Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1998 : Cấm chế của đế giả (1)
Ngày đăng: 02:04 22/04/20
Tham lam liếm mút, cơ thể mềm mại đường cong linh lung tinh khiết như ngọc hiện ra trước mắt Lục Thiếu Du. Thân hình đường cong nhấp nhô, ngực cao vút, eo nho nhỏ, da trắng nõn, mỗi tấc da thịt đều toát ra sức hút dụ dỗ, hấp dẫn vô cùng.
Lục Thiếu Du nhìn thân hình yêu kiều tuyệt đẹp, đôi mắt hắn đã đỏ ngầu.
Lữ Tiểu Linh lầu bầu:
- Chưa nhìn đủ sao?
Lữ Tiểu Linh lật người đè Lục Thiếu Du xuống.
Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi:
- Nàng muốn làm gì?
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn nữ nhân trong ngực mình. Gò ngực cao vút, mái tóc rũ xuống, rất là quyến rũ. Làn da bóng loáng như ngọc khiến Lục Thiếu Du không kiềm được hai tay sờ soạng, từ eo nhỏ một bàn tay ôm hết lên đến thỏ ngọc. Hai tay co lại, không lớn không nhỏ, linh động mà mềm mại.
Quyến rũ làm con rồng của Lục Thiếu Du đã đứng thẳng từ lâu dán sát bụng phẳng tròn trại như trăng khuyết, nhẹ mấp máy.
Cảm giác nóng cháy làm Lữ Tiểu Linh kích thích, nàng trừng Lục Thiếu Du.
Lữ Tiểu Linh xấu hổ nói:
- Lần trước thiếp nghe nha hoàn nói nam nhân các người đôi khi thích nữ nhân chủ động, chàng có như vậy không?
Lục Thiếu Du cười gian:
- Cái này... Nàng thử liền biết.
Lữ Tiểu Linh trừng Lục Thiếu Du:
- Nếu thiếp làm không tốt thì chàng không được cười đâu đấy!
Tay ngọc cởi đồ Lục Thiếu Du ra, nhìn thân hình ánh sắc tím vàng, đặc biệt là con rồng ngạo nghễ đứng thẳng. Mắt Lữ Tiểu Linh ngập nước, nàng do dự một chút rồi nhẹ nhàng ngồi xuống, tay ngọc sờ con rồng. Chốc lát con rồng ngẩng đầu chạm tới lối vào đào nguyên mềm mại, sau đó thẳng lưng cho con rồng chui vào.
Lữ Tiểu Linh khẽ kêu:
Lục Thiếu Du nói:
- Sư thúc hãy theo ta.
Nơi Lục Thiếu Du định mang bốn vị sư thúc đi chính là động phủ của Xích Viêm Kim Nghê Thú. Năng lượng thiên địa trong đó rất nồng đậm, hôm nay Xích Viêm không đi theo. Gần đây Phi Linh môn rất thiếu người, Xích Viêm, Bàn Hủy, Bàn Vân bận rộn tối mắt tối mũi, đã không có mặt trong Phi Linh môn.
Đám người nhảy vọt lên đi sâu vào dãy núi sơn mạch trước mặt. Ngọn núi trong không gian này cao ngất tầng mây, có sương mù dày đặc luôn lượn lờ. Càng đến gần động phủ của Xích Viêm thì linh khí tràn đầy bên trong đó càng đậm. Năng lượng thiên địa vô hình trong không gian tụ tập đằng trước.
Tốc độ của mọi người rất nhanh, nhảy vọt giây lát đã vượt qua mấy chục đỉnh núi, đến sơn cốc giữa sơn mạch. Dọc đường đi tốc độ của Lục Thiếu Du và Tiểu Long làm đám người Bạch Long Tôn giả ngạc nhiên.
Mọi người lơ lửng trên cao nhìn xuống. Sơn cốc này rất kỳ lạ, bốn phía vòng quanh núi, dãy núi trập trùng. Các ngọn núi khổng lồ từ dưới đất nhô lên, rất hùng vĩ mênh mông, khí thế bất phàm. Quanh sơn cốc một mảnh xanh biếc, bị rừng rậm rợp trời che mất.
Ánh mắt Kim Lang Tôn giả ngạc nhiên nói:
- Khí tức năng lượng thật đậm.
Năng lượng thiên địa đậm đặc trong không gian gần như gấp đôi bên ngoài, thậm chí là gấp ba. Nếu Linh Giả vũ giả bình thường tu luyện sẽ được ích lợi rất lớn.
Từ lâu Lục Thiếu Du đã biết năng lượng thiên địa bên trong đậm đặc cỡ nào:
- Sư thúc, ở trong đó.
Lục Thiếu Du lắc người đến ngọn núi to lớn gần sơn cốc, chân núi có cái hang đá to.
Cùng Kỳ Tôn giả nhướng mày nói:
- Vào xem thử.
Thân hình vạm vỡ lắc một cái chui vào trong sơn động. Năng lượng thiên địa trong này rất đậm, có chút không bình thường.
Khổng Tước Tôn giả, Kim Lang Tôn giả, Bạch Long Tôn giả nhìn nhau:
- Đi xem một chút.