Linh La Giới

Chương 495 : Cực kỳ hâm mộ

Ngày đăng: 20:35 19/04/20


Hạ Ngôn mang theo Bạch Nhị rời tửu lâu, liền tới chỗ Bạch Nhị ở. Giao Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan cho nàng, lại căn dặn phương pháp sử dụng vật phẩm này xong, sau đó mới rời đi.

 

Trước đó, Tiểu Thanh, Viên San, Tô Cầm còn có Tam trưởng lão Hạ gia Hạ Trường Hà, tổng cộng bốn người đều sử dụng Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan, bọn họ cũng không có bất kỳ vấn đề gì, cho nên Hạ Ngôn cũng có thể yên tâm rời đi.

 

Đến tối, Hạ Ngôn dùng bữa với các nàng Tiểu Thanh, sau Hạ Ngôn cũng không trở lại trạch viện Hạ gia, mà là đi Thánh điện. Thời gian này Hạ Ngôn cũng không xuất hiện ở Thánh điện, lần này trở lại Tử Nguyệt tự nhiên phải đi Thánh điện nhìn xem. Mặc kệ thế nào, hiện tại hắn đảm nhiệm chức vị điện chủ Thánh điện.

 

Bên trong một gian phòng ở Thánh điện, Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trên giường, trong đầu không ngừng hiện lên bộ phận thứ hai Linh La tâm pháp. Đối với Linh La tâm pháp, Hạ Ngôn đã sớm đọc thuộc, chỉ là đến giờ vẫn không thề nào phát huy ra uy lực của tâm pháp.

 

"Xem ra năng lực của bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai này, chủ yếu là cắn nuốt linh lực bên ngoài. Hiện tại ta đã mò ra đầu mối, thế nhưng không cách nào chạm tới trung tâm tâm pháp. Hiện tại ta cắn nuốt linh lực, chỉ có thể dùng khôi phục linh lực tiêu hao trong cơ thể không có nhiều trợ giúp với việc tăng lực lượng bản thân."

 

"Ừm, con đường tu luyện không thể chỉ vì cái trước mắt, thế nhưng hiện tại ta đã sắp tới ngày tỷ đấu sinh tử với Vương Đông Cực. Nếu không thể lĩnh ngộ bộ phận tâm pháp thứ hai, cũng không thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng, chỉ sợ ta không phải đối thủ của Vương Đông Cực. Vương Đông Cực tất nhiên sẽ nhân cơ hội đánh chết ta!"

 

Hạ Ngôn nhập định hai canh giờ, liền chậm rãi mở mắt, trong lòng thầm nghĩ, trong mắt chớp sáng hào quang, sau đó dần dần khôi phục bình thường.

 

"Bình cảnh. Hiện tại. ta đang ở trên bình cảnh tu luyện!"

 

Thở ra một hơi, Hạ Ngôn đứng dậy rời giường, đi tới cạnh cửa sổ nhìn hoa viên bên ngoài

 

Hạ Ngôn rất rõ ràng, hiện tại dù hắn chỉ nhập định tại chỗ cũng sẽ không có nhiều chỗ tốt cho hắn lĩnh ngộ đột phá. Người tu luyện bình thường, cả đời cũng không thể đột phá bình cảnh tu luyện, đó không phải họ không cố gắng, mà là đột phá cũng không đơn giản là tĩnh tọa nhập định là được.

 

Ba ngày sau, mặt trời rực rỡ, gió thổi lướt qua mặt, ở cửa Nam Thánh thành, mấy bóng người dần dần trở nên rõ ràng.

 

- Hạ Ngôn, đây là Thánh thành sao. Hì hi, muội ở thành Tử Nguyệt đã hơn nửa năm, còn mới lần đầu đi vào Thánh thành đó.

 

Bạch Nhị một thân áo dài màu trắng, tóc buộc cao, trên dung mạo thanh lệ mang theo một nụ cười như trẻ nhỏ, nhảy nhót đi trước đoàn người. Phía sau Bạch Nhị là Hạ Ngôn, còn có Tiểu Thanh, Viên San, Tô Cầm. Bốn cô gái mặc quần áo màu sắc khác nhau, thế nhưng mỗi một người đều có thể làm bất kỳ nam nhân nào nghiêng ngả.

 

Năm người đi từ thành Tử Nguyệt đến Thánh thành, cũng không sử dụng linh lực phi hành. Lộ trình, từ thành Tử Nguyệt đến Thánh thành chỉ có mấy chục dặm, chút khoảng cách đó dù là đi bộ, cũng không mất nhiều thời gian.

 

Bạch Nhị đã sớm muốn tới Thánh thầnh, thế nhưng bởi vì thực lực của nàng quá yếu, không phù hợp điều kiện đi vào Thánh thành, cho nên vẫn không thể thỏa nguyện. Hôm nay rốt cuộc có thể được như mong muốn, nhưng còn có Hạ Ngôn theo cùng các nàng.

 
Lão Đinh kia kêu là không nói, nhưng mà vẫn không nhịn được bỏ thêm một câu. Ánh mắt những người khác cũng dị dạng, trong lòng mang đủ tâm tư, đố kỵ Hạ Ngôn tốt số.

 

- Đường phố Thanh thành này còn muốn rộng hơn cả thành Tử Nguyệt nữa!

 

- Các người xem, đó là Đại Linh Sư, trước ngực hắn là huân chương dong binh. Hì hì, ta có thể cảm nhận được dao động linh lực trên người bọn họ.

 

- Tiểu Thanh muội muội, sao muội lại không nói gì vậy chứ?

 

Hạ Ngôn cùng các cô gái vào thành, tự nhiên thu hút ánh mắt không ít người. Nhất là bốn cô gái, mỗi người xinh đẹp động lòng người, dù là những tên một lòng tu luyện này, cũng sợ không nhịn được động tâm.

 

- ừm. Chúng ta đi Trân Bảo Các xem!

 

Hạ Ngôn nghe chúng nữ líu ríu, trên mặt lơ đãng lộ ra vẻ cười khổ, sau đó xoay người nói với các nàng.

 

- Trân Bảo các? Chỗ đó có bán thứ gì?

 

Bạch Nhị lập tức hỏi ngay.

 

- À, là một ít đồ trang sức, son phấn. nữ nhân thường dùng.

 

Hạ Ngôn cũng chỉ nghe nói qua Trân Bảo Các ở Thánh thành, hắn chưa bao giờ đi qua đó. Trân Bảo Các chỉ buôn bán ở Thánh thành, kiếm tiền của các nữ quyến gia tộc trong thành.

 

Thánh thành có rất nhiều gia tộc, nữ quyến trong gia tộc bình thường thích nhất là trang điểm cho mình, Trân Bảo Các này là chỗ các nàng thường đi lại nhất. Sở dĩ Hạ Ngôn biết nơi này, cũng là vô ý thấy qua, nhưng trước kia hắn cũng không đi vào.

 

- Chúng ta đều tới đó, nhìn xem rốt cuộc bán cái gì, nếu có trang sức xinh đẹp, chúng ta có thể mua một ít về đeo.

 

Lúc này Tô Cầm tiếp lời.