Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2192 : Nghiệt súc muốn chết (1)
Ngày đăng: 02:07 22/04/20
Trong không trung bên ngoài sơn mạch bao la của tộc Thải Vân Yêu Tước. Rất nhiều Thải Vân Yêu Tước bay lượn trên bầu trời, đôi mắt các Thải Vân Yêu Tước cực kỳ trầm trọng. Nhìn sơ khoảng mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước, màu sắc sặc sỡ xoay quanh giữa không trung tựa như tầng mây bảy sắc, khí thế hừng hực bất phàm.
Phía đối diện mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước rậm rạp một đoàn yêu thú hình ưng, thể tích rất khổng lồ, to hơn Thải Vân Yêu Tước gấp mấy lần.
Những yêu thú hình ưng toàn thân đỏ rực như ngọn lửa bốc cháy, làm cho nhiệt độ không khí như trong lò lửa. Chúng có móng vuốt sắc bén, miệng sắt, trên đầu là lông chim rối xù thưa thớt.
Đàn Hỏa Vũ Ngốc Ưng này có khoảng hai ngàn con. Đằng trước đoàn Hỏa Vũ Ngốc Ưng là ba mươi mấy bóng người. Ba người dẫn đầu đẳng cấp bát giai, bà lão áo đỏ cũng trong số đó. Ba mươi người đứng đằng sau đều phát ra khí thế đẳng cấp thất giai.
Bà lão áo đỏ âm trầm hét to một tiếng:
- Tộc Thải Vân Yêu Tước, mau giao người ngày hôm qua ra đây, nếu không thì đừng trách tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta không khách sáo!
Thái độ của bà lão áo đỏ như không thèm để mắt đến mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước ngăn bên ngoài, tin chắc tộc Thải Vân Yêu Tước không dám chống lại.
Trong không trung, Vân Dao hét to:
- Hỏa Hồng, ngươi quá càn rỡ rồi!
Đông đúc trưởng lão Thải Vân Yêu Tước đáp xuống.
Các Thải Vân Yêu Tước hành lễ:
- Tham kiến tộc trưởng!
Thấy cường giả Thải Vân Yêu Tước đến, người tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng giảm bớt khí thế hùng hổ nhưng không hề e dè.
Bà lão áo đỏ và hai lão nhân âm độc đứng bên cạnh mắt lóe tia sáng.
Bà lão áo đỏ tiến lên trước:
- Vân Dao tộc trưởng đến thì hay, mau giao những người ngày hôm qua ra đây, không thì đừng trách tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta không khách sáo!
Thấy Thiên Độc Yêu Long đến, vẻ mặt Vân Dao lo lắng hỏi:
- Độc Long lão đệ sao không đi?
Có lẽ hôm nay Độc Long đến càng làm rối hơn.
- Không sao, mấy con gà lông tạp này không làm gì ta được.
Thiên Độc Yêu Long nhìn hai ngàn con Hỏa Vũ Ngốc Ưng đằng trước, ánh mắt lạnh băng. Hai con Hỏa Vũ Ngốc Ưng dẫn đầu khí thế trên Thiên Độc Yêu Long, chắc cỡ bát giai trung kỳ, nhưng độ cao huyết mạch làm Thiên Độc Yêu Long không thèm để mắt hai con Hỏa Vũ Ngốc Ưng bát giai trung kỳ kia.
Vân Dao đứng cạnh Thiên Độc Yêu Long, nói:
- Độc Long lão đệ, ba người kia đều là bát giai. Hỏa Hồng ngày hôm qua là bát giai sơ kỳ. Hỏa Lam đứng bên cạnh từ trăm năm trước cũng đột phá bát giai trung kỳ. Mạnh nhất là Hỏa Dạ đột phá bát giai trung kỳ đã lâu, e rằng thực lực không dưới Vân Long trưởng lão.
Trong Hỏa Vũ Ngốc Ưng, Hỏa Dạ liếc Lục Thiếu Du một cái rồi nhìn hướng Thiên Độc Yêu Long:
- Thì ra là ngươi đụng vào linh phó Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta, những linh phó của ngươi không tệ, có thể bồi thường cho tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng. Còn ngươi, theo chúng ta trở lại trong tộc chờ xử lý đi.
Hỏa Dạ xem Đám người Lục Thiếu Du là linh phó của Thiên Độc Yêu Long.
Vân Dao vung váy dài, ánh mắt âm trầm, yêu nguyên dâng lên:
- Hỏa Dạ, hôm nay ngươi thử làm gì xem, ta chống mắt chờ coi thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu dám càn rỡ trước mặt ta?
Đến lúc này Vân Dao không thể đứng ngoài nhìn.
Lão nhân tên Hỏa Dạ dường như sớm có chuẩn bị, ánh mắt âm trầm nói với Vân Dao:
- Vân Dao tộc trưởng bảo vệ người này là cố ý chống đối Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta phải không? Vân Dao tộc trưởng hãy nghĩ kỹ có chịu được hậu quả đó không?