Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 190 : Đề cử chưởng môn (1)

Ngày đăng: 01:40 22/04/20


Thực lực như thế cộng thêm Khôi lỗi Lang Nhân không cần mạng, sẽ không sợ chết mà lùi bước, cơ thể mạnh mẽ, những đặc tính đáng sợ này dù Vũ Sư nhất trọng gặp phải cũng sẽ né mũi nhọn.



Lục Thiếu Du cười tà:



– Hay thật, nếu rảnh ta sẽ luyện chế gần trăm con, sau này còn ai dám chọc ta?



Lục Thiếu Du luyện chế Khôi lỗi Lang Nhân là nhị cấp hậu giai, thực lực không tệ. Có Khôi lỗi Lang Nhân ở bên cạnh Lục Thiếu Du thì hắn tương đương có thêm bảo tiêu Vũ Sư nhất trọng, còn là bảo tiêu vô cùng trung thành.



Lục Thiếu Du vừa lòng thu Khôi lỗi Lang Nhân vào túi không gian. Những thứ như túi không gian, trữ vật giới chỉ tuy không thể chứa hàng hóa nhưng có thể bỏ khôi lỗi vào, vấn đề là Khôi lỗi Lang Nhân rất to, nhưng túi không gian không chứa được bao nhiêu con.



Lục Thiếu Du cất Hỏa Long Đỉnh vào trữ vật giới chỉ, hắn bắt đầu điều tức. Tu luyện thành Huyết Hồn Ấn, luyện chế Khôi lỗi Lang Nhân thành công, tính ra Lục Thiếu Du ở trong mật thất đã hai mươi ngày.



Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng trên Linh Ngọc sàng điều tức, luyện chế Khôi lỗi Lang Nhân làm hắn kiệt sức.



Ba ngày sau, cánh cửa mật thất ầm ầm vang tiếng, một bóng người áo xanh đi ra ngoài.



Vù vù vù!



Một cái bóng vàng nhạt đáp xuống vai Lục Thiếu Du, là Tiểu Long. Nhiều ngày không gặp Tiểu Long thân thiết cọ cọ mặt Lục Thiếu Du.



Lục Thiếu Du nói:



– Được rồi, chúng ta trở về đi.



Lục Thiếu Du quay về chỗ ở.



Lục Tâm Đồng thấy Lục Thiếu Du người đầy vết máu thì hết hồn:



– Ca ca bị sao vậy? Ca ca bị thương hả?



Phương Tân Kỳ cũng giật mình.



Lục Thiếu Du nói:



– Không bị thương, là không cẩn thận bị dính vào, ca ca đi tắm đây.
Một thanh âm trầm thấp vang lên:



– Chưởng môn qua đời, trong lòng chúng đệ tử rất đau buồn nên càng cần cố gắng nâng cao thực lực, tìm ra hung thủ biết chưởng môn để bao thù. Chúng đệ tử cần đan dược tu luyện, xin các trưởng lão hãy ban cho đan dược đi.



Mọi người ngoái đầu nhìn hướng phát ra thanh âm, ai mà to gan dám công khai đòi đan dược với trưởng lão? Ba trưởng lão đứng trên cao sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm người nói chuyện.



Lục Thiếu Du cười tủm tỉm, người vừa nói là hắn.



Lục Thiếu Du thầm nghĩ:



– Hoàng Hải Ba, bây giờ ta không giết được các ngươi vậy sẽ kiếm chút rắc rối cho các ngươi, để các ngươi không sống yên. Ít nhất lần này cho các ngươi ói ra khố phòng tư nhân.



Mọi người thấy là tiểu sư huynh nói thì phồng lên can đảm, lớn tiếng la lối:



– Không sai, tiểu sư huynh nói đúng, chúng đệ tử cần đan dược! Chúng đệ tử phải cố gắng tu luyện báo thù cho chưởng môn!



– Chúng đệ tử muốn đan dược!



Hoàng Hải Ba, Chu Ngọc Hậu, Trịnh Anh nhìn nhau. Hiện tại Phi Linh Môn không có gì, đào đâu ra đan dược? Phi Linh Môn chỉ là cái xác rỗng.



Trịnh Anh tiến lên trước, nhíu mày nói:



– Mọi người hãy yên lặng. Nói thật đi, chúng ta đều biết tình huống của Phi Linh Môn thế nào. Hiện tại Phi Linh Môn không lấy ra đan dược nổi, nhưng ta tin chỉ cần chúng ta cố gắng sau này sẽ tốt hơn, đan dược tam phẩm cũng không thành vấn đề.



Lục Thiếu Du chỉ sợ mọi người không gây chuyện, hắn lại đổ dầu vào lửa:



– Trịnh trưởng lão nói có lý, nhưng đan dược tam phẩm là chuyện tương lai. Hiện tại chúng ta muốn đan dược tu luyện để nâng cao thực lực, có như vậy Phi Linh Môn mới mạnh lên, sau này Phi Linh Môn càng lớn mạnh. Cho nên bây giờ chúng ta cần đan dược!



Hoàng Hải Ba, Chu Ngọc Hậu giận dữ trừng Lục Thiếu Du. Trịnh Anh trưởng lão cũng lườm hắn một cú sắc lẻm.



– Chúng đệ tử muốn đan dược ngay bây giờ, không có đan dược thì chúng đệ tử rời khỏi đây thôi!



– Cứ lừa chúng ta, một năm lại chối một năm. Chúng ta không làm nữa, chúng ta phải rời khỏi Phi Linh Môn!