Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2039 : Đại trí nhược ngu

Ngày đăng: 02:05 22/04/20


- Được rồi, không cần phục lạy, nói cho ta biết cái gì là Cầm Long nhân?



Lục Thiếu Du mỉm cười, tâm thần vừa động lên nâng đỡ thiếu niên, dù hắn muốn tiếp tục phục lạy cũng không làm được nữa.



- Ngài chính là Cầm Long nhân, ngày đó ta nhìn thấy trên bầu trời có thật nhiều đầu long khủng bố, còn có thật nhiều dã thú khủng bố, không phải, hẳn gọi là yêu thú, ta còn nhìn thấy ngài biến thành thật nhiều người giống ngài, dùng tay không đánh ngã long, nhưng sau đó ta bị một khối đá lớn đánh trúng hôn mê bất tỉnh, lão nhân trong thôn nói, ngài có thể đánh ngã long, nhất định là người mạnh nhất trong truyền thuyết, thậm chí có thể đánh bại cả long.



Thiếu niên kích động nhìn Lục Thiếu Du, không nghĩ tới mình gặp được cường giả như vậy.



- Để ta xem vết thương của ngươi.



Lục Thiếu Du nói.



- Đại nhân, không cần, ta không sao, từ nhỏ ta thường té ngã cũng không sao.



Thiếu niên xua tay nói.



- Ta chỉ xem ngươi có bị nội thương hay không, việc này không thể sơ ý.



Bàn tay Lục Thiếu Du nhanh chóng lướt khắp thân thể thiếu niên, cuối cùng dừng trên đầu, tốc độ nhanh như chớp khiến thiếu niên không phát giác.



- Thương tổn đầu sao!



Bàn tay Lục Thiếu Du dừng trên đầu thiếu niên, nơi đó có chút vết thương, thương thế ngay cạnh thiên linh cái, chỗ đó nhô lên khối u nhỏ.



Khi bàn tay Lục Thiếu Du chạm vào khối u kia, nhất thời có một cỗ cự lực chấn tay hắn, đương nhiên lực lượng không đáng giá nhắc tới, bất quá biến hóa làm ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, lực lượng kia nháy mắt biến mất, nhìn lại khối u tựa hồ không có chỗ nào đặc biệt.



- Thật sự không việc gì.



Lục Thiếu Du thản nhiên thu tay, nhẹ nhàng nói một câu.



- Đại nhân, ta đã sớm nói qua không cần, từ nhỏ ta hay bị té ngã, mẫu thân nói mạng của ta tiện, dễ nuôi lớn.



Thiếu niên cười vô cùng thật thà phúc hậu, đôi mắt mang theo khẩn cầu, nói:




Có số tiền này có thể di chuyển cả thôn tới nơi khác, có thể chiếu cố toàn bộ lão nhân, còn có thể chiếu cố mẫu thân cả đời, trong tâm linh nho nhỏ của thiếu niên rung động chưa từng có.



- Ta có thể lấy đi sao?



Thiếu niên nhìn Lục Thiếu Du, trong ánh mắt trong suốt tràn ngập rung động.



- Cũng có thể, ngươi lấy về là có thể bảo hộ thôn của ngươi, mẹ của ngươi, cần gì gia nhập Phi Linh môn chịu khổ, gia nhập Phi Linh môn cũng chưa chắc có thể trở thành cường giả.



Lục Thiếu Du nói.



Thiếu niên do dự, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải sự lựa chọn này.



- Ta không cần tiền này!



Ngay khi Lục Thiếu Du nghĩ thiếu niên còn chưa thể quyết định, ánh mắt hắn đã khôi phục vẻ kiên nghị, nói:



- Tiền nhiều lắm, nhưng ta không thể lấy!



Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long nhíu mày, Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn mỉm cười hỏi:



- Có thể nói cho ta biết nguyên nhân không?



- Thứ nhất, số tiền này không phải ta tự mình làm ra, ta dùng không an lòng, lão nhân trong thôn cùng mẹ ta thường nói, làm người cần tới nơi tới chốn.



Thiếu niên nhìn Lục Thiếu Du:



- Thứ hai, mặc dù số tiền này rất nhiều, nhưng sẽ có một ngày dùng hết, nếu dùng hết thì không còn gì nữa, ta muốn gia nhập Phi Linh môn, như vậy có thể trở thành cường giả, tới lúc đó có thể luôn bảo hộ mẹ ta, bảo hộ thôn của ta, trở thành cường giả ta còn có thể kiếm càng nhiều tiền, lão nhân trong thôn có nói, người phải có chí lớn, không nên chỉ nhìn cái trước mắt mà phải nhìn xa hơn.



- Lão nhân trong thôn của ngươi, giống như là thần nhân vậy!



Lục Thiếu Du lẩm bẩm, lão nhân trong thôn thật sự không tầm thường, trong mắt cũng lộ vẻ tán thưởng đối với thiếu niên.