Linh La Giới

Chương 494 : Bá đạo, vậy thì thế nào

Ngày đăng: 20:35 19/04/20


Thiếu gia này sắc mặt cực kỳ âm trầm, trong hai mắt chớp động hung quang làm người ta sợ hãi. Còn hai gã tân khách Miêu gia kia, lúc này trong lòng cũng vô cùng nghi hoặc. Vị thiếu gia chỗ gia tộc bọn họ là cái hạng người gì, bọn họ đương nhiên rõ ràng.

 

Nếu như bình thường đụng tới nữ nhân xinh đẹp như Bạch Nhị, nếu không lên đùa giỡn vài câu, vậy tuyệt đối có thể nói là không bình thường. Mà biểu hiện của thiếu gia lúc này, làm hai người bọn họ không nắm bắt được ý nghĩ.

 

- Bạch Nhị tiểu thư?

 

Người thanh niên họ Phong kia nhăn mày lại, nhìn Bạch Nhị ngực không ngừng phập phồng, hắn xác thật không nghe nói qua cái tên Bạch Nhị này, trong lòng thầm nghĩ:

 

"Chẳng lẽ là tiểu thư một đại gia tộc? Không đúng, trong thiếu gia tiểu thư mấy đại gia tộc thành Tử Nguyệt, tuyệt đối không có một người gọi là Bạch Nhị. Dù cả gia tộc hạng hai, hạng ba, cũng không có gia tộc họ Bạch."

 

- Ha ha, Bạch Nhị tiểu thư, cô không sao chứ? Hai tên phế vật bọn chúng có làm cô sợ không?

 

Thiếu gia kia ánh mắt lóe lên, ánh mắt nhìn Bạch Nhị, giọng nói ôn hòa:

 

- Ta là Miêu Hoa, phụ thân ta là tộc trưởng Miêu gia. Phụ thân thường nói với ta, cuộc đời này không thể may mắn gặp được điện chủ đại nhân, thật là hối hận cả đời.

 

Miêu Hoa nói xong câu cuối, tràn đầy tiếng thở dài, lắc lắc đầu nói. Phụ thân hắn là tộc trưởng một gia tộc hạng hai, ở tình huống bình thường xác thật không có tư cách gặp điện chủ Thánh điện.

 

Khi đó Cam gia còn là một trong ba đại gia tộc thành Tử Nguyệt, đắc tội Hạ gia, bị Hạ Ngôn sử dụng thủ đoạn trực tiếp đuổi ra khỏi thành Tử Nguyệt. Lúc người Cam gia gây sóng gió cùng bọn người Bạch Nhị, Bạch Hoa ở tửu lâu Vịnh Nguyệt, Miêu Hoa này vừa lúc ở đó, cho nên hắn biết mấy người Bạch Nhị là bằng hữu của Hạ Ngôn, đồng thời ấn tượng khắc rất sâu.

 

Lúc này thấy hai tân khách gia tộc lại dám ra tay với Bạch Nhị, hắn đương nhiên đứng ra quát ngừng lại. Nếu như đắc tội Bạch Nhị từ đó đắc tội Hạ Ngôn, vậy chỉ sợ gia tộc bọn họ cũng sẽ giống như Cam gia, bị ép rời khỏi thành Tử Nguyệt. Hơn nữa có người nói sau khi Cam gia rời thành Tử Nguyệt, tất cả trưởng lão gia tộc đều bị đánh chết. Cho đến giờ, vẫn không tra ra chân tướng chuyện này.

 

Phụ thân hắn từng phỏng đoán, nói rất có thể chuyện này là do điện chủ Hạ Ngôn một tay bày ra. Nếu như không, làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?

 

Cam gia vừa mới rời thành Tử Nguyệt, làm sao lại xuất hiện linh thú lợi hại? Sớm không xuất hiện, trễ không xuất hiện, hết lần này tới lần khác lại xuất hiện lúc này, lại còn cứ một mực giết hại cường giả cảnh giới Linh Sư trở lên trong Cam gia.

 

Đương nhiên, bọn họ cũng không dám tùy tiện bàn luận chuyện này.

 

Bạch Nhị nhìn hai thanh niên hạ lưu kia, đôi mắt mỹ lệ trợn tròn. Hai tên khốn này, thiếu chút nữa liền.

 

- Bạch Nhị tiểu thư cô thấy xử lý hai tên này thế nào mới thỏa mãn đây?

 

Miêu Hoa thấy Bạch Nhị còn có lửa giận, lập tức cười nói. Người thanh niên họ Phong cùng họ Hoa kia, đã sớm mặt vàng như đất.

 

"Cái gì, nàng ta là bằng hữu Điện chủ? Làm sao có thể chứ?"

 
 

- Được, vậy để bọn họ tự chặt một tay đi.

 

Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn về phía ba người, nói với Miêu Hoa:

 

- Hai người bọn họ là người của gia tộc ngươi sao?

 

- Hồi bẩm điện chủ đại nhãn, bọn họ là tân khách gia tộc chúng ta. Ôi, chúng ta cũng không ngờ tới bọn họ lại là người như vậy. Điện chủ đại nhân, ngài muốn xử lý bọn họ thế nào? Không cần ngài ra tay, ta sẽ xử lý bọn họ theo ý ngài!

 

Lúc này Miêu Hoa biểu thị ra phong phạm quân pháp không nể tình thân, không chỉ không có ý muốn cầu xin cho hai người kia, còn rất quả quyết biểu thị sẽ làm thay cho hắn.

 

- Được!

 

Cuối cùng Hạ Ngôn cũng gật đầu với Miêu Hoa

 

- Sau khi trở về, mỗi người chặt một cánh tay. Ừm, nếu ngày mai ta còn phát hiện bọn họ đều còn nguyên hai cánh tay. Ha ha, vậy hậu quả ngươi cũng đã biết?

 

- Điện chủ đại nhân yên tâm, chuyện này cứ đặt trên người ta.

 

Miêu Hoa ưỡn ngực nói, biểu thị không có bất kỳ vấn đề gì.

 

- Bạch Nhị, vậy chúng ta đi thôi, huynh tìm muội có chút chuyện.

 

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Bạch Nhị, nói.

 

- Ồ, được rồi.

 

Bạch Nhị gật đầu một cái, ánh mắt chuyển động, hai người đi ra ngoài tửu lâu.

 

Sau khi Hạ Ngôn cùng Bạch Nhị rời đi, Miêu Hoa mới lau mồ hôi trên đầu, thầm nghĩ:

 

"Điện chủ đại nhân càng thêm đáng sợ hơn ta gặp lần trước. Hắn đứng trước mặt ta, ta lại có một cảm giác không dám thở mạnh. Phụ thân nói không sai mà. Tân điện chủ của chúng ta tuy rằng trẻ tuổi, nhưng phải lợi hại hơn những điện chủ trước đây nhiều lắm."