Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 191 : Đề cử chưởng môn (2)

Ngày đăng: 01:41 22/04/20


– Không cho đan dược thì chúng ta đi!



Không biết là ai nói trước, quần chúng kích động la ó nếu không cho đan dược thì bọn họ sẽ rời khỏi Phi Linh Môn. Vì bị dồn nén tức giận, đến mức xưng hô cũng thay đổi.



Lục Thiếu Du cười tà, giờ các trưởng lão sẽ phải nhức đầu. Nếu mọi người rời khỏi Phi Linh Môn thì môn phái này không còn lại gì.



Ba trưởng lão Phi Linh Môn đang nhức đầu như búa bổ. Năm năm trước không phát đan dược, hơn ba trăm đệ tử có một nửa dứt áo ra đi, giờ chỉ còn lại một trăm người. Nếu các đệ tử đi hết thì Phi Linh Môn khỏi cần ai tiêu diệt, bản thân tự chết, còn mặt mũi nào trước liệt tổ liệt tông Phi Linh Môn?



Chu Ngọc Hậu cao giọng quát:



– Mọi người bình tĩnh đừng nóng!



Thanh âm xen lẫn chân khí truyền vào tai mỗi người, trong đại điện văng vẳng thanh âm này.



Mọi người chậm rãi im lặng nhưng cảm xúc vẫn cực kỳ kích động, có khí thế hôm nay không đưa đan dược thì sẽ rời khỏi Phi Linh Môn.



Chu Ngọc Hậu nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, nói:



– Thôi vậy đi, chuyện đan dược từ từ tính sau, chuyện này cần có chưởng môn quyết định, chúng ta là trưởng lão không thể quyết định chuyện này. Hay trước tiên đề cử ra chưởng môn, mọi người thấy sao?



Mọi người sửng sốt:



– Đề cử chưởng môn?



Đề nghị này hấp dẫn đám người.



Trịnh Anh nói với Chu Ngọc Hậu:



– Sư huynh, theo quy định của Phi Linh Môn thì ai được chưởng môn ấn phù mới làm chưởng môn.



Trịnh Anh không hay biết việc đề cử chưởng môn.



Hoàng Hải Ba lạnh nhạt nói:



– Sư muội, quy định là do người đặt ra, chẳng lẽ người giết chưởng môn cầm chưởng môn ấn phù đến thì chúng ta cũng phải thừa nhận kẻ đó làm chưởng môn sao?



Chu Ngọc Hậu góp lời:



– Trước tiên chúng ta phải chọn ra chưởng môn, Phi Linh Môn không thể luôn vắng chưởng môn được, điều này không tốt cho Phi Linh Môn phát triển.
Phương Tân Kỳ nói:



– Tiểu sư đệ, sư phụ là nữ, Phi Linh Môn có môn quy, nữ nhân không thể trở thành chưởng môn.



Lục Thiếu Du lẩm bẩm:



– Môn quy kỳ cục, kỳ thị nữ giới.



Chu Ngọc Hậu lạnh lùng liếc Lục Thiếu Du:



– Lục Thiếu Du, ngươi mới tham gia Phi Linh Môn nên không biết tổ tiên Phi Linh Môn đã có môn quy nữ nhân không được làm chưởng môn.



Lục Thiếu Du luôn châm lửa góp gió phá hoại chuyện tốt của gã, Chu Ngọc Hậu bất mãn hắn từ lâu.



Một thanh âm khác lớn tiếng nói:



– Tiểu sư đệ là đệ tử quan môn mà sư phụ nhận, thực lực của tiểu sư đệ thì mọi người cũng đã thấy. Tuy tiểu sư đệ chỉ mới vào Phi Linh Môn chúng ta không lâu nhưng đuổi người La Sát Môn đi cho chúng ta. Hay mọi người đề cử tiểu sư đệ làm chưởng môn đi?



Là Trương Minh Đào nói chuyện.



Đệ tử đầu trọc lớn giọng nhất:



– Tiểu sư huynh làm chưởng môn, ta không biết có ai phản đối không chứ ta thì đồng ý hai tay!



Một đệ tử bình thường hét to:



– Nếu tiểu sư đệ làm chưởng môn thì ta cũng không có ý kiến, là tiểu sư đệ đã cứu mạng của ta!



Đệ tử này là Tôn Nguyên lúc trước được đệ tử cứu, gã nhớ kỹ ơn cứu mạng đó. Mấy lần Tôn Nguyên đến chỗ tiểu sư đệ để cảm ơn nhưng không gặp, tất nhiên gã ủng hộ hết mình Lục Thiếu Du lên làm chưởng môn.



Hơn trăm người thi nhau hò reo:



– Ủng hộ tiểu sư huynh!



– Ta cũng ủng hộ tiểu sư huynh!



Lúc trước tiểu sư huynh này đánh người La Sát Môn bị thương nặng, rộng rãi khoáng đạt, chữa thương cho mấy đệ tử bình thường. Cho nên Lục Thiếu Du rất được tập thể đệ tử bình thường ưa thích, mọi người lớn tiếng ủng hộ.