Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2193 : Nghiệt súc muốn chết (2)

Ngày đăng: 02:07 22/04/20


Hỏa Dạ hy vọng Vân Dao bảo vệ đám người này, vậy là Hỏa Vũ Ngốc Ưng có lý do đối phó tộc Thải Vân Yêu Tước.



Lục Thiếu Du nhướng mày nói:



- Vân Dao tộc trưởng, đám người này muốn đối phó chúng ta vậy thì không liên quan gì Thải Vân Yêu Tước, cứ giao cho chúng ta đi.



Đám Hỏa Vũ Ngốc Ưng dám chọc tới người hắn, không cho một bài học thì sẽ dai dẳng. Thải Vân Yêu Tước rất nghĩa khí, hơn nữa coi như Lục Thiếu Du tiện tay giải quyết rắc rối giùm tộc Thải Vân Yêu Tước.



Lục Thiếu Du không quan tâm biểu tình ngạc nhiên của Vân Dao tộc trưởng, hắn đạp mấy bước trong hư không, lạnh lùng trừng tộc nhân Hỏa Vũ Ngốc Ưng:



- Trở lại nói cho tộc trưởng của các ngươi, tốt nhất là yên ph ận chút, đừng đến chọc vào ta, không thì hắn sẽ hối hận. Bây giờ các ngươi cút được rồi!



Theo tin tức biết được thì thực lực tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng dù rất mạnh nhưng không đến mức khó gặm, tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng cứ la hét trước mặt làm Lục Thiếu Du hơi tức giận.



Lời Lục Thiếu Du nói làm yêu thú trong Thải Vân Yêu Tước, Hỏa Vũ Ngốc Ưng ngạc nhiên nhìn hắn. Chủ yếu vì bọn họ luôn cho rằng Lục Thiếu Du chỉ là linh phó. Huống chi bọn họ không cảm giác khí thế mạnh bao nhiêu từ người Lục Thiếu Du.



- Linh phó này muốn chết sao?



Bà lão áo đỏ nét mặt sa sầm, sớm gai mắt Lục Thiếu Du, giờ có cơ hội làm sao chịu bỏ qua?



Đôi mắt bà lão áo đỏ âm độc lộ nụ cười nhạt:



- Khục khục.



Yêu nguyên dâng lên, bà lão áo đỏ lặng lẽ kết thủ ấn, đột nhiên giẫm mạnh hư không. Khí thế cuồng mạnh xa xôi tuôn ra, cả không trung tụ tập năng lượng thuộc tính hỏa lại.



Răng rắc!



Cùng lúc đó, hư không dưới chân bà lão áo đỏ nứt rạn, từng khe nứt gợn sóng vòng tròn vỡ ra.



Vân Dao biến sắc mặt hét lên:




- Bị nhân loại một chiêu đánh chết...!



Cả không gian vì cảnh tượng này mà đông lại, các cặp mắt nhìn bóng áo xanh trên bầu trời rất là giật mình. Đặc biệt cường giả như Vân Dao, Vân Long. Công chúa tộc Thải Vân Yêu Tước ngơ ngác nhìn Lục Thiếu Du, thực lực của nhân loại này hoàn toàn vượt qua hiểu biết của nàng.



Đám người Hỏa Dạ, Hỏa Lam lấy lại tinh thần, tức giận quát lớn:



- Khốn kiếp, các ngươi dám giết trưởng lão của tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta!



Yêu nguyên ngập trời phô thiên cái địa tuôn ra, không trung run rẩy liên tục.



- Gru gru gru!



Hỏa Lam, Hỏa Dạ phát ra tiếng gầm, biến hình bản thể to lớn. Bản thể khổng lồ của Hỏa Lam, Hỏa Dạ vỗ cánh dài tám trăm thước, cả người đỏ rực, lông chim đỏ xù lên như ngọn lửa cháy. Cặp mắt to chứa sát ý hung tợn trừng Lục Thiếu Du.



- Gru gru gru!



Hỏa Lam, Hỏa Dạ biến hình bản thể, ba mươi con Hỏa Vũ Ngốc Ưng thất giai phía sau cũng bay lên cao biến về bản thể. Các tiếng gầm sắc nhọn xuyên thấu không gian, uy thế to lớn, khí thế dấy lên sóng không gian cuồn cuộn.



- Gru gru gru!



Trong không trung hai ngàn con Hỏa Vũ Ngốc Ưng đập cánh bay lên, khí tức nóng cháy nhuộm không gian màu đỏ thẫm.



Tất cả Hỏa Vũ Ngốc Ưng đập cánh bay lên, tộc Thải Vân Yêu Tước cũng sẵn sàng chiến đấu. Không khí căng thẳng đến cực độ.



Lúc này Thiên Độc Yêu Long hét to:



- Gà lông tạp cũng dám kiêu ngạo trước mặt bản long?



Tiếng rồng ngâm vang vọng trong thiên địa.