Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1305 : Đặt cược (1)
Ngày đăng: 01:55 22/04/20
- Đi mòn gót giày không thấy, Quỷ Sát Dương Quá, không ngờ ngươi còn dám xuất hiện. Lần này ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.
Trong một đình viện khác, tiếng phẫn nộ của Tuyệt Linh Vương vang lên. Bàn tay đập xuống mặt bàn đá, chiếc bàn đá lập tức vỡ nát.
- Tuyệt Linh Vương, hiện tại trong thành Cự Giang không được động thủ. Chúng ta cũng không có cách nào động vào tiểu tử kia được.
Bên người Tuyệt Linh Vương, Bạch Vạn Tượng cũng vô cùng tức giận nói.
- Thực lực tiểu tử kia cũng khó đối phó.
Khoái Kiếm Vương cũng ở trong đó, sắc mặt ba người lúc này vô cùng khó coi.
- Hiện tại không thể động thủ, ba ngày sau tiểu tử kia chắc hẳn sẽ rời khỏi thành Cự Giang, đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ không để cho hắn chạy trốn.
Tuyệt Linh Vương lạnh nhạt nói, sát ý trong mắt đậm đặc. Hắn khổ sợ gây dựng Tuyệt Linh Tông, thế nhưng hiện tại lại suy tàn. Không giết Dương Quá kia mối hận trong lòng hắn khó mà tiêu tán.
Thời gian trôi qua cực kỳ nhanh chóng, giống như cát chảy, đảo mắt đã qua hai ngày.
Phù.
Trong phòng, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du thu lại, từ trong cơ thể thở ra một ngụm trọc khí. Hai ngày điều tức, thể xác và tinh thần hắn đều đã được điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.
Một lát sau, Lục Thiếu Du hộ tống ba phụ tử Hoàng gia dạo phố. Ngày mai là ngày thi đấu, Lục Thiếu Du cũng không có ý định điều tức cho nên ra ngoài thư giãn một chút.
Trên đường, tỷ muội Hoàng gia một trái một phải đi cạnh Lục Thiếu Du, khiến cho người khác không khỏi chú ý. Hoàng Đan xem như đối với thành Cự Giang là người quen thuộc nhất cho nên luôn miệng giới thiệu mỗi con đường mà mấy người đi qua. Nhị nữ này cũng thi thoảng ghé vào một ít cửa hàng trên đường xem xét một ít đồ trang sức.
Một lát sau, bên ngoài một điểm đặt cược, Hoàng Chí Lương dừng chân bên ngoài, dường như cực kỳ động tâm.
- Hoàng gia chủ, ngươi cũng có hứng thú sao?
Hoàng Đan nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
- Không tính là thiệt thòi. Hoàng Đan tiểu thư không ngại nói cho ta nghe một chút xem, nàng định đặt vào cửa nào?
Lục Thiếu Du nói.
- Ta định đặt cho Thánh Nữ Thiên các cùng với tiên sinh và người cùng tên với tiên sinh, tổng cộng ba người. Không biết tiên sinh định đặt như thế nào? So với ta thì tiên sinh càng rõ ràng hơn thực lực bọn họ, ta nghe theo tiên sinh.
Hoàng Đan mỉm cười, thấp giọng nói.
Lục Thiếu Du khẽ cười, nhãn lực của Hoàng Đan coi như không tệ, bất quá có một ít người che dấu thực lực. Dựa vào thực lực của nàng còn không có cách nào nhìn ra. Ánh mắt nhìn qua tỷ lệ đặt cược, Lục Thiếu Du nói:
- Như vậy đi, ta có đề nghị, đặt cược cho Thánh Nữ Thiên Các và Lăng Thanh Tuyền thứ hai.
- Vì sao không đặt thứ nhất?
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Hoàng Đan cùng Hoàng Hân đều vô cùng nghi hoặc.
- Thứ nhất tỷ lệ đặt cược quá thấp, cho nên không thu được lợi lớn.
Lục Thiếu Du khẽ cười. Bản thân hắn định đoạt vị trí thứ nhất này, nếu như mua chính mình mà nói, tỷ lệ đặt cược quá thấp, căn bản không bõ. Nếu như đúng như tính toán của hắn, vị trí thứ nhất là của hắn, thì vị trí thứ hai này sợ rằng chỉ ở trên người Thánh Nữ Thiên các và Lăng Thanh Tuyền mà thôi. Về phần thứ ba, Lục Thiếu Du vốn cũng nghĩ tới việc đặt vị trí thứ ba này, hơn phân nửa sẽ đặt vào người Lam Thập Tam, Dương Quá, Đạm Đài Tuyết Vi, còn có Lục Tâm Đồng. Thế nhưng tỷ lệ đặt cược thứ ba của Dương Quá cùng Lục Tâm Đồng quá thấp. Đạm Đài Tuyết Vi và Lam Thập Tam cũng không cao. Cho nên sau khi suy nghĩ lại hắn cũng chỉ có thể buông tha mà thôi.
Đương nhiên, đặt vào hai người Tử Yên và Lăng Thanh Tuyền, Lục Thiếu Du cũng không dám cam đoan, thế nhưng nếu như không có nắm chắc tuyệt đối thì cũng có bảy thành.
- Vậy thì Dương Quá tiên sinh định đặt bao nhiêu?
Hoàng Đan trợn mắt, mỉm cười nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.