Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1306 : Đặt cược (2)
Ngày đăng: 01:55 22/04/20
- Ta nhìn xem.
Tâm thần Lục Thiếu Du nhanh chóng rót vào nhẫn trữ vật rồi nói:
- Ta đặt bốn mươi tỷ kim tệ.
- Cái gì? Bốn mươi tỷ kim tệ?
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, sắc mặt nhị nữ Hoàng gia đại biến. Bốn mươi tỷ kim tệ, đây tuyệt đối không phải số lượng nhỏ. Tổng cộng là tám mươi tỷ kim tệ, cho dù bán Hoàng gia mấy lần cũng khó thu được số tiền này. Huống chi đặt cược phải dùng tiền mặt.
- Sao nào? Chẳng lẽ nơi này không cho đặt lớn như vậy sao?
Lục Thiếu Du hỏi. Những năm này hắn không ngừng vơ vét, mấy thứ linh tinh cùng với kim tệ trên người khá nhiều. Nếu chiếu theo tỷ lệ đặt cược trên người Lăng Thanh và Thánh Nữ Tử Yên, nếu thắng thì hắn chỉ thua bốn mươi tỷ kim tệ, thế nhưng cũng thắng mấy vạn ức kim tệ.
- Vậy cũng không phải, sau lưng những cửa hàng đều có thế lực lớn, chỉ cần tiên sinh chịu đặt cược, bọn họ sẽ dám thu. Chỉ là lần này tiên sinh cược quá lớn rồi.
Hoàng Đan phục hồi tinh thần rồi nói, thế nhưng trong lòng khó có thể bình phục được.
Một lát sau, trong thành Cự Giang truyền ra tin tức khiếp sợ. Hai nữ tử mỹ mạo trong một điểm đặt cược ra tay bất phàm. Mỗi người đặt trên bốn mươi tỷ kim tệ. Tin tức này giống như một quả bom khiến cho vô số người kinh hãi. Lần đặt cược này của hai nàng quả thực khiến cho vô số người mở rọng tầm mắt.
Cược lớn như vậy khiến cho tất cả đám người đặt cược hỏi thăm, thế nhưng cửa hàng đặt cược kia đã sớm phong tỏa tin tức, bất quá sinh ý của cửa hàng kia lại càng thêm nóng bỏng. Không ít người chịu ảnh hưởng của tin tức này không ngờ lại có vô số người tiến tới đặt cược.
- Dương Quá tiên sinh, nếu thua chúng ta thua tám mươi tỷ kim tệ đó. Tiên sinh có mấy thành nắm chắc?
Nhớ tới việc Lục Thiếu Du đặt tám mươi tỷ kim tệ, Hoàng Chí Lương cũng vô cùng lo lắng. Đây tuyệt đối là con số cực lớn.
- Đến lúc đó các ngươi sẽ biết.
Lục Thiếu Du mỉm cười, nói:
Lục Tâm Đồng nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi nói.
- Sẽ rất nhanh thôi.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Tâm Đồng, thế nhưng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập sự kỳ vọng của nàng, nói:
- Ngày mai là ngày thi đấu bài danh, muội cố gắng lên, nhất định phải vượt qua mấy người kia.
- Đúng vậy, ca ca không ở đây, Phi Linh môn ta cũng không thể yếu thế hơn người khác.
Trong mắt của Lục Tâm Đồng hiện lên sự kiên nghị.
Màn đêm bao phủ thành Cự Giang, dưới vầng trăng chiếu sáng trên bầu trời, tăng thêm vẻ náo nhiệt trong thành Cự Giang. Phía xa có những ngôi sao hiện lên le lói.
Trong đình viện, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống. Ánh mắt nhìn lên bầu trời qua cửa sổ. Lúc này vẻ mặt của hắn có chút cảm khái cùng phức tạp. Trong lúc bất tri bất giác hắn đến thế giới này đã có thời gian không ngắn. Hắn nhớ rõ lúc vừa mới tới nơi này, hắn chỉ là một thiếu gia củi mục. Mà bây giờ, trải qua vô số lần rèn luyện lịch lãm, hắn đã từ một thiếu gia củi mục của Lục gia biến thành chưởng môn Phi Linh môn, từ một thiếu gia củi mục trói gà không chặt đã trở thành Linh Vương cùng Vũ Vương.
Lục Thiếu Du cảm thán, nguyện vọng khi trước của hắn chỉ là chiếu cố mẫu thân mà thôi. Không để cho mẫu thân bị khi dễ, hắn xem như miễn cưỡng đã làm được. Mà bây giờ nguyện vọng của hắn là đạt tới đỉnh cao trên con đường tu luyện.
- Ngày mai chính là ngày kịch chiến a.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, sau đó hít sâu một hơi. Thực lực của hắn tuy rằng không có bao nhiêu trở ngại. Bất quá ngày mai muốn leo lên vị trí thứ nhất cũng không dễ dàng. Thế nhưng những năm gần đây, thứ gì mà hắn không trải qua. Ban đầu ở Lục gia trên trấn Thanh Vân, rồi từ thiếu gia củi mục tiến vào Vân Dương Tông, trên đại hội Tam tông Tứ môn, bản thân hắn dùng tu vi Vũ Tướng nhất trọng thắng hiểm Lăng Thanh Tuyền Vũ Suất nhất trọng. Mà ngày mai hắn cũng nhất định có thể lần nữa đạt được vị trí mà mình muốn.
- Lão đại, huynh đang suy nghĩ gì mà nhập thần như vậy?
Tiểu Long ngồi bên người Lục Thiếu Du, đôi mắt nhỏ nhìn qua Lục Thiếu Du rồi hỏi.
- Nghĩ ngợi lung tung một hồi.