Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1783 : Không gian lôi điện
Ngày đăng: 02:02 22/04/20
Cửa tiến vào thứ tư chính là nơi mà đám người Thiên Vân đảo tiến vào, chính là nơi gần nhất tính từ hạp cốc tiến vào, cũng chính là cửa thứ hai. Mà không gian lôi điện trước mặt đám người Lục Thiếu Du hiện tại chính là cửa thứ ba.
- Khí tức thật mạnh, phía trước sợ rằng không bình thường chút nào. Nếu muốn đi vào chỉ sợ không hề dễ dàng.
Lục Thiếu Du cảm thán nói. Muốn đi vào trong không gian lôi điện kia, tuy rằng còn cách khá xa thế nhưng Lục Thiếu Du không khó cảm giác ra được cỗ uy áp kinh khủng bên trong nó.
Lúc này đám người Tử Yên, Lam Thập Tam, Hỏa Vân Tôn giả cùng chúng cường giả Thiên Địa các, còn có đám người Thiên Thủ Quỷ Vương, Bàn Hủy đều vì không gian tràn ngập lôi điện trước mặt mà thất thần. Một lát sau cả đám mới phục hồi tinh thần lại, hai mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự chấn động.
- Không gian lôi điện lớn như vậy, khí thế mạnh mẽ này rốt cuộc là ai lưu lại a.
Trong Thiên Địa các, Kình Linh Vương không khỏi cảm thán nói.
- Thiếu chủ, quá nguy hiểm, thế nhưng cũng phát tài a.
Thanh Âm Hắc Vũ mang theo sự run rẩy truyền vào trong tai Lục Thiếu Du:
- Đây chính là không gian của cường giả viễn cổ lưu lại cho tới hiện tại, có lẽ thực lực của cường giả viễn cổ kia tuyệt đối không tầm thường. Hẳn là đã tới Vũ Đế hoặc Linh Đế trong đồn đãi. Loại cường giả cấp bậc này nói không chừng sẽ lưu lại thần khí hoặc là vũ kỹ Thiên cấp. Thế nhưng xem ra nguy hiểm ở nơi này sẽ không giống như khi trước nữa.
- Cường giả viễn cổ, có khả năng đã đạt tới cấp bậc Linh Đế, Vũ Đế sao?
Trong lòng Lục Thiếu Du cả kinh, loại cấp bậc này quả thực chỉ có tuyệt thế cường giả trong truyền thuyết mới có a.
Grao Grao.
Rống Rống.
Ngao.
Tiếng rít gào hóa thành tiếng gầm lan tràn ra chung quanh. Tiếng long ngâm này mang theo một cỗ khí tức cường hãn cùng với bạo ngược khuếch tán. Thanh âm trầm thấp nặng nề, thế nhưng lại vô cùng sắc bén, phảng phất như có thể phá vỡ không gian vậy.
Dưới tiếng long ngâm này của Tiểu Long khiến cho cả đám yêu thú phi hành rậm rạp trên bầu trời đang phóng xuống lập tức run rẩy, trong hai mắt đỏ rực kia bắt đầu có chút mơ hồ, không dám tiếp tục công kích nữa. Không chỉ có như vậy, ánh mắt đàn linh thú, yêu thú lớn kia có chút ngây dại.
Cỗ khí tức đậm đặc lan tràn, trong khí tức này ẩn chứa một loại uy áp không thể kháng cự, loại uy áp này phát ra từ sâu trong linh hồn, lại giống như từ trong huyết mạch khiến cho đám yêu thú này tuy rằng bị khống chế thế nhưng vẫn như củ cảm thấy sợ hãi với Tiểu Long, trực tiếp bị uy áp, chỉ là bởi vì mất đi sự khống chế với linh hồn, linh hồn bị không gian quỷ dị kia nắm giữ cho nên mới không thể phản kháng.
Vì vậy lúc này đám yêu thú và linh thú kinh đều dại ra, lực lượng quỷ dị trong đầu khiến cho bọn nó điên cuồng, thế nhưng khí tức của Tiểu Long lại khiến cho bọn nó không dám tới gần, linh hồn run rẩy.
Sưu Sưu.
Lúc này cỗ khí tức quỷ dị trong không gian một lần nữa lại được tăng cường. Đám yêu thú cùng linh thú này lại một lần nữa dùng đôi mắt đỏ rực dữ tợn nhìn về phía mọi người.
Ngao.
Một tiếng long ngâm lần nữa vang vọng trong không gian, tiếng long ngâm này cũng không tính là quá to, cực kỳ trầm thấp, thế nhưng trong một chốc này tất cả những yêu thú và linh thú chung quanh đều cảm thấy linh hồn run rẩy kịch liệt. Bên trong thanh âm này mang theo một loại uy áp khiến cho chúng nó không thể chống cự. Loại uy áp này tới từ linh hồn, huyết mạch trong cơ thể tất cả yêu thú và linh thú có mặt trong nháy mắt mơ hồ có cảm giác sôi trào. Dưới loại cảm giác sôi trào này, tất cả yêu thú, linh thú hầu như không nhịn được mà muốn phủ phục xuống.
Nhìn vào Tiểu Long, tất cả cường giả của Thiên Địa các lúc này không khỏi hoảng sợ.
Tất cả những yêu thú và linh thú lại một lần nữa lui về phía sau, rồi đứng ở bên ngoài, đem mọi người vây khốn vào bên trong không dám tới gần. Miệng không ngừng rít lên từng tiếng dữ tợn mà không rời đi. Toàn bộ không gian hiện tại đều là linh thú và yêu thú, đám thú cốt khôi lỗi phía xa vẫn đang liên tiếp tới gần.
- Làm sao bây giờ? Chúng ta không còn đường lùi nữa. Phía trước cũng không có nơi nào đặt chân.