn cũng không cần một vạn kim tệ. Tới thành Ngọc Thủy bọn họ quả thật cùng cần mua một tiểu viện để ở.

 

Lúc này đi tới Hạ gia làm việc, đám người Bạch Hoa trong lòng đã hạ một quyết định, về sau bọn họ chỉ đi theo Hạ Ngôn. Bất kể Hạ Ngôn yêu cầu bọn họ làm việc gì, bọn họ cũng sẽ không cự tuyệt.

 

Nếu bằng không, Bạch Hoa cũng sẽ không tiếp nhận một vạn kim phiếu này. Đương nhiên, Hạ Ngôn lại không nghĩ nhiều như vậy.

 

Sau khi chia tay, Hạ Ngôn ra khỏi cửa đông thành, nhanh chóng chạy về phía thành Càn Khôn. Hạ Ngôn cũng không có đi xe ngựa từ trong thành. Với thực lực hắn bây giờ cho dù chạy tốc độ cao không nghỉ, linh lực cùng có thể duy trì một thời gian rất lâu, so với đi xe ngựa nhanh hơn nhiều.

 

Phải biết rằng, tốc độ khôi phục linh lực của Hạ Ngôn nhanh hơn rất nhiều so với người tu luyện bình thường. Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn từng phát sinh một lần lột xác.

 

Quãng đường xe ngựa phải đi suốt một ngày. Hạ Ngôn chỉ cần hai ba canh giờ mà thôi. Nếu linh lực tiêu hao nhiều, Hạ Ngôn liền nghỉ ngơi một lát khôi phục linh lực là được.

 

Đến hoàng hôn ngày thứ tư, Hạ Ngôn đến cửa thành Càn Khôn. Làm thủ tục qua loa thông qua thành phòng, Hạ Ngôn tiến vào trong thành.

 

Thành Càn Khôn cùng là chủ thành giống như thành Tử Diệp, trong thành vô cùng náo nhiệt.

 

Sau khi dò hỏi vị trí Học Viện Càn Khôn, Hạ Ngôn liền nhanh chóng chạy đi.