Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1997 : Thích chủ động

Ngày đăng: 02:04 22/04/20


Lục Thiếu Du mỉm cười nói:



- Đa tạ ý tốt của nhạc phụ, Phi Linh môn ta còn ứng đối được.



Vân Tiếu Thiên nghi hoặc nhìn Lục Thiếu Du:



- Ngươi khẳng định Phi Linh môn có thể lo xuể?



Vân Tiếu Thiên biết rõ ràng nếu tiếp quản một trăm năm mươi thành sẽ có nhiều vấn đề thế nào.



Lục Thiếu Du gật đầu, nói:



- Đã sắp xếp xong rồi.



Vân Tiếu Thiên khẽ thở dài:



- Tiểu tử nhà ngươi bản lĩnh ngày càng lớn.



Vân Tiếu Thiên nói:



- Nếu thật sự không đủ người hãy nói một tiếng, thù lao thì khỏi cần cũng được.



Lục Thiếu Du nghe vậy thấy lòng ấm áp. Nhạc phụ cáo già trăm phương ngàn kế muốn moi chút lợi từ người hắn cũng vì tương lai của Vân Dương tông, bỏ những điều đó thì nhạc phụ đối xử với Lục Thiếu Du không tệ.



Lục Thiếu Du nói thẳng:



- Nhạc phụ, ta đã chuẩn bị xong bốn thành rồi.



Vân Tiếu Thiên kêu hắn tới chắc để hỏi chuyện này.



Vân Tiếu Thiên nhướng mày hỏi:



- Bốn cái nào?



Lúc nãy Lục Thiếu Du quét mắt qua sảnh, mới rồi Vân Tiếu Thiên đang xem tấm bản đồ, chắc hy vọng sẽ nhận được bốn thành tốt một chút.



Lục Thiếu Du cất bước tới gần bản đồ, chỉ vào bốn thành:



- Bốn cái này được không?



Con ngươi Vân Tiếu Thiên co rút, suy nghĩ một lúc rồi trừng Lục Thiếu Du:



- Tiểu tử, ta là nhạc phụ của ngươi vậy mà nỡ nào ác với ta?



Lục Thiếu Du ngẩng đầu, mỉm cười nói:



- Nhạc phụ, huynh đệ ruột cũng phải tính sổ rõ ràng.




- Chàng hỏi nhiều như vậy làm chi!



Lục Thiếu Du cười gian:



- Rồi, vậy ta không hỏi nữa.



Hèn gì ba nữ nhân Bạch Sa Sa, Nhan Kỳ, Tân Hiểu Kỳ cười kỳ cục vậy, ra là thế. Thôi kệ, đã sớm có danh phận, hắn là quang minh chính đại thì sợ cái gì?



Nhìn nụ cười của Lục Thiếu Du làm Lữ Tiểu Linh trợn to mắt đẹp:



- Chàng muốn làm gì?



Lữ Tiểu Linh suy đoán điều Lục Thiếu Du muốn làm, nàng kéo chặt quần áo:



- Ta chỉ đến chơi với chàng chứ không muốn cái kia...



Lục Thiếu Du gãi mũi cười gian:



- Vậy sao? Hì hì!



Lục Thiếu Du nhào qua.



Lữ Tiểu Linh kinh kêu:



- Chàng dám? Đám Sa Sa còn ở bên ngoài!



Cơ thể mềm mại đã bị Lục Thiếu Du ôm chặt vào ngực.



Lục Thiếu Du cười tà:



- Kệ bọn họ đi, chúng ta lo làm chuyện của mình là được.



Nhưng Lục Thiếu Du vẫn bày một cấm chế trong phòng, sau đó đẩy nữ nhân trong vòng tay mình xuống giường.



Bốn mắt nhìn nhau, Lữ Tiểu Linh ra vẻ dỗi lườm Lục Thiếu Du:



- Sớm biết Chàng như vậy thì thiếp đã không tới!



Trước khi đến đây nàng có nghĩ đến cảnh này hay không thì Lữ Tiểu Linh mới biết.



Lục Thiếu Du đè xuống:



- Vậy sao?



Lữ Tiểu Linh há mồm muốn nói nhưng đôi môi bị chặn, hai cánh tay ngọc cực kỳ tự nhiên ôm cổ Lục Thiếu Du, nhiệt tình đáp lại.