Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2038 : Thiếu niên quật cường

Ngày đăng: 02:05 22/04/20


- Ngươi không cao hứng a?



Thiên Thủ Quỷ tôn nhướng mày hỏi.



- Không có, sư phụ thu được đệ tử tốt, đệ tử cao hứng vô cùng!



Thanh Hỏa lão quỷ cũng không dám đắc tội hắn, huống chi hắn còn là nhạc phụ của mình, chỉ đành phải nhẫn nhịn.



- Vậy đây là lần đầu tiên gặp sư muội, còn không cấp quà gặp mặt, ta nhớ ngươi hình như có một kiện linh khí ít dùng, tặng cho sư muội ngươi đi!



Thiên Thủ Quỷ tôn nói.



Nghe vậy ánh mắt Thanh Hỏa lão quỷ liền trừng lớn, nguyên lai sư phụ còn đánh chủ ý với linh khí của hắn, đây là chuyện gì chứ, đồ đệ thì tự mình thu nhận, lại đòi mình phải cấp kiện linh khí, nhưng có thể làm sao bây giờ, sư phụ nói chuyện hắn làm sao dám không đáp ứng.



- Đệ tử tuân lệnh!



Thanh Hỏa lão quỷ hết lời để nói, nhưng phải miễn cưỡng tươi cười, lấy ra kiện linh khí huyền cấp, đây là kiện linh khí đầu tiên mà chưởng môn cho hắn.



- Sư muội, một chút quà gặp mặt, sau này tu luyện cho tốt.



Thanh Hỏa lão quỷ mỉm cười đưa linh khí cho Hoàng Tĩnh Dao.



- Đa tạ sư huynh!



Hoàng Tĩnh Dao cả kinh, nàng biết giá trị linh khí, cả Hoàng gia chỉ có cô cô mới có được linh khí.



- Ha ha!



Lộc Sơn lão nhân, Hổ Viêm thiên vương bọn họ nhìn thấy Thanh Hỏa lão quỷ bị chơi xỏ, bật cười lớn, thầm nghĩ Thiên Thủ Quỷ tôn thật sự rất đê tiện vô sỉ.



- Ai!



Hỏa Thử tôn giả thầm than, Thiên Thủ Quỷ tôn, Thanh Linh tôn giả đều thu đệ tử, chỉ có hắn đi tay không, trong lòng cảm thấy thật buồn bực.



Lục Tâm Đồng cũng bất đắc dĩ, hai sư đồ giành đồ đệ, nàng cũng không thể nói gì, dù sao đều là người trong nhà, đành ở một bên xem náo nhiệt.
- Chưởng môn, thiếu niên này tên Niếp Cẩu Tử, muốn gia nhập bổn môn.



Một đệ tử đầu lĩnh đem chuyện của thiếu niên kể lại cho Lục Thiếu Du nghe qua.



Lục Thiếu Du nghe nói thiếu niên kiểm tra ba lượt vẫn thất bại nhưng không chịu rời đi, khẽ nhíu mày.



- Chưởng môn, hắn đã quỳ suốt bốn ngày đêm, còn không chịu đi, Trâu chấp sự nói hắn không thiên phú tu luyện, cho nên chúng tôi cũng không có cách nào.



Đệ tử đầu lĩnh tựa hồ sợ bị chưởng môn trách phạt, lập tức giải thích.



- Quỳ bốn ngày đêm sao…



Lục Thiếu Du lẩm bẩm, ánh mắt chợt lóe, phất tay cho đệ tử lui ra.



- Lão đại, tính tình thiếu niên này rất quật cường!



Tiểu Long có chút tò mò nói.



- Chúng ta đi xem một chút, bởi vì ta để hắn đợi lâu như vậy, ta vẫn có chút xin lỗi hắn chứ.



Lục Thiếu Du vuốt mũi cười, đi ra ngoài.



Nghe chưởng môn nói muốn gặp thiếu niên kia, các đệ tử tò mò nhìn theo.



- Ngươi tên là gì?



Chỉ vài bước đi tới bên người thiếu niên, dáng vẻ tiểu tử này rắn chắc, làn da đen, nhìn qua giống như thường xuyên vất vả lao động ngoài nắng gió, tóc ngắn, ánh mắt thật trong suốt.



Có người đột ngột xuất hiện làm thiếu niên giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một thanh y nhân cùng hoàng y nhân, thân hình chợt run lên, kích động hồi lâu mới nói:



- Ngài…ngài là Cầm Long nhân!



Đột nhiên thiếu niên không ngừng phục lạy.